Sau Khi Tái Sinh Tôi Dấn Thân Vào Giới Giải Trí

Chương 49: Mang Thai





“Cô có thể thử nếu dám."
Trần Hạo Hiên nhìn Kiều Mẫn với vẻ mặt u ám và nói.

Nghe vậy, Kiều Mẫn sợ đến mức toát mồ hôi lạnh.Trần Hạo Hiên đến đây khi nào? Tại sao không có tiếng bước chân??Kiều Mẫn dần bình tĩnh lại với nụ cười trên môi.
"Tôi chỉ hù nó thôi.

Tôi thật sự không có ý định đó."
Nghe vậy, anh không trả lời cô ta.

Kiều Mẫn đứng im không nhúc nhích, nhìn Kiều Ninh trong lòng cảm thấy khó chịu.

Một lúc sau cả hai trở lại Trần gia với mật ong.

Không lâu sau, Trần Ánh mang đến một tin tức chấn động.
"Kiều Mẫn đang mang thai?!" Kiều Ninh không thể tin được!!
“Mmmm.


Em vừa nghe được cuộc nói chuyện của Thẩm Nguyệt với Kiều Mẫn.”
Thẩm Nguyệt đã đưa Kiều Mẫn đến bệnh viện để kiểm tra.

Mục đích là để xác nhận xem Kiều Mẫn có thực sự đang mang thai hay không.

Nếu cô ta thực sự đang mang thai, thì cần phải kết hôn càng sớm càng tốt.

Để ngăn chặn tin tức có bầu trước khi kết hôn này thì đám cưới cần phải được tổ chức.

Rốt cuộc chỉ có việc này mới tránh cho người ngoài nghĩ rằng nhà họ Trần là một gia đình vô trách nhiệm.
"Em cảm thấy rằng Kiều Mẫn ở đây lần này để nói với Thẩm Nguyệt rằng cô ta đang mang thai."
"Nhưng...chih vẫn không thể hiểu được, cô ta đã đính hôn với Trần Đình, tại sao còn phải vội vàng kết hôn với Trần Đình? "Đó đã là một điều chắc chắn, không cần phải kết hôn trước, Trần Đình cũng sẽ kết hôn với cô ta.
“Bởi vì cô ta lo lắng rằng Trần Đình sẽ hủy hôn.”
Trần Đình có thể đính hôn với Kiều Mẫn bởi vì cô ta phản bội Kiều Ninh, sau đó Trần Đình tất nhiên cũng có thể sẽ bỏ rơi Kiều Mẫn vì những người phụ nữ khác.

Vì vậy, để ngăn cản Trần Đình bỏ rơi cô ta, cô ta chỉ có thể chọn cách dùng cái thai để định trước ngày cưới.

Nghe đến đây, Kiều Ninh bật cười.
“Cho nên cô ta cũng biết cho dù lấy thứ không thuộc về mình, cô ta cũng sẽ không bao giờ có thể nắm được.”
Mặt khác, Thẩm Nguyệt thật sự đưa Kiều Mẫn đi thử thai.

Từ chính miệng của bác sĩ, Thẩm Nguyệt cũng xác nhận rằng Kiều Mẫn thực sự đã mang thai.
"Thai được ba tuần rồi.

Tuy nhiên, cô Kiều quá yếu nên vẫn cần chú ý nhiều.

Tôi kê một ít thuốc cho cô, uống xong chắc sẽ ổn hơn.


Nghe vậy Kiều Mẫn gật đầu.

Thẩm Nguyệt đã đi đến một bên để gọi điện thoại.


Thẩm Nguyệt đang gọi cho Trần Đình.
“Cái gì!? Kiều Mẫn đang mang thai?”Trần Đình không thể tin được.
"Kiều Mẫn đang mang thai? Mỗi lần quan hệ với Kiều Mẫn, con đều dùng bao cao su thì làm sao cô ấy có thai được?Mẹ, mẹ đang ở bệnh viện nào, con sẽ nhanh chóng đến ngay.”
Thẩm Nguyệt báo địa chỉ của một bệnh viện.

Bệnh viện này ở trung tâm thành phố, cách công ty nơi Trần Đình làm việc không xa, khoảng mười phút Trần Đình vội vàng chạy tới.
“Bác sĩ nói thai nhi của Mẫn Mẫn rất khỏe mạnh, nhưng cơ thể của Mẫn Mẫn đang yếu và cần phải điều dưỡng.”
Nghe đến đây, Trần Đình vẫn không nói gì, nhìn Kiều Mẫn đang ngồi trên ghế.

Kiều Mẫn cảm thấy khó chịu khi Trần Đình nhìn thẳng vào cô ta.

Kiều Mẫn rất lo lắng, lo lắng Trần Đình sẽ điều tra ra sự thật.

Kiều Mẫn nghiêng đầu, chủ động tìm chủ đề.
“Anh Đình, tại sao anh lại nhìn em như vậy?”.

||||| Truyện đề cử: Thầy Bạch! Đừng Làm Loạn |||||
“Đứa trẻ này là của ai?”.
Anh ta trực tiếp hỏi câu hỏi mà Kiều Mẫn lo sợ.

Nghe vậy, Kiều Mẫn hiển nhiên là sửng sốt.

Đôi mắt ánh lên vẻ hoảng hốt.

Tuy nhiên, Kiều Mẫn đã nhanh chóng giấu hết vẻ hoảng sợ trong mắt, giả làm một bông sen trắng thuần khiết.
“Anh Đình, sao anh có thể nói vậy?Tất nhiên đứa trẻ này là của anh.”
Vừa nói, Kiều Mẫn như sắp khóc.

Như thể cô ta đã phải chịu đựng một nỗi oan ức lớn nào đó.

Kiều Mẫn trông thật đáng thương, tất cả người đàn ông cũng sẽ không thể chịu nổi khi nhìn thấy Kiểu Mẫn như thế này.


Tất nhiên, Trần Đình cũng vậy.

Trần Đình bắt đầu do dự.

Anh ta đang nghĩ liệu các biện pháp an toàn không hiệu quả.

Đó là lý do tại sao Kiều Mẫn lại có thai.

Kiều Mẫn trông không giống như cô ấy đang nói dối.

Thấy con trai không tin Kiều Mẫn như vậy, Thẩm Nguyệt cảm thấy tức giận trong lòng.

Trong lòng Thẩm Nguyệt, Kiều Mẫn luôn là một cô gái tốt, dịu dàng, ân cần và rộng lượng, chỉ lo bà ở nhà họ Trần sẽ cảm thấy nhàm chán nên thăm bà.

Lấy được một người phụ nữ tốt như Kiều Mẫn, Thẩm Nguyệt luôn cảm thấy đó là điều may mắn mà con trai mình phải tu luyện tám kiếp.

Bây giờ Trần Đình nghi ngờ đứa trẻ trong bụng Kiều Mẫn không phải của mình? Bà ta thực sự không biết con trai đang nghĩ gì? Lẽ nào...!con trai bà không muốn chịu trách nhiệm? Thẩm Nguyệt nghĩ đến, đương nhiên là không được.

Nếu truyện này bị lan truyền ra ngoài, nó sẽ hủy hoại danh tiếng của nhà họ Trần.

Đối với danh tiếng của nhà họ Trần và để con trai mình không bị quy tội vô trách nhiệm, bà đương nhiên không đồng ý.

Trần Đình phải kết hôn với Kiều Mẫn!
“Ta đã xác định được con dâu rồi, đừng nghĩ tới việc chối bỏ trách nhiệm!”
Nghe đến đây, Trần Đình cũng biết không có đường thoát.
“Mẹ, con nói khi nào sẽ chối bỏ trách nhiệm? Con tự mình biết phải làm gì.".



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.