【 Quá bảnh rồi đó aaaa! Tui căn bản không thể khống chế bản thân đừng aaa nữa! 】1
【 Cậu nhóc làm tui nhớ tuổi thanh xuân tươi đẹp của mình, ấn tượng đặc biệt nhất là mùi của nam sinh trong đội bóng rổ mà tui crush, toàn thân tràn đầy ánh nắng và thần thái, ai uiiii tình đầu là tình dang dở mà, giờ người ta đã là vợ người khác rồi uhuhu 】2
Tại thời điểm này, bất kể bạn thích cậu ấy hay không thích cậu ấy; những người biết cậu ấy hay những người không biết cậu ấy... ánh mắt của họ đều bị cảnh tượng trước mắt thu hút.
Thích thú, phấn khích, khen ngợi, đó là những cảm xúc xuất phát từ bản năng.
Xe trượt tuyết lần lượt phi nước đại qua chỗ dốc và vùng trũng. Khi bọn họ nghĩ rằng xe trượt tuyết sẽ mất khống chế trong giây tới và người lái xe sẽ bị văng ra ngoài, thì nó đã nhanh chóng đánh thẳng vào mắt bọn họ một đường cong tuyệt đẹp.
Tất cả các thành viên của nhóm chương trình đều vô thức nín thở và nhìn chằm chằm về hướng đó.
Trong một lúc, mọi người thậm chí còn quên chú ý đến biểu tình của Tịch Thừa Quân.
"...Bốn phút năm mươi chín giây." Đó là giọng nói còn chưa hết hoảng hốt của nhân viên công tác ở vạch đích.
【 Xin lỗi chứ ** moá! 】
【 Có ai còn nhớ tổ chương trình quy định phải trong vòng mười phút hong? Cái này còn ít hơn tới phân nửa thời gian!】
【 Tịch ảnh đế hồi nãy bao nhiêu thế? 】
【 Bốn phút năm mươi tám giây 】
【? Cái này là trùng hợp hay gì đây? 】
Làn đạn đã bắt đầu hoảng loạn luôn rồi, fans của Tịch Thừa Quân muốn chửi nhưng nhất thời không tìm được chỗ để chửi.
Bên này, tổ đạo diễn đã nhấc bộ đàm lên, muốn hỏi tình hình hiện tại ở đầu phía bên kia như nào, có chuyện gì không, mọi chuyện ổn hết chứ, nếu có gì bất trắc, thầy Tịch ở bên này chắc quần mọi người...
Bộ đàm còn chưa kịp kết nối.
Bên kia đã vang lên một tiếng gầm rú nữa——
Bạch Khởi lái xe trượt tuyết trở về.
Tổ đạo diễn ngu người con mịe nó rầu, bọn họ không thể ngờ là Bạch tiên sinh có thể chơi đến vui vẻ như vậy!
Và lần này, họ nhìn thấy nét mặt của Bạch Khởi rõ ràng hơn——
Thiếu niên tuấn tú, hai mắt sáng ngời, đang nhìn về phía bên này... Cậu đang nhìn... Cậu ấy nhìn về phía Tịch Thừa Quân!
Ngay lập tức, tất cả mọi người trên và ngoài màn hình đều nhận ra điều này.
"OK!" Giọng Bạch Khởi vang lên gần đó.
Câu này là gửi đến Khâu Tư Xuyên.
Bạch Khởi dừng xe, mở cửa bước nhanh xuống, giơ tay mở khóa bảo hộ, đi về phía Tịch Thừa Quân.
Cậu hơi ngẩng đầu lên, tóc trên trán ướt đẫm mồ hôi, bên dưới là một đôi mắt long lanh ánh nước nhìn Tịch Thừa Quân đầy háo hức.
Gò má cậu hây hây đỏ, và ngay cả môi cuả cậu cũng đỏ nữa.
Cậu liếm đôi môi hơi khô của mình, hỏi: "Em có giỏi không?"
Giống như một em mèo con đang chờ chủ nhân đến vuốt ve khen ngợi.
【 Tổ chương trình kéo gần khung cảnh này, đậu mé đậu mé! Tôi cảm giác trái tim tôi như muốn nhũn ra rồiiii 】
【 AAAAA cậu ấy thế mà chạy đến trước Tịch Thừa Quân để cầu khen ngợiiii 】
【 Chời ạ, fans của anh Tịch nên chấp nhận sự thật đi, nếu tui là Tịch Thừa Quân, tui cũng muốn bắt cậu ấy về nuôi nuôi mà yêu thương mỗi ngày đóooo 】
Đáy mắt Tịch Thừa Quân có một chút cảm xúc phức tạp lướt qua, anh trầm giọng nói: "Giỏi."
Bạch Khởi lập tức vui vẻ ôm eo anh, dựa đầu vào còn thuận thế củng củng trong ngực anh.
Đây là một cái ôm còn thân mật hơn nhiều so với lần trước lao vào lồng ngực anh.
Bạch Khởi lộ ra chiếc răng nhỏ, vừa cười vừa lớn tiếng nói: "Nhưng anh của em vẫn là giỏi nhất!"4
【? 】
【 Rồi xong, xem như tui đây hiểu rồi! Bạch Khởi chính là cố ý âm mưu nhiều hơn một giây đồng hồ! Cậu ấy chỉ muốn Tịch Thừa Quân là giỏi nhất! Mẹ nó, đây là sự tỏ tình của một con người có bản lĩnh đây xao... 】
Bạch Khởi không lập tức buông eo Tịch Thứa Quân ra, mà trước tiên thấp giọng nói: "Chương tình này quá thú vị, em thích chương trình này."
Tịch Thừa Quân cũng cười khẽ, anh nhẹ giọng nói: "Ừm, em thích là được rồi."
Nhân viên tổ chương trình vô cùng vui vẻ.
Trong lòng nói thích là được rồi!
Như vậy tụi tôi sẽ cứ chơi như thế đến hết chương trình!1
Tổ đạo diễn bắt đầu bí mật lên kế hoạch, trong lòng đều nói rằng lần sau nhất định phải liên quan đến đua xe, hay đại loại giống như thế, phải để Bạch thiếu gia càng chơi càng hăng, càng chơi càng nổi bật, cứ như vậy rating sẽ một đường thẳng tắp lên cao!
Lúc này, ê-kíp chương trình không biết rằng bọn họ còn non và xanh lắm.
Bạch Khởi chậm rãi buông tay ra, tựa hồ còn có chút bất đắc dĩ.
Sau đó cậu quay lại nhìn tổ chương trình, hỏi: "Tôi đã giúp Khâu Tư Xuyên lái xe, có thể tính kết quả này cho nhóm bọn họ không?"
Tổ tiết mục nhìn Khâu Tư Xuyên.
Khuôn mặt của Khâu Tư Xuyên có vẻ tái nhợt.
Tổ chương trình cũng không muốn mọi chuyện trở nên rắc rối, họ chỉ muốn tạo thứ gì đó đặc biệt để kéo khán giả. Giờ đây, bọn họ có cái mà mình muốn rồi...
Tổ chương trình gật đầu: "Được!"
Khoé môi Khâu Tư Xuyên cong lên, cười cười.
Hắn khẽ gật đầu với Bạch Khởi và nói: "Cảm ơn."
Nhưng mà những người còn lại bắt đầu lâm vào trạng thái hoang mang style.
Phú Xuân Dĩnh đau đớn ứa gan nói: "Chúng tôi làm sao bây giờ?"
Dương Ức Như cũng thở dài thườn thượt: "Trời ạ, tôi thật sự không muốn leo lên chiếc xe này đâu."
Ổ Tuấn lên tiếng: "Hay để anh thử xem..."
Dương Ức Như: "Thôi đi thôi đi, em không muốn ở trong chương trình mà mất đi chồng mình đâu."
【 Hahaha, chị Dương vẫn xéo xắt như ngày nào nha! 】
Tịch Thừa Quân dường như liếc nhìn Bạch Khởi một chút, sau đó anh nói, "Tôi sẽ hỗ trợ."
Bạch Khởi vung tay lên: "Vậy tôi cũng chơi lại một lần."
Mọi chuyện cứ vậy ổn thỏa, nhiệm vụ của hai cặp khách mời còn lại tình cờ được hai người họ hoàn thành giúp.
Một đám người mừng rỡ gạt lệ.
Tịch Thừa Quân và Bạch Khởi cùng lúc lên xe trượt tuyết, người này sau người kia, gần như lái xe ra ngoài cạnh nhau.
Anh chạy em đuổi.
Bọn họ trở thành hai ánh sáng màu bạc duy nhất chạy vun vút trên con đường này, âm thanh gầm rú chấn động trong núi tuyết, gió thổi phần phật xung quanh, đưa hai người họ tạo thành một không gian riêng tách biệt trời đất.
【 Chắc tôi khùng rồi? Tự nhiên tôi cảm thấy, con mẹ nó, hình như hơi ngọt? 】1
【 Em giúp hắn, tôi liền giúp hắn. Đồng chồng đồng chồng, tát biển Đông cũng cạn... Không cần phải màu mè cao siêu, hai người bọn họ vậy thôi mà tôi cũng cảm thấy ngọt ngào nữa 】
Ngày hôm nay, mọi người đều có bữa cơm trưa vui vẻ như ý.
Buổi chiều, ê-kíp chương trình sắp xếp cho mọi người trải nghiệm câu cá trên băng.
Bạch Khởi khoác chiếc áo gió siêu dày siêu siêu dày, trên đầu cũng đội một chiếc mũ lông xù, dưới mũ có hai sợi dây thừng treo, khi cậu buộc vào cằm, nó được quấn lại, giống như một chú gấu.
Tịch Thừa Quân đứng ngoài cửa đợi cậu, nghe thấy tiếng bước chân, anh quay đầu hỏi: "Được chứ?"
Bạch Khởi: "Được rồi!"
Cậu đáp lại và đặt bàn tay trông giống như chân gấu trong một chiếc găng tay quá khổ vào lòng bàn tay của Tịch Thừa Quân.
Tịch Thừa Quân có vẻ sững sờ một lúc dưới ống kính, sau đó nhanh chóng nắm lấy "bàn tay gấu" của Bạch Khởi.
Cũng may bàn tay Tịch Thừa Quân đủ lớn, nếu không cũng không thể nắm trọn được.
【 Có phải trong nháy mắt vừa rồi thầy Tịch cũng bị vẻ đáng yêu của Bạch Khởi làm cho mềm lòng rồi hongggg 】
【 Chủ động lấy tay mình nhét vào lòng bàn tay anh... mà không phải hỏi anh, tại sao lại không dắt tay em. Vãi thật, này là show ân ái một cách có chính thức luôn! 】
Bọn họ lên chiếc xe của tổ chương trình và đi đến mép hồ băng.
Dụng cụ câu cá đã sẵn sàng.
"Các bạn phải khoan một lỗ trên băng trước, sau đó sẽ có người địa phương đến hướng dẫn cho các bạn. Tìm hiểu kỹ, đừng đập lỗ quá lớn rồi một lúc sau lại rơi xuống nước", tổ tiết mục giải thích.
Dương Ức Như nhịn không được cười: "Tại sao chúng ta không thắt dây bảo hộ quanh eo nhỉ?"
Sau khi đội ngũ làm chương trình cân nhắc đến vấn đề an toàn, bọn họ thực sự thắt dây bảo hộ cho mọi người, và nhận được rất nhiều lời khen ngợi từ cư dân mạng.
Nhân viên công tác mang theo dây bảo hộ, đi về phía Tịch Thừa Quân: "Thầy Tịch, tôi xin phép được..."
Bạch Khởi xoa tay, nhanh chóng nhận lấy: "Để tôi để tôi!"
Tịch Thừa Quân nhìn cậu, sau đó cầm lấy dây bảo hộ của Bạch Khởi, hơi khom người, cúi đầu, bắt đầu đeo cho Bạch Khởi.
Ở trong đoàn phim, Tịch Thừa Quân đã sử dụng qua rất nhiều loại dây bảo hộ, anh có kinh nghiệm phong phú trong mảng này, rất nhanh đã mang xong cho Bạch Khởi.
Bạch Khởi mất ba phút để hoàn tất công trình thắt dây bảo hộ cho Tịch Thừa Quân.
Bạch Khởi giật mạnh sợi dây: "Sẽ không đứt chứ?"
Tịch Thừa Quân: "Sẽ không đâu."
Đôi mắt anh rơi vào giữa hai hàng lông mày hơi nhăn của Bạch Khởi, suy nghĩ một chút, anh nói thêm: "Tôi biết bơi."
【 Ha ha ha ha đệt ha ha ha 】
【 Ở bên ngoài thầy Tịch cũng thật sự rất biết nói luôn ấy QAQ 】
Bạch Khởi và Tịch Thừa Quân đã sớm hoàn thành việc khoan lỗ trước, sau đó dưới sự hướng dẫn của người dân địa phương, cầm dụng cụ, bắt đầu đào băng.
Chu Nham Phong và Hứa Dật là những người đam mê câu cá và rất có kinh nghiệm, nhưng vấn đề là không đào ra được lỗ băng nào cả.
Vì vậy, Bạch Khởi và Tịch Thừa Quân đã thực hiện trao đổi cùng bọn họ, hai người sẽ khoan lỗ băng và thay vào đó là nhận cá từ bọn họ câu.
Ở trên băng, mọi người xem Bạch Khởi thắt dây bảo hộ, một lúc thì cậu ấy trượt tới bên đó để khoan lỗ, một lúc thì lại thấy cậu ấy lang thang đến chỗ kia khoan lỗ.
Tịch Thừa Quân luôn đi theo sau cậu.
【 Má, như cái đuôi lẽo đẽo theo sau á, đáng yêu chết tuiiii! 】
Có làn đạn nhịn không được khen ngợi.
Kỳ thứ nhất kết thúc ở đây.
Trong lúc nhất thời mọi người chưa kịp phản ứng.
【 Như vậy hết rồi á? Tui xem còn chưa đã màaaaaaa 】
【 Vì bị kiểm soát về vấn đề thời gian nữa mà 】
【 Nạp VIP để xem, hiểu hem? 】
Khi kỳ thứ nhất kết thúc, làn đạn mắng chửi đã giảm đi rất nhiều, chủ yếu bây giờ cư dân mạng chỉ một lòng gào thét bảo rằng xem không đủ.
Mặt khác, còn có comment uyển chuyển nói, những khách mời khác cũng không có nội dung gì hấp dẫn cho lắm, nếu được có thể cắt ghép lại một chút để đưa những thứ khác quan trọng lên.
Nhưng video vẫn chưa lập tức kết thúc, mà hiện lên một dòng chữ siêu to khổng lồ: Phần phía sau mới là đặc biệt, mọi người đừng đi nhé~
Video bước vào đoạn quảng cảo.
Vào lúc này, Thượng Quảng cũng đang xem chương trình.
Sau khi xem kỳ thứ nhất, hắn nhẹ nhàng thở ra một hơi, lòng nói mọi thứ thật tốt, Bạch Khởi biểu hiện rất ổn, không vướng tay vướng chân, thậm chí có đôi khi còn rất tuyệt vời!
Cư dân mạng không đến mức cảm thấy Tịch Thừa Quân bị bỏ bùa mê thuốc lú, một đống tuổi rồi còn bị sấp nhỏ lừa vào tay.
Thượng Quảng quay đầu hỏi thiếu niên phía sau: "Thật ra tôi cũng rất tò mò, làm sao Bạch tiên sinh lại biết nhiều thông tin liên quan đến hậu trường của《 Thượng Sơn 》như vậy?"
Bạch Khởi lười biếng dựa vào ghế sô pha, đang trả lời tin nhắn Mục Đông.
Cậu cũng không ngẩng đầu lên, chỉ nói: "Nếu mỗi học kỳ phải viết rất nhiều luận văn, cần tra cứu rất nhiều thông tin bao gồm nội dung phổ biến, không phổ biến, chính xác, gây tranh cãi... thì cũng sẽ học được chiêu này thôi."
Thượng Quảng ngẩn ra.
Nói tới nói lui nửa ngày, cho nên cái này là kỹ năng chuyên môn của học bá hả?
Thượng Quảng lau mặt một cái, cũng lấy điện thoại ra xem tin nhắn.
Tin nhắn được gửi từ phòng làm việc.
"Hôm nay Cao Như Phi đã đề cập đến Bạch Khởi tiên sinh trên Weibo, nhiệt độ hiện tại vẫn còn rất cao. Các diễn đàn hóng chuyện đều là những bài đăng liên quan..."
Đọc tới đây, Thượng Quảng sững người.
Hắn cảm thấy Bạch Khởi dường như cũng trời sinh, đứng ở trong đám người, là ngôi sao rực rỡ nhất.
Vì vậy, những thứ u ám và vặn vẹo của Tưởng Phương Thành chắc chắn sẽ bị Bạch Khởi hấp dẫn.
"Chào mừng trở lại." Trong video có một giọng nói phát lên, lập tức thu hút sự chú ý của Thượng Quảng và những khán giả phía sau vô số màn hình.
Quảng cáo kết thúc, cảnh ngoài lề lên sóng.
Trong máy quay, Bạch Khởi và Tịch Thừa Quân mang hai con cá về nhà.
Bạch Khởi vô cùng vui vẻ nói: "Buổi tối chúng ta có thể ăn cá quế chiên xù! Còn có cá hầm ớt!"
Nói xong, cậu cúi xuống và lôi một chiếc tạp dề ra khỏi tủ.
Cậu mặc lên người.
Tạp dề này và cái ngày hôm qua không giống nhau.
Sau khi cậu cởi áo khoác ngoài, thứ còn lại bên trong là một chiếc áo len trắng và quần tây trắng.
Mà chiếc tạp dề có màu hồng...
Không chỉ có màu hồng.
Bạch Khởi cúi xuống trước mặt Tịch Thừa Quân để với lấy khoai tây phía trong kệ.
Cái mông của cậu bị đẩy lên, phía sau buộc một cái nơ quá khổ, như thể bản thân cậu là một món quà nhỏ của người yêu chờ được mở ra, mà mông còn đặc biệt vểnh.
Tịch Thừa Quân đứng yên tại chỗ, nhưng ống kính không thể bắt được ánh mắt thâm trầm hơi tối đi của anh.
【??? 】
【Đậu míe, tính tạp dề-play hả? AAAAA, làm tiếp đi tui thích lắm! 】
Thượng Quảng nhìn cảnh này, trước mặt tối sầm lại.
Cái này mẹ nó ai có thể nhịn được? Như vậy còn ai có thể nhịn được nữa?
Bạch Khởi rút ra chút thời gian nói chuyện phiếm với Mục Đông mà ngước mắt nhìn một cái, cảm thấy vô cùng đắc ý.
Quá chuẩn.
Có hương vị của người vợ nhỏ hoàn mỹ.
Cũng trong ngày này, Bạch Khởi chỉ một thoáng liền xuất hiện hai cái hotsearch.