Tô Ngang giống như chơi đến nghiện, anh vẫn không ngừng đùa giỡn với hai hạt đậu nhỏ của cô, làm cho sữa phun đầy lên dương vật. Động tác sắc tình đó của anh khiến Giản Nịnh không khỏi ngượng ngùng. Anh thế mà thật sự chơi nghiện, không ngừng nắn bóp hai viên ngọc nhỏ của cô, để cô dùng hai bầu ngực kẹp lấy dương vật còn anh thì dùng tay vắt sữa.
Giản Nịnh nghe theo anh, mặt mũi đỏ ửng để anh tùy tiện chơi đùa.
Nhìn thấy sữa mẹ bắn lên dương vật, Tô Ngang bèn hỏi cô: "Lúc trước không phải em nói muốn nếm thử xem sữa của em có mùi vị gì sao? Em uống thử đi."
Giản Nịnh đương nhiên nghe ra được ý của anh, anh muốn cô ăn dương vật.
Giản Nịnh nhìn thấy sữa mẹ phủ trên dương vật của anh thì không khỏi tò mò, nhưng mà trong hoàn cảnh này cô cũng không biết bản thân có muốn ăn hay không.
Giản Nịnh không muốn thử nữa bèn đẩy anh ra, sau đó cô đỡ ngực lên, tiếp tục kẹp lấy dương vật của anh. Người anh em của anh đặt trên ngực cô, động tác xoa bóp mạnh mẽ khiến cô tiết sữa.
Nét mặt mơ màng khi Giản Nịnh nhìn anh dường như có một sức quyến rũ mê hồn, Tô Ngang nhìn cô có cảm giác bản thân khó có thể kiềm chế được.
Nhưng mà hiện tại bà xã nhà anh còn đang ở cữ, cho dù anh có khó chịu cỡ nào thì chắc chắn là không thể đụng vào cô được. Lẽ ra anh không nên kích động như vậy, người chịu thiệt cuối cùng vẫn là anh thôi.
Giản Nịnh vẫn còn đang mơ màng nhìn anh đã bị Tô Ngang nắm lấy hai chân kéo nằm xuống giường.
Anh nắm bàn chân của cô để lên cậu nhỏ, muốn cô dùng chân để thỏa mãn mình.
Giản Nịnh thấy vậy theo phản xạ muốn rút chân lại, cô nói: "Hơi nóng."
Tô Ngang nhìn người anh em vẫn còn phấn khởi của mình, căng thẳng vô cùng, anh muốn dùng chân của cô từ từ cọ xát để giải quyết thằng em này.
Dương vật nóng rực chạm vào chân của cô, lúc đầu có hơi nóng nhưng một lát là đã quen. Hai tay Giản Nịnh chống ra phía sau, hai chân kẹp lấy dương vật của anh chậm rãi lên xuống.
Tô Ngang ngồi trên giường để cô dùng chân chăm sóc thằng em của mình. Chân của vợ anh đặc biệt nhỏ nhắn, có vẻ như cánh tay của anh còn lớn hơn cẳng chăn của cô, vẫn là sự mềm mại mịn màng này của cô quả thật rất đáng yêu.
Trước đây anh đã từng nghĩ muốn thử được trải nghiệm cảm giác này, nhưng anh lại sợ Giản Nịnh mắng anh biến thái nên không dám nói. Nhưng bây giờ thì tốt rồi, bà xã nhà anh không phản đối việc dùng chân giúp anh thoải mái rồi.
Tô Ngang được thỏa mãn, sung sướng rên lên một tiếng. Giản Nịnh ở bên cạnh đỏ mặt vừa dùng chân cọ xát vừa quan sát biểu cảm của anh.
Anh thật sự cảm thấy vô cùng thoải mái.
Hai chân Giản Nịnh cọ xát với dương vật của anh, hết lên rồi lại xuống, càng cọ xát cô càng cảm thấy ngại ngùng.
Chỉ là dùng chân để làm nhưng đã đủ khiến cô thấy ngượng chín người.
Cô bật dậy đi gội đầu, tắm rửa. Suốt một tháng không được tắm gội cô đã thấy toàn thân bốc mùi, vừa tắm xong giống như được giải thoát vậy.
Qua được tháng đầu tiên Tô Ngang đã có thể bế con gái ra ngoài tản bộ. Trước hết là bế cục cưng xuống lầu phơi nắng, bình thường đều là phơi nắng ở ban công nhưng bây giờ đã có thể ra ngoài thế nên anh cẩn thận bế con gái đi xuống lầu.
Con bé ngủ cả ngày, sau khi được anh bế đi phơi nắng một vòng mới thức dậy.
Lúc đi lên nhà trong tay Tô Ngang còn cầm thêm một cái túi bóng, bên trong túi có kem cây.
Vừa đúng lúc Giản Nịnh từ phòng tắm đi ra nhìn thấy cái túi kem cây trong tay anh thì phấn khích chạy tới mở ra.
"Anh mua cho em hả?"
Tô Ngang trả lời: "Không, mua cho em ngửi thôi, không phải em nói muốn ăn kem à? Anh đã mua ngay cho em ngửi này, giờ em chưa ăn được đâu, để đó lát nữa anh ăn."
Giản Nịnh nghe anh nói vậy thì trừng mắt nhìn, khoảnh khắc đó thậm chí cô còn muốn dùng bạo lực gia đình với anh.
“Tô Ngang, anh nói mấy lời này mà nghe được hả? Em cực khổ sinh con cho anh mà anh còn tra tấn em kiểu đó.”
Tô Ngang giải thích: “Bà xã à, không phải em vẫn đang do dự có nên ăn hay không sao? Thật sự là em không thể ăn được nên chỉ có thể ngửi hoặc là ăn một ít thôi. Bác sĩ cũng có nói là có thể ăn được một chút, một chút nhỏ thôi ấy.”
Anh đi mua kem cây về là muốn kiểm soát được lượng kem của cô ăn, chỉ được cắn một miếng nhỏ. Dù sao thì trong lúc ở cữ ngày nào cũng nói mãi là muốn ăn kem cây.
Giản Nịnh vừa nghe nói mình có thể cắn được một miếng nhỏ thì lập tức xé vỏ que kem, sau đó cô há miệng thật to rồi đút que kem vào.