Sau Khi Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Tiểu Công Chúa, Bạo Quân Luống Cuống Rồi

Chương 67: PHỤ MUỐN TỬ CHẾT, TỬ KHÔNG THỂ KHÔNG VONG (2)



“Nữ nhi của ngươi lẻ loi một mình ở trong cung, ngươi không lo lắng con bé có chịu ấm ức không,  ăn mặc có quen không, chỉ hỏi ta con bé có được Thái Hậu thích không?”

 

Nói xong, Chu phu nhân mới ý thức được phản ứng của mình thật buồn cười: “Cũng đúng, ngươi đều có thể bắt cóc con bé để cho đứa con hoang này thay thế vào, ta vậy mà còn mong cầu ngươi có một chút tình thương của cha”

 

“Là ta hồ đồ rồi!”

Không đợi Chu Dự mở miệng, Chu phu nhân lại nói tiếp: “Ai cho phép ngươi đưa đứa con hoang này tới trước mặt ta làm bẩn mắt ta?”

 

Chu Dự không vui, đây chính là nữ nhi của gã sai vặt mà hắn yêu thương, sao có thể nói con bé là con hoang được.

 

“Phu nhân, trẻ con là vô tội,  miệng ngươi sạch sẽ một chút đi.”

 

Cho dù Chu phu nhân đã biết bộ mặt thật của hắn rồi nhưng vẫn bị mấy lời này làm cho ghê tởm.

 

“Miệng ta không sạch sẽ? Ngươi vừa rồi hỏi Tửu Nhi thật là xuất phát từ lòng quan tâm sao?”

“Ngươi đừng cho là ta không biết cái suy nghĩ dơ bẩn trong đầu ngươi!”

 

“Ngươi đang hy vọng Tửu Nhi làm Thái Hậu vui lòng, đến lúc đó Thái Hậu chọn cho con bé một người phú quý, tốt hơn nữa thì gả cho hoàng tử, tốt nhất chờ con bé trưởng thành thì đưa vào cung làm phi tử của Hoàng Thượng!”

 

“Sau đó ngươi sẽ có thể dẫm lên Tửu Nhi, tiếp tục hưởng vinh hoa phú quý!”

 

“Chu Dự ngươi đúng là đồ đê tiện không biết xấu hổ, ngươi cho rằng trẻ con còn nhỏ thì sẽ không hiểu lý lẽ sao?”

 

“Những chuyện tốt mà ngươi làm ta đã nói với con bé hết rồi, ngươi cho rằng Tửu Nhi sẽ còn nhận người phụ thân như ngươi sao?”

 

Chu Dự không ngờ Chu phu nhân lại nói cho Chu Hoan Tửu: “Ngươi... Ngươi ngươi ngươi, ngươi không sợ làm con bé đau lòng sao?”

 

“Ha, đau lòng? Nếu kế hoạch của ngươi thành công, con bé cũng không biết có thể còn sống hay không, ta còn sợ con bé đau lòng sao?”

 

Sự tự tin trong lòng Chu Dự đã vơi một nửa, nhưng vẫn quả quyết nói: “Thì tính sao,  triều ta xem trọng nhất là đạo hiếu, chỉ cần dựa vào ta là phụ thân nó, cho dù ta muốn nó c.h.ế.t thì cũng chính là phụ muốn tử chết, tử không thể không vong!”

 

Chu phu nhân đẩy hắn một cái, Chu Dự vẫn luôn không rèn luyện thân thể, kết quả thân thể hư nhược tới mức bị Chu phu nhân đẩy một cái đã ngã xuống đất, chổng m.ô.n.g lên trời.

 



Chu Hoan Chi đi qua, muốn kéo Chu Dự lên.

 

Chu Hoan Chi là tên mới mà Chu Dự sửa cho nó, để cho giống với tên nữ nhi của hắn.

 

Dường như chỉ cần như vậy thì đứa bé này chính là do hắn và gã sai vặt mà hắn yêu thương sinh ra.

 

“Phụ thân, Chi Chi tới đỡ người.”

 

Chu Dự bò dậy, rất nể tình mà khen nó: “Vẫn là Chi Chi ngoan, cùng phụ thân hoạn nạn thấy chân tình, không giống nữ nhân vô lương tâm nào đó!”

 

Hắn liếc Chu phu nhân một cái đầy ẩn ý.

 

Chu phu nhân lạnh lùng liếc mắt nhìn hai người này biểu diễn.

 

Đứa bé này thật sự vô tội sao?

 

Chu phu nhân không tin, bởi vì trong kế hoạch của nam nhân c.h.ế.t tiệt này, là chờ sau khi nữ nhi của nàng mất tích được một đoạn thời gian đứa bé này sẽ đến và nói mình là Tửu Nhi.

Nếu như nó không chủ động phối hợp, việc này tuyệt đối không thể thực hiện được.

 

Cứ cho đây đều là những việc còn chưa xảy ra, cứ cho là nó thật sự vô tội đi.

 

Nhưng hai người này đối với Chu phu nhân mà nói chính là hai đống phân.

 

Nàng không thể bởi vì phân vô tội mà không chê nó thối được.

 

Chu phu nhân biết Chu Dự đang nói khoáy mình, cho nên cũng không thèm giả ngu: “Loại người như ngươi mà còn trông chờ người khác cùng chung hoạn nạn với ngươi sao?”

 

“Chúng ta hòa ly đi.”

 

Chu Dự khiếp sợ.

 



Tỷ tỷ của hắn là Thái Hậu, ngoại điệt* là hoàng đế.

*Cháu con của chị/ em gái

 

Bản thân hắn lại ngọc thụ lâm phong, tuấn tú lịch sự, tướng mạo đường đường, phong độ nhẹ nhàng.

 

Người thương của hắn trước đây luôn thích bóp eo hắn ấn lên trên tường, nói hắn là vưu vật*.

*Thường dùng để khen ngợi cơ thể quyến rũ của phụ nữ

 

Sao lại có nữ nhân muốn rời bỏ hắn.

 

Cũng may là những lời này Chu Dự chỉ là tự nghĩ trong lòng.

 

Nếu không Chu phu nhân chắc chắn sẽ nôn hết cơm của ngày hôm qua ra mất.

 

“Không thể, tuyệt đối không thể nào!”

 

“Nữ nhân, ngươi đừng hòng dùng cách này để khiến ta chú ý, trong lòng ta chỉ có nam nhân kia thôi!”

 

Chu phu nhân: ...

 

Nôn!

 

Cuối cùng vẫn là không thể hòa ly thành công, Chu Dự c.h.ế.t cũng không chịu ký tên.

 

Bởi vì hắn nghĩ, hiện tại nhà bọn họ có tiền đồ nhất chính là Chu Hoan Tửu đang được nuôi ở Nhân Thọ Điện, chỉ cần cố gắng nỗ lực chắc chắn có thể leo lên thành hoàng thân quốc thích.

 

Hắn là đầu óc choáng váng mới có thể thả Chu phu nhân chạy.

 

Chu phu nhân tức giận đến nghiến răng, lệnh cho hạ nhân thu dọn đồ đạc để về nhà mẹ đẻ.

 

 

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.