Sau Khi Trọng Sinh Tôi Gả Cho Kẻ Tử Thù Của Tra Nam

Chương 102: Chứng Thực Thân Phận Học Vấn Cao





An Quốc Đại nhớ rất rõ.
Lúc đầu An Hạnh Nhi và An Mục cùng tốt nghiệp cấp ba, bởi vì An Mục thi tốt, cho nên ông ta còn cố ý khoe, đã hỏi An Quốc Cường, thăm dò thành tích của An Hạnh Nhi như thế nào, An Quốc Cường thuận miệng nói một câu đỗ trường ở địa phương, không có nhắc đến rốt cuộc thi đỗ trường nào, cho nên trong thâm căn cố đế của ông ta cho rằng An Hạnh Nhi thi không tốt, còn từng nghĩ khả năng chỉ là một trường cao đẳng, ít nhất nhiều năm như, chưa từng nghe nói An Hạnh Nhi có thành tích tốt đến đâu cả.
Tuy nhiên bây giờ, vậy mà nói có học vấn cao như vậy.
Đánh chết ông ta cũng không tin.
An Quốc Đại hằn học nhìn An Hạnh Nhi, xem cô có thể giả bộ đến mức nào?!
Thật sự nói dối cũng không biết đường!
“Chủ tịch, có thể mượn dùng máy tính và máy chiếu của phòng họp không?” An Hạnh Nhi hỏi.
“Đương nhiên.” An Quốc Cường gật đầu.
Học vấn của con gái ông ta, ông ta tự nhiên biết rõ.
Có điều từng được Dải Lụa Xanh, ông ta cũng thật sự là lần đầu tiên nghe cô nói đến.

Lúc này cũng không khỏi có chút mong chờ.
Nhân viên của phòng họp cấp cao vội vàng chuẩn bị máy tính cùng máy chiếu cỡ lớn cho An Hạnh Nhi.
An Hạnh Nhi đứng ở vị trí trên bục thuyết trình của phòng họp, ngón tay mảnh khảnh linh hoạt gõ bàn phím, vừa gõ vừa nói: “Đây là trang web chính của đại học Thanh Thành, muốn đăng nhập vào trang web chính để tra thông tin, chỉ có giảng viên và sinh viên của trường mới làm được.

Mà tài khoản của sinh viên là mã sinh viên, mật mã là sáu chữ số cuối của chứng minh thư, tài khoản mà tôi bây giờ đăng nhập là dùng số sinh viên lúc tôi còn theo học.”
Nói rồi, An Hạnh Nhi đăng nhập xong.
Lập tức vào được.
Đăng nhập vào chính là một trang thông tin cơ bản, trên trang đó chính là hồ sơ của An Hạnh Nhi, gồm ảnh chứng minh thư, họ tên, giới tính, tuổi tác, năm...!của An Hạnh Nhi.
An Hạnh Nhi kích chuột vào cột học vấn, mở ra.
Một bản chứng chỉ học vấn điện tử xuất hiện ở trước mặt mọi người.
Không cần nghi ngờ, An Hạnh Nhi đã học chuyên ngành thương mại quốc tế của đại học Thanh Thành, hơn nữa còn lấy được bằng thạc sĩ kép.
Bây giờ rõ ràng khiến tất cả mọi người bàng hoàng.
Bởi vì sửng sốt, cho nên nhất thời trong phòng họp im lặng như tờ.
An Hạnh Nhi cũng không có vì sự sửng sốt của mọi người mà thấy quá lạ thường, cô lúc này đăng xuất khỏi trang web chính của đại học Thanh Thành, lại đăng nhập vào trang web chính của đại học Fox, nói: “Phương thức đăng nhập giống với đại học Thanh Thành.”
Tất cả mọi người thấy An Hạnh Nhi đã đăng nhập vào trang web nội bộ chính của Fox.
Phải biết đây là trang web nội bộ của trường đại học đứng đầu thế giới, người ở đây, tuy trong tập đoàn đa số đều có học vấn cao của các trường top, nhưng chưa có bất kỳ ai tốt nghiệp ở ngôi trường này.
An Hạnh Nhi đăng nhập vào ‘Dải Lụa Xanh’ của trang web nội bộ, sau đó mở ra một trang.
Trang đó, tất cả ảnh sinh viên từng nhận giành được danh hiệu Dải Lụa Xanh, toàn bộ đều xuất hiện ở trên trang web.
Ảnh của An Hạnh Nhi để ở cuối cùng, ý vị đó chính là cô là người cuối cùng nhận được vinh dự này cho đến thời điểm này.
“Cho nên.” An Hạnh Nhi ngẩng đầu, đối mặt với An Quốc Đại: “Bác cả tin rồi chứ?”
Biểu cảm của An Quốc Đại lúc này thật sự khó coi hơn ăn cứt!
Ông ta thật sự không ngờ tới, An Hạnh Nhi vậy mà thật sự có hết.

“Bác cả?” Không có nhận được câu trả lời của An Quốc Đại, An Hạnh Nhi cố ý lại gọi một tiếng.
“Tin rồi!” An Quốc Đại không có khách khí nói: “Khoe khoang cái gì?”
“Không phải khoe khoang, chỉ là đang xác định mọi người có phải đều nhìn rõ rồi chứ.

Nhìn rõ rồi thì tôi đăng xuất ra, dù sao đây là trang web nội bộ chỉ có sinh viên từng học đại học Fox mới có thể đăng nhập, bây giờ tôi cho mọi người xem là làm trái quy định của trường rồi.”
Trên thực tế thật ra cũng không có cơ mật gì, trường cũng không có quy định rõ không thể người khác xem, chỉ là vì đại học danh giá nhất có cảm giác ưu việt trời sinh, dùng cách này để người ta cảm thấy có thể tự do đăng nhập vào trang web nội bộ của trường là một chuyện vô cùng vinh dự.
“Bác cả tức giận như vậy sao? Sẽ không phải đang đố kỵ cái gì chứ?" An Hạnh Nhi nhìn như vô tâm nói một câu.
Lúc đó, trực tiếp khiến An Quốc Đại nổ tung.
Ông ta căn bản đang tức xì khói.
Vốn là muốn trả thù cho An Mục, bây giờ ngược lại để An Hạnh Nhi ở trước mặt tất cả các lãnh đạo cấp cao của tập đoàn khoe khoang một phen.
Ông ta hằn học nói: “Cô đang nói linh tinh cái gì, tôi đâu có tức giận chứ?! Huống chi chỉ là thành tích học tập tốt một chút, có thể có gì tốt để người ta đố kỵ chứ! Với lại, thành tích rốt thì có thể nói rõ điều gì? Cô từng thấy mấy thủ khoa thi đại học, có bản lĩnh lớn cỡ nào chứ!”
“Bác cả nói cũng phải, tôi nghe nói thành tích bình thường một chút, mới làm nên cơ đồ.

Ví dụ như anh họ, chị họ còn có em họ gì đó, nói không chừng sau này đều làm nên việc hơn tôi.” An Hạnh Nhi khẽ mỉm cười, nhìn trông rất chân thành.
Trên thực tế chính là đang châm chọc con trai con gái của An Quốc Đại, người nào người nấy đều rất tầm thường.
An Quốc Đại tức đến nghiến răng.
An Hạnh Nhi này, ngược lại càng ngày càng không biết tốt xấu rồi!
An Hạnh Nhi cũng không có lãng phí thời gian trên người An Quốc Đại, cô tắt máy tính, sau đó đi xuống bục, đi đến chỗ cô vừa đi vào, đối mặt với Xương Đức Việt lúc này sắc mặt đen như Bao Công: “Cổ đông Xương, xin hỏi tôi bây giờ, đủ tư cách để ngồi vào vị trí tổng giám của bộ phận Marketing chưa?”
“Chỉ biết chút chuyện của công ty, chỉ là học vấn hơi cao một chút, có thể nói rõ cái gì?! Cái gọi là năng lực, là dựa vào lý luận suông sao? Có vài người sơ yếu lý lịch có đẹp cỡ nào, cuối cùng lúc thực hiện, vẫn không có tác dụng gì.” Xương Đức Việt đương nhiên sẽ không đánh mặt của mình.

“Nhưng tôi bây giờ còn chưa có thực hiện thì cổ động Xương trực tiếp giết chết năng lực của tôi, tôi phải làm như nào cho ông thấy?” An Hạnh Nhi hỏi.

“Tôi không có nói muốn giết chết cơ hội để cô thể hiện, cô có thể từ vị trí thấp đi lên.

Một khi cô có thành tích, vượt qua thử thách của công ty, đề bạt cô lên chính là chuyện đương nhiên, cũng sẽ không để nhiều người như vậy đến nghi ngờ năng lực của cô, càng sẽ không có nhiều người như vậy đến nghi ngờ chủ tịch thiên vị.” Xương Đức Việt càng nói càng ép.
Trước đó đã thương lượng kỹ với An Quốc Đại, nhất định không thể để An Hạnh Nhi ngồi vào vị trí tổng giám, cùng lắm thì làm một chủ quản bình thường, nhiều lắm giống như An Mục, làm một giám đốc nội bộ.
Lúc này An Hạnh Nhi đã trầm mặc.
Nhìn trông chính là có hơi không có lời để đối lại.
An Quốc Cường đến lúc này, quả thật cũng không tiện mở miệng.
Trước đó ông ta còn có thể giúp cô nói vài câu, ví dụ như kinh nghiệm học vấn gì đó, những cái đó An Hạnh Nhi cũng tự mình nói hết rồi, đến lúc này nói đến thiên vị, ông ta là chủ tịch, một khi vào lúc này biện giải gì đó cho con gái của mình thì thật sự có cảm giác hơi giấu đầu lòi đuôi.
Cho nên vào lúc này, ngược lại cũng thật sự chọn trầm mặc.
Hơn nữa còn đang thầm suy nghĩ, thấp nhất có thể giành được vị trí đó cho An Hạnh Nhi.
Xương Đức Việt thấy An Hạnh Nhi không lên tiếng, tưởng cô không có lý do phản bác, cho nên ngay sau đó lại chủ động mở miệng, còn mang vẻ thâm ý: “Thật ra tôi cũng không muốn làm người xấu, cũng không muốn bởi vì chuyện này mà đắc tội với chủ tịch.

Nhưng đứng ở trên lập trường của tập đoàn, tôi thật sự phải suy nghĩ cho tập đoàn, ít nhất phải xứng với bản thân, xứng với các vị, xứng với hơn vạn nhân viên của An Thị.

Như này đi, tôi đề nghị để An Hạnh Nhi làm chủ quản trung tâm của bộ phận Marketing, thứ nhất không có phụ học vấn tài giỏi như An Hạnh Nhi.

Thứ hai, dù sao là con gái của chủ tịch, tôi cũng tin sẽ có tiềm năng phát triển lớn hơn so với nhân viên khác, cho nên kiến nghị của cá nhân tôi, An Hạnh Nhi có thể bắt đầu từ vị trí chủ quản.”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.