Sau Khi Sống Cùng Tình Địch

Chương 14



91.

Một viên đá nhỏ ném xuống mặt hồ tĩnh lặng.

Buổi livestream của Bạch Ngôn… bùng nổ.

Thần tượng một lời không hợp liền công khai thừa nhận.

Còn là mối quan hệ tam giác máu chó…

Cầu diện tích tâm lý ám ảnh của fans.

Từ lúc hâm mộ thần tượng này, có thể nói toàn là gió tanh mưa máu, chưa bao giờ ngừng.

Còn nhớ năm đó, người này đứng trên đỉnh thế giới, tay nâng cúp, vinh quang và ngưỡng mộ cùng nở rộ.

Nhóm fan còn đang chuẩn bị tiệc ăn mừng thì người này lại một lời không hợp tuyên bố rời đội.

Fans: “…”

Không hề phòng bị chút nào.

Lúc mọi người bảo hắn chỉ là một streamer hạng 3 bán mặt tuyệt đối không thể vào đội chuyên nghiệp, hắn lặng lẽ gia nhập đội ngũ.

Lúc mọi người không xem trọng đội ngũ này, cho rằng sẽ bị loại ngay vòng đầu, hắn lại lặng lẽ lọt vào top 3.

Lúc mọi người nghĩ quán quân sẽ là một đội mạnh khác, bọn họ không nói tiếng nào đội vương miện.

Một đường đánh vào vòng thi đấu thế giới, một đường đánh lên đỉnh vinh quang, trở thành truyền kỳ trong miệng mọi người.

Cuối cùng, khi mọi người hiểu rõ hắn, sùng bái hắn, muốn nâng hắn lên nơi cao nhất thì hắn lại rời đội.

Thật sự là khiến người hâm mộ tức chết!

Người khác thì dỗ dành fans, vị đại thần này lại chuyên chọc tức fans!

92.

Hôm nay Nhạn Thanh lại chơi với bạn thân rồng nhỏ như cũ. Tan học, cậu đi ra cổng trường, lại phát hiện không thấy chiếc xe quen thuộc.

Cậu im lặng một lúc, sau đó ngoan ngoãn chờ.

Trước kia vừa ra cổng là có thể thấy chiếc xe nổi bần bật của Bạch Ngôn, cậu đã quen như thế. Hôm nay lại phát hiện, hình như Bạch Ngôn luôn chờ cậu, mà cậu chưa từng chờ hắn.

Nhưng không biết có phải do thời tiết hôm nay không tốt, hay vì nguyên nhân nào khác, trời đổ mưa, tiếng mưa rơi tí tách cứ quanh quẩn bên tai Nhạn Thanh. Cậu liên tục run lên vì lạnh.

Mọi người về hết rồi, chỉ còn mình cậu đứng chờ ở cổng, dường như cả thế giới chỉ còn lại một mình cậu.

Nhạn Thanh bắt đầu mất mác.

Qua một lúc lâu, cuối cùng cậu lấy di động mà Bạch Ngôn đặc biệt làm cho cậu, bấm dãy số duy nhất trong máy.

Lần thứ nhất không thông.

Lần thứ hai vẫn gọi không được.

Đức tính tốt nhất của Nhạn Thanh chính là kiên trì không ngừng! Hơn nữa không tin tà!

Lần thứ ba, điện theo reo một tiếng, rốt cuộc đường dây được kết nối.

Tiểu ốc sên cũng không biết tại sao, vừa mở miệng, giọng nói không tự giác đầy uất ức: “Này, bạn học về nhà hết rồi, lúc nào anh mới đến đón tôi?”

93.

Ốc sên tức giận, hung dữ mà lại chỉ như đứa con nít nổi giận!

Hung dữ lại mang theo uất ức!

94.

Im lặng kéo dài đến quỷ dị.

Nhạn Thanh biết đây là dãy số duy nhất trong cái điện thoại nát bét này, không có gọi lộn số, ngay lúc cậu đang nghĩ cái thứ bọc sắt của loài người này thật sự không đáng tin…

“Em nhìn đằng trước đi.” Rốt cuộc giọng nói của Bạch Ngôn truyền đến qua cái thứ bọc sắt lạnh lẽo, không phải giọng nói quen thuộc ngày thường, lúc này giọng hắn hơi khác, trầm thấp phiền muộn, giống như ngậm rượu mạnh thiêu đốt cổ họng, mất tinh thần và… sôi nổi, giống như pháo hoa thỏa thích phóng lên, cuối cùng chỉ còn lại vùng đất lạnh lẽo.

Náo nhiệt là của người khác, chỉ có cô đơn là của hắn.

Nhạn Thanh: “…”

Thần kinh của Bạch đại ma vương không được bình thường?

Nhưng ốc sên ngoan ngoãn vẫn nghe lời nhìn về phía trước, kết quả trước mắt bỗng tối sầm, đầu óc choáng váng!

Nhạn Thanh: “…” Ốc sên tin anh mới tà!

Di động trượt khỏi tay cậu, vang ra tiếng động nhỏ.

Trời vẫn mưa liên miên không ngừng, mang theo hơi lạnh đến tận xương.

Nhưng không hề dính đến Nhạn Thanh dù chỉ một chút, cậu như thiên sứ đang say ngủ, an tĩnh nằm trong một mảnh trắng như tuyết, không dính chút bụi bậm của thế gian này.

Xinh đẹp như vậy, yếu ớt như vậy. Ngay cả cần cổ cũng rất nhỏ, dường như một tay là có thể bẻ gãy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.