Giới thiệu:
[Lãnh tình lãnh tâm lai lịch thần bí Quốc sư công vs trước tối tăm lạnh nhạt sau xem nhẹ chuyện thế tục Đế vương thụ]
1.
Mộ Tương kế thừa ngôi vị hoàng đế bằng thủ đoạn ti tiện, trong lòng chỉ thương nhớ một mình Quốc sư.
Hắn lấy tính mạng của phế Thái tử để uy hiếp Quốc sư Sư Hòa ở lại cung Vị Ương, nơi hoàng hậu của tất cả các triều đại trước sinh sống.
Tuy đã đạt được mục đích nhưng lại không theo quy tắc không nhận ra tâm ý, không biết chính mình ép người ở lại là bởi vì chung tình.
Mãi đến ngày ấy hắn say rượu, thuận theo trái tim muốn đòi một nụ hôn, lại bị Sư Hòa thản nhiên tránh né.
Hắn tỉnh táo trở lại, những cảnh tượng quá khứ hiện lên trong tâm trí, lòng hắn se sắt.
Hắn nghe thấy giọng nói bình tĩnh của mình: “Quốc sư ở thêm một tháng nữa, cô sẽ thả ngươi rời đi.”
—— Người ở bên là ta, người thả ngươi là cô.
2.
Tháng thứ ba rời khỏi Hoàng thành, Sư Hòa nghe được tin tức Hoàng đế đương triều Mộ Tương đã băng hà.
Tục truyền trước khi chết, Mộ Tương đã đích thân soạn thảo di chiếu, truyền ngôi vị hoàng đế cho phế Thái tử Mộ Ngọc vẫn đang ở đại lao.
Sư Hòa biết rõ Mộ Tương giả chết, bình tĩnh ở yên tại chỗ chờ đối phương tới tìm mình…
Nhưng đợi nửa tháng vẫn không thấy bóng dáng đối phương đâu.
Trái tim vốn bình lặng nhiều năm của y cuối cùng cũng nổi lên những gợn sóng.
[Chú thích: Trong bối cảnh giả tưởng này còn chưa xuất hiện quan niệm đoạn tụ.]
★ Phế Thái tử và Sư Hòa không có mối liên hệ tình cảm, ngoài quan hệ giữa công thụ, không có bất kỳ người cùng giới nào có tình cảm với họ.
★ Văn ngắn, chủ thụ, Sư Hòa là công, không phải thế giới quan cổ đại thông thường.
★ Song khiết, HE, không có tràng hỏa táng theo ý nghĩa truyền thống, không phải HE theo khái niệm truyền thống, không hữu hảo với công khống thụ khống, nếu để bụng thì đừng vào.
Tag: Cường cường, Cung đình hầu tước, Kiếp trước kiếp này, Trùng sinh, Sư đồ niên thượng.
Tìm chữ mấu chốt: Nhân vật chính: Mộ Tương, Sư Hòa
Một câu tóm tắt: Sau khi giả chết lẩn trốn, Quốc sư đại nhân đuổi theo ta tới đây rồi.
Lập ý: Không phải của mình thì đừng cưỡng cầu.
Bình luận truyện