Ra khỏi quán bar, Nhan Hạ và Quý Nguyệt trở về xe.
Cả hai đều đã uống rượu nên không thể tự lái xe về.
Quý Nguyệt bèn đặt tài xế lái hộ, phải mười phút nữa mới đến đây được.
Cô ấy xoa cổ tay, cười nói:
"Hôm nay rốt cuộc cũng xả được cục tức trong lòng."
Việc đánh hai người đó khiến cô ấy thoải mái vô cùng.
Nhan Hạ cười khẽ đáp:
"Đúng thế."
Cô cũng rất hả hê khi đập Cố Diệp Quân và Cố Diệp Du một trận.
"Để mình xoá hết mọi chứng cứ về việc chúng ta đánh người."
Tiếp theo Nhan Hạ lấy điện thoại ra, xâm nhập vào hệ thống camera giám sát ở tầng hai quán bar.
Cô cắt bỏ đoạn video ghi lại cảnh Quý Nguyệt và mình đứng dậy đánh nhau, cũng như cảnh Quý Nguyệt chụp hình và một số hình ảnh sau khi họ rời đi.
Kế đến dùng kỹ thuật nối những đoạn đã cắt lại, làm chậm tốc độ phát lại vài lần.
Dù thời gian hiển thị hay hình ảnh đều không thể nhìn ra chỗ bất thường. Cô còn xoá sạch mọi dấu vết.
Có tìm kỹ thuật viên giỏi nhất cũng chẳng bóc ra dấu vết chỉnh sửa hay vấn đề gì.
Trong video giám sát, chỉ thấy nhóm Cố Diệp Quân ngồi uống rượu, trò chuyện, hai người các cô cũng thế.
Quý Nguyệt biết Nhan Hạ đã học được những kỹ thuật hack đỉnh cao. Nay xem video đã được chỉnh sửa, cô không khỏi thán phục Hạ Hạ nhà mình quá đỉnh.
Thậm chí Nhan Hạ còn đổi mặt cho Kiều Dụ trong video, khiến trên mặt và tay có những vết thương giống hệt như hiện tại.
Những cảnh Cố Diệp Quân được đỡ lên sofa sau khi hai người rời đi cũng bị cắt bỏ.
Các hình ảnh đã được nối với cảnh họ đang uống rượu trước đó. Đến khi họ đứng dậy thì phần hình ảnh đánh người đã trở thành cảnh họ rời khỏi quán.
Cũng tức là họ chỉ đứng dậy, nắm tay nhau rời khỏi quán, chứ không hề có chuyện đánh nhau.
Nếu không chính cô đã tham gia đánh người, chỉ nhìn vào video giám sát thì Quý Nguyệt cũng sẽ nghĩ chẳng có gì xảy ra cả.
"Cậu sợ bọn họ sẽ dùng video giám sát gây sự à?"
Camera vốn ở khá xa nơi xảy ra sự việc.
Hơn nữa, để bảo vệ sự riêng tư của khách hành, âm thanh trong video giám sát được cố tình chỉnh nhỏ xuống.
Điều này có nghĩa không thể nghe được nội dung trò chuyện nhưng vẫn thấy được hành động của khách hàng.
Tầng hai chỉ có một cái camera, đặt ở góc trên cùng của cầu thang.
Nó cũng nằm phía cạnh chỗ ngồi của họ, cộng thêm ánh sáng khá yêu nên chỉ thấy động tác nhóm Cố Diệp Quân và hai người Quý Nguyệt đang trò chuyện.
Nhưng không thấy rõ khẩu hình nên chẳng thể đoán được họ đã nói gì.
Vì vậy, video giám sát có thể chứng minh bọn họ đánh người lại không thể chứng tỏ đám người người kia nói xấu gây chuyện trước.
Tất nhiên, bây giờ khi bên kia bị đánh, những gì họ ngồi lại nói cũng không thể nhìn rõ.
Sau khi Nhan Hạ chỉnh sửa video xong, sẽ không có bất kỳ lỗ hổng nào về việc khẩu hình không khớp.
Nhan Hạ nói:
"Hai cú đá mình dành cho Cố Diệp Quân đủ khiến anh ta đau đớn suốt nửa tháng."
"Anh ta rất sỉ diện nên sẽ không công khai chuyện bị mình đánh đâu. Nhưng Cố Diệp Du thì khác, cô ta chắc chắn khóc lóc vì thương anh ta. Nếu có bằng chứng từ camera, cô ta sẽ tận dụng để về nhà mách lẻo.”
Cô ngừng lại một chút rồi nói tiếp:
"Em không sợ cô ta mách lẻo, nhưng không muốn chúng ta chuốc thêm phiền phức vào người. Dựa theo tác phog làm việc của cô ta, chắc hẳn sẽ xúi người khác đi tố cáo chúng ta đánh người rồi cắt ghép video tung lên mạng, dắt mũi dư luận bôi nhọ em tàn nhẫn đánh đập anh trai."
"Chuyện này sẽ ảnh hướng đến danh tiếng của chúng ta, không cần thiết để lại thóp cho bọn họ nắm."
Trên đời này luôn có những kẻ đạo đức giả chưa từng trải qua nỗi khổ của người khác nhưng lại thích khuyên người khác hướng thiện.
Cô nói tiếp:
"Hơn nữa Cố Diệp Quân có khả năng chép video nhằm đe doạ em, hoặc sẽ tố cáo chúng ta đánh người."
Cố Diệp Quân là kẻ tàn nhẫn, mưu mô nhất trong số năm người anh trai, còn thích âm thầm thao túng mọi thứ nữa.
Lỡ bị kiện, bọn họ thật sự phải chịu một phần trách nhiệm, trên mạng sẽ xuất hiện những ý kiến không hay về hai người các cô.
Cho nên cô sẽ không để bọn họ nắm được nhược điểm.
Quý Nguyệt gật đầu đồng ý.
"May mà Hạ Hạ suy nghĩ chu đáo, số chứng cứ này đúng là không nên để lại."
Mặc dù Cố Diệp Quân và Kiều Dụ sẽ không muốn chuyện bị đánh lộ ra, kiểu gì cũng rất xấu hổ.
Nhưng hai tên đó có thể dùng nó để đe doạ ngược lại.
Tuy hai người Quý Nguyệt không sợ nhưng chuyện này cũng phiền phức vô cùng.
Vả lại trông chị em Cố Diệp Du và ả thư ký kia hiền lành thế thôi, chứ lòng dạ rất độc ác.
Hôm nay bị bọn cô đánh một trận, nhất định sẽ tìm cách báo thù cho xem.
Lấy video giám sát để gây chuyện chính là một cách.
Quý Nguyệt có chút hả hê.
"Không biết lúc họ kiểm tra camera, biết chuyện này có tức điên lên không."
Nhan Hạ mỉm cười.
"Chắc chắn sẽ tức lắm đây."
"Không chỉ tức tối, bụng và n.g.ự.c của Cố Diệp Quân, cùng với mặt của Cố Diệp Du sẽ đau đớn liên tục."
Cô lại ghé sát vào tai Quý Nguyệt thì thầm:
"Vết thương của tên khốn Kiều Dụ với ả thư ký kia cũng sẽ đau suốt mười ngày, nửa tháng. Đó mới là lúc họ khổ sử thật sự."
Nếu chỉ đánh suông thì hời cho bốn người đó quá, cho nên cô phải chơi chiêu chứ.
Trước khi đánh người, cô đã cho sợi âm sát(tà khí, âm khí) thâm nhập vào cơ thể bốn người kia rồi.
Tuy âm sát sẽ nhanh chóng biến mất nhưng nó sẽ khiến những chỗ bị đánh đau đớn kéo dài, khuếch đại cơn đau lên.
Cho dù bọn họ đến bệnh viện kiểm tra hay tìm thầy phong thuỷ thì cũng chẳng phát hiện ra vấn đề hay nắm thóp được đâu.