Mọi người đều biết, vạn nhân mê vai thụ chính là một cái nam châm có thể thu hút cả nam lẫn nữ.
Nhưng không nghĩ tới là miếng đào hoa này của Lăng Phong là do Sở Diễn chó ngáp phải ruồi mà tác hợp.
Tự đó về sau, cô gái nhỏ nghe nhầm thành tên Lăng Phong này lắc mình biến hoá trở thành fangirl số 1 của Lăng Phong.
Cô không biết cảm giác không muốn xa rời này từ đâu mà đến, có lẽ là vì báo ân đi.
Bởi vì từ nhỏ được bà nuôi lớn nên theo họ bà, tên là Hồ Anh Anh.
Nếu nhìn thấy Lăng Phong, cô sẽ yên lặng đi theo sau hắn, không cần thầy dạy cũng hiểu được thuộc tính theo dõi cuồng ma.
Không chỉ như thế, thanh xuân cô đã trải qua một lần yêu thầm khắc cốt ghi tâm, thường xuyên lén lút đối tốt với Lăng Phong.
Có đôi khi sẽ tặng hắn quả dại tươi mới.
Có đôi khi nghe người khác nói xấu hắn sẽ lấy hết can đảm phản bác hai câu.
Cô nhát gan, cũng không thường xuyên tiếp cận hắn chỉ dám lén lút đi theo.
Nhưng Lăng Phong là ai, thân là vai chính tai thính mắt tinh, hắn rất nhanh liền phát hiện cô gái hay đi theo hắn, vẻ mặt mê mang nghe cô nói lời cảm ơn.
Hắn vừa định hỏi rõ ràng, Hồ Anh Anh liền xấu hổ bụm mặt chạy đi.
Tình hình này vẫn luôn kéo dài rất nhiều năm.
Sở Diễn khi đó run bần bật nhìn hệ thống, sợ nó đột nhiên giật điện trừng phạt.
Hệ thống mặt vô biểu tình mà nhìn cục diện này, một lát sau lại cười hắc hắc: [ tuy rằng ngươi tự tiện hành động, nhưng kết quả này lại tăng mạnh thuộc tính vạn nhân mê của vai chính, ta cảm thấy có thể được! ]
Sở Diễn sợ hãi hỏi: [ còn trừng phạt thì sao? ]
Hệ thống: [ tha cho ngươi một mạng. ]
Sở Diễn: [ cảm ơn ba ba! ]
Sau đó chuyện Sở Diễn chiếm đoạt thân phận Lăng Phong tới hơn hai mươi năm được công bố trên toàn Tinh Võng, Hồ Anh Anh sắc mặt đỏ đậm nhìn Sở Diễn quả thực hận đến nghiến răng nghiến lợi, hơn nữa từ trong nội tâm mà cảm thấy người này thật không phải người.
Lăng Phong là người rất tốt!
Hắn mặc kệ nguy hiểm đi cứu một người không liên quan như cô, loại dũng cảm này đáng quý tới mức nào chứ!
Trái lại Sở Diễn, hắn là cái thá gì cả ngày chỉ biết lãng phí dưỡng khí của Đế tinh, loại người này tồn tại chính là lãng phí tài nguyên sinh tồn quý giá!
Lúc đó thanh danh của Sở Diễn cực kỳ tệ hại, mỗi người một một ngụm nước bọt là có thể dìm chết y.
Sau này, tin tức tử vong của Sở Diễn truyền đến.
Hồ Anh Anh tuy rằng cảm thấy vui vẻ, nhưng vẫn cảm thấy không đủ giải hận.
Cô cảm thấy, tên cặn bã sao có thể chết dễ dàng như vậy, nửa đời trước bị trộm của Lăng Phong thì như thế nào, ai đền cho hắn?
Chỉ là cô không nghĩ tới là trong tương lai mình lại trọng sinh!
Đời trước cô cũng không có điều gì tiếc nuối, nếu có thì chính là không thể tự tay trừng phạt tiện nhân Sở Diễn.
Lăng Phong xứng đáng với cuộc sống tốt hơn, hắn không nên chịu nhiều ủy khuất như vậy, hắn đáng giá được biết mọi chuyện sớm hơn.
Mà thời điểm cô trọng sinh cũng thực trùng hợp.
Ở ghế lô ồn ào, đám người khuôn mặt đáng khinh vây quanh người cô.
Tuy rằng nhìn như được lựa chọn, nhưng thực tế lại chỉ có thể bóp mũi uống hết mấy chén rượu mạnh trên bàn kia.
Nhưng lúc này đây, cô không hề sợ hãi.
Bởi vì cô biết, sẽ có một anh hùng tên Lăng Phong tới cứu mình.
***
Việc đột nhiên, Sở Diễn không kịp chào hỏi Lăng Phong liền vội vội vàng vàng rời đi.
Đương nhiên, một nhân vật phụ như y tùy tiện rời đi một chút cũng hoàn toàn không cần phải thông báo cho vai chính, Lăng Phong để ý y làm gì, so với y điều hắn càng thêm quan tâm chính là sách vở tri thức, rốt cuộc nhân thiết của Lăng ca nhà chúng ta chính là một người kiến thức phong phú.
Nhưng y không biết chính là, chân trước y vừa rời đi, Lăng Phong- người vốn nên "Tập trung tinh thần" đọc sách liền nâng lên đôi mắt tối đen cất giấu cảm xúc sâu không thấy đáy.