Tổ bóng đèn qua ngày đầu tiên đã biết sự tồn tại của mình rất không được hoan nghênh, thế nên đến ngày thứ hai đã vạch ra cái ranh giới với đôi tình nhân kia, chia làm hai khu khác biệt hoàn toàn.
Lương Nguyệt Ninh cũng chuẩn bị quay lại trường học sau nửa năm nghỉ ở nhà.
Ngày thứ hai, đồng phục mới được đưa tới, là bộ đồ thể thao màu lam trắng.
Đồng phục học sinh trung học trường công lập cơ bản là không thoát được cái loại đồng phục truyền thống này.
Em gái nhỏ lớn lên trắng nõn, mặc loại đồng phục này vào giống như người mẫu trên trang bìa tạp chí học sinh. Xinh xắn lại đẹp đẽ.
Cô nhóc mặc đồng phục học sinh ở nhà quen ba ngày mới dám đến trường.
Trường học mới kỷ luật rất nghiêm, quản giáo học sinh vô cùng chặt chẽ, cơ bản không có quá nhiều chuyện loạn thất bát tao. Lương Nguyệt Ninh lớn lên xinh đẹp, sau khi vào trường cũng không giao tiếp với ai, không có bạn bè gì nhưng cũng không có ai khi dễ cô bé.
Xem như bước đầu ra chân đã an toàn.
Hai vị ca ca, tỷ tỷ sau khi đưa em gái nhỏ đến trường xong liền thở phào nhẹ nhõm.
Đại hội thể dục thể thao sắp diễn ra ở Nhất Trung.
Ủy viên thể dục đi khắp nơi mời gọi các bạn tham gia, không tha cho bất cứ ai.
“Cầu xin các cậu hãy thương xót cho tôi đi, ít nhất cũng phải có tờ giấy đem đi nộp chứ!” Ủy viên thể dục là một nam sinh cao lớn thô kệch đang vái lậy mấy ông bà nội này, có thể tóm được một người thì cứ bám lấy không tha.
Nam sinh còn tốt, chạy bộ, nhảy xa cũng có người đồng ý tham gia, nhưng nữ sinh thì không giống thế. Ban 11 vốn là không có nhiều con gái, cũng toàn người không thích vận động, tham gia hạng mục thể dục kịch liệt nhất chính là cùng ban 1 quần ẩu với nhau.
Ủy viên thể dục đều đã quỳ xuống trước mặt mấy bà cô nhỏ này, khuyên can hết nước hết cái mới có ba người đồng ý tham gia.
Ba nữ sinh tham gia chạy tiếp sức 4×100 mét.
Trừ hạng mục đó ra thì mấy hạng mục khác không có một nữ sinh nào tham gia.
Tan học, ủy viên thể dục cọ đến bên cạnh Tiễn Ý Ý, ưỡn mặt cười: “Tiễn Ý Ý à~, bạn học tốt của tớ…”
Tiễn Ý Ý vừa nhìn thấy cậu ta liền biết cậu ta đến vì cái gì, tranh trước một lời nói: “Tớ muốn tham gia chạy dài 3000 mét.”
Ủy viên thể dục y như nhìn thấy Bồ Tát sống, lệ nóng quanh tròng: “Được!”
“Nhưng…”
Tiễn Ý Ý đưa chân ra, “Cậu thấy chân của tớ như thế nào?”
“Hả?”
Ủy viên thể dục cúi đầu mơ mơ màng màng nhìn hồi lâu, “Nhỏ?”
Thừa dịp ủy viên thể dục cúi đầu xem chân của cô, Tiễn Ý Ý liền lấy một miếng dán cá nhân dán trên tay mình.
“Không phải, tớ muốn nói là chân của tớ, bị thương rồi.”
Tiễn Ý Ý ăn không nói có: “Tớ vốn rất thích hạng mục này, biết là có nó trong đại hội thể thao nên tớ đã khổ luyện chạy dài mỗi ngày. Thế nhưng lúc tập tớ quên không mang giày thể thao, lại mang giày da cho nên chân bị ma sát đến sưng lên rồi.”
Ủy viên thể dục biểu tình từ hưng phấn đến bi thương, bất quá chỉ dùng có hai giây.
“Vậy cậu…”
Vẻ mặt cô khổ sở: “Tớ cũng rất tiếc, nhưng chân đã bị thương rồi thì làm sao đây? Cậu…muốn để tớ dùng cái chân này đi chạy sao?”
Ủy viên thể dục dao động.
“…À không, không nên chạy.” Ủy viên thể dục hít sâu một hơi, “Chân cậu đau, vậy thì tay…”
“Nhìn này.”
Tiễn Ý Ý sớm đã có chuẩn bị, mới lúc nãy ủy viên không chú ý mà dán thêm miếng băng dán vào tay, hiện tại giơ tay lên, vẻ mặt bất đắc dĩ, “Lúc luyện tập tớ bị té ngã, tay cũng trầy hết rồi.”
Ủy viên thể dục: “…”
Cảm giác có gì đó sai sai, nhưng lại không biết là sai chỗ nào!
Ủy viên thể dục bị Tiễn Ý Ý xoay vòng quanh.
Người vừa đi, hàng cuối cùng trực tiếp cười to.
Ngay cả Nhâm Kha cũng nhún vai cười cười.
Tiễn Ý Ý ranh ma quá rồi, bọn họ mở to mắt nhìn cô đem ủy viên thể dục dối qua dối lại, thật sự là không nhịn được cười.
“Ý tỷ quá ngầu!”
“666666!”
Diêu Nhất Nam quay đầu nhìn Tiễn Ý Ý, khóe miệng khó có được độ cong thoải mái hiện lên.
Nữ sinh cuối cùng cũng không tham gia.
Học theo Tiễn Ý Ý tới, về sau đám nữ sinh đều mua băng dán cá nhân dán đầy tay đầy chân.
Một người thì cũng thôi đi, đây cả đám người đều bị thương?
Ủy viên thể dục lại không ngu, lập tức phản ứng kịp đây là đang bị bọn họ từ chối.
Cậu ta đem chuyện này để thầy Trương biết, trực tiếp đem mấy người đến phòng y tế khám vết thương.
Ủy viên vốn tưởng cả lớp chỉ có Tiễn Ý Ý thực sự bị thương, nhưng sau khi mọi người từ phòng y tế trở về thì không một ai bị thương cả.
Cái này làm cho cậu ta tức đến sùi bọt mép, cảm thấy mình như bị Tiễn Ý Ý đùa giỡn tình cảm, ngửa mặt lên trời gào lên.
Tiễn Ý Ý đối mặt với vẻ bi ai của ủy viên thể dục thì có chút chột dạ, sờ sờ chóp mũi.
Bị phát hiện rồi!
Nhưng dù có là bị phát hiện thì Tiễn Ý Ý cũng không có ý định tham gia đại hội thể dục thể thao.
Cô không phải người thích vận động. Cô chỉ thích ngồi ở dưới dù che nắng hoặc trên băng ghế nhỏ mà thôi.
Ủy viên thể dục vắt óc nghĩ biện pháp, cuối cùng lại đi thương lượng cái gì đó với thầy Trương, quyết định dùng phần thưởng để kích thích các bạn tham gia.
Hắn cuộn quyển sách vào, xem nó là cái loa, “Nam sinh tích cực tham gia đại hội thể dục thể thao có thể được miễn phí chơi ở quán net ngoài trường một tuần! Nữ sinh tích cực tham gia thể dục thể thao có thể có được một bộ <>! Cơ hội hiếm có, nhanh nha nhanh nha, tất cả mọi người cùng cố gắng nào!”
*Có lẽ nó là một quyển ngôn tình hay gì đó. Mấy bạn có ai biết thì bảo mình để mình sửa lại nhé!
Nam sinh cơ hồ lập tức xông lên báo danh, mấy nữ sinh còn đang cò kè mặc cả.
“Đổi một quyển sách mới xuất bản gần đây đi, <> nhé.”
“Tớ không cần cái này, tớ muốn…” Có nữ sinh giảm thấp thanh âm xuống, “Ảnh chụp của nam sinh lớp chúng ta.”
Ủy viên thể dục giả bộ đẩy cái kính mắt vốn không hề tồn tại, giống như là phát hiện được một cơ hội buôn bán.
Group của trường lập tức lan truyền cái phần thưởng này.
Phần thưởng của nam sinh không chỉ có tấm vé net free, còn có thêm ảnh chụp của năm nữ sinh xinh nhất trong trường.
Ảnh chụp là ảnh công khai của trường cho, có điều vẫn có một số ảnh là do chụp lén.
Tiễn Ý Ý chính là một trong năm nữ sinh được chọn làm phần thưởng, cũng lập tức nhấc lên một trận sóng to gió lớn. Trước đó mấy nam sinh chỉ được coi là tích cực tham gia, hiện tại chính là tranh cướp tham gia.
Phần thưởng của nữ sinh cũng là ảnh chụp của nam sinh.
Nam sinh được chọn tổng cộng có ba người.
Một người là Lương Quyết Thành với tấm ảnh nhập học đầu vào, người thứ hai là Diêu Nhất Nam với tấm được chụp lén ngoài cửa sổ. Người cuối cùng là một nam sinh đẹp trai tỏa nắng của ban bảy với tấm hình tự chụp.
Nam sinh đẹp trai như thế…
Mấy nữ sinh mặt ngoài coi như là rụt rè nhưng đều đã vươn tay ra ngoài đi báo danh.
Một tấm ảnh của trai đẹp…ai mà không muốn chứ?
Tiễn Ý Ý nằm xuống bàn ngủ thì bị Tô Á Na lắc đến tỉnh.
“Này, tớ dành cho cậu một phiếu báo danh rồi này, nhanh điền vào đi.”
Tô Á Na đem tờ báo danh nhét vào trong lòng Tiễn Ý Ý.
Cô sửng sốt: “Hả? Tớ không muốn tham gia.”
“Sao cậu có thể không tham gia được cơ chứ!?”
Tô Á Na chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: “Ủy viên lớp chúng ta là tên khốn kiếp, cậu ta dùng ảnh bạn trai cậu đi làm phần thưởng để khích lệ nữ sinh đi thi. Cậu sao có thể để ảnh bạn trai mình nằm trong tay của đứa con gái khác được!”
Kỳ thật…cô cũng không quan tâm lắm.
“Không có sao mà.”
“Có sao, rất nhiều sao đấy!” Tô Á Na nhanh chóng nói, “Cậu ấy là bạn trai của cậu, là của cậu đấy! Người của cậu bị người khác mang ảnh chụp về nhà, hôn hôn sờ sờ, cậu thấy có lý sao!? Khẳng định là vô lý! Lúc này chính là lúc cậu duy trì sự trong sạch của cậu ấy! Ý Ý! Đây là cơ hội tốt nhất để cậu tuyên bố chủ quyền nha!”
Tiễn Ý Ý nghe xong liền đăm chiêu: “Ừm…Vậy sao?”
Nhưng cô vẫn không quá muốn động.
Ảnh chụp lúc nhập học thì ai cũng có thể có, ủy viên thể dục chỉ là đầu cơ trục lợi mà thôi.
“Phải, ảnh chụp của cậu vừa được công bố, Lương ca đã đi tìm ủy viên thể dục báo danh rồi đó.”
Bởi vì ủy viên thể dục đã thương lượng qua về phần thưởng lần này với chủ nhiệm lớp cho nên quyết định trực tiếp thay đổi phần thưởng một chút. Lương Quyết Thành vừa nhận được tin liền chống tay nhảy qua chỗ Tiễn Ý Ý đang ngủ ra bên ngoài, đi lấy phiếu báo danh viết tên mình lên đó.
Ảnh của bạn gái mình, tất nhiên là phải do chính mình chiến thắng để cầm về.
Trước giờ anh đều không tham gia mấy hoạt động này, cũng không hề có ý định sẽ tham gia.
Nhưng chỉ cần đã tham gia thì nhất định sẽ thắng.
Tiễn Ý Ý.
Cô là của anh.
Tiễn Ý Ý do dự, nhìn hạng mục báo danh cho nữ sinh liền tìm một cái đơn giản nhất, phát hiện đều đã kín hết rồi. Chỉ còn dư lại chạy 1500 mét và 3000 mét.
Nhảy cao không có, nhảy xa cũng không có.
Tiễn Ý Ý: “… Cậu cảm thấy tớ có thể lấy được hạng nhất của cái nào?”
Tô Á Na nhìn nhìn, thật sự là chẳng có cái nào hợp với Tiễn Ý Ý cả.
“Nếu không chúng ta cứ tham gia trước, dù sao mọi người đều biết cậu ta là bạn trai cậu, cậu không đua cũng coi như là thắng rồi, để người khác đem ảnh chụp của Lương Quyết Thành trả lại?”
Cũng chỉ có thể như vậy.
Tiễn Ý Ý bất đắc dĩ, chỉ có thể ở mục chạy 1500 mét viết lên tên của mình.
Tô Á Na không tham gia.
Thể lực của cô nàng rất kém, khiêu vũ là cô ấy dùng tất cả động lực mới có thể học ra được, trừ cái đó ra bảo cô ấy làm cái gì cũng không thể.
Tô Á Na xung phong nhận việc hầu hạ cho Tiễn Ý Ý, chờ cô chạy xong thì sẽ mang nước và khăn mặt tới.
Ghi danh xong, Tiễn Ý Ý thở dài nhìn nó.
Đại hội thể dục thể thao sao có thể dấy lên một trận kích tình như vậy, còn có phần thưởng kì cục kia nữa chứ.
Vì duy trì hình tượng tình nhân trong mắt người khác, Tiễn Ý Ý cũng chỉ có thể bất đắc dĩ tham gia.
Vừa mới rồi còn lừa ủy viên thể dục là mình luyện tập chạy bộ, kia đã trở thành sự thực rồi.
Tiễn Ý Ý giống như đã mất đi giấc mộng trở thành cá muối của mình.
Lớp học triệt để bị kích thích đi báo danh, sau một tiết học, tất cả hạng mục đều đầy.
Trong đám nam sinh thì Lương Quyết Thành đăng kí hơi muộn cho nên phải chọn chạy 1500m giống với Tiễn Ý Ý.
Ngoài ra còn có Diêu Nhất Nam, đến lượt cậu ta thì cũng chỉ còn lại hạng mục chạy 3000 mét kia, cậu ta cùng người khác giao dịch tiền tài, biến thành mình tham gia chạy 100 mét.
Người thắng lớn nhất đó chính là ủy viên thể dục.
Đại hội thể dục thể thao còn một tuần nữa mới diễn ra, học sinh có thể chuẩn bị luyện tập trước.
Tiễn Ý Ý nghĩ là mình sẽ tùy tiện chạy một chút, nhưng không nghĩ đến sáu giờ sáng hôm sau đã bị Lương Quyết Thành lắc tỉnh, đạp xe đến trường học, học sinh còn chưa có bao nhiêu người.
Anh mang theo Tiễn Ý Ý đến sân thể dục.
“Tới, làm nóng người.”
Lương Quyết Thành đặt balo xuống đất, kéo Tiễn Ý Ý đi hoạt động thân thể.
“Hả?”
Tiễn Ý Ý có chút mộng, cô học theo anh uốn éo cánh tay, có chút không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
“Chúng ta làm gì vậy?”
“Tập chạy bộ.”
Lương Quyết Thành dừng lại, đưa mắt nhìn cô.
Đáy mắt hiện lên một loại ôn nhu khác thường.
Anh muốn thắng là vì ảnh chụp của cô, đây là lựa chọn của anh. Nhưng Tiễn Ý Ý vì anh lại từ bỏ thói quen lười nhác của mình mà nguyện ý chạy 1500 mét, trong lòng Lương Quyết Thành áp chế không được cảm xúc nóng bỏng.
Anh không thể ngủ được, nhắm mắt lại toàn bộ đều là cô.
“Tôi muốn nhìn thấy bộ dáng cậu vì tôi mà cố gắng.”
“Nhất định rất xinh đẹp.”
——–
Tác giả có lời muốn nói:
Lương Lương: A! Cô ấy yêu mình! Cô ấy có thể làm tất cả vì mình!