Sau Khi Xuyên Sách Ta Nhận Nuôi Nhân Vật Phản Diện Thời Niên Thiếu

Chương 57



Tiễn Mân Văn nghỉ ba ngày không đến trường, ban nhất đều nói cô ta bị bệnh, còn có mấy người có quan hệ tốt với Tiễn Mân Văn quanh co lòng vòng ở ban 11 hỏi Tiễn Ý Ý xem có biết chuyện gì không.

Người của ban 11 cản bọn họ ở ngoài.

Nói đùa, chuyện của Tiễn Mân Văn tại sao lại muốn tới hỏi Tiễn Ý Ý chứ?

Những người đó không chịu, nói hai người bọn họ không phải chị em tốt hay sao? Khoảng thời gian trước Tiễn Mân Văn còn thường xuyên tặng đồ cho Tiễn Ý Ý, lại quan tâm cô hết mực, chị gái đổ bệnh làm sao Tiễn Ý Ý có thể không quan tâm được.

Tiễn Ý Ý cũng muốn nói, nhưng suy cho cùng thì cũng đừng nên nói thì hơn. Để cho Tiễn Mân Văn cùng mình đỡ ngượng ngùng.

Bị nhà người ta làm nhục đến như vậy, một cô gái da mặt mỏng làm sao có thể không biết xấu hổ mà ra khỏi nhà?

Tiễn Mân Văn cũng chỉ xin nghỉ phép vài ngày, làm dịu đi cảm giác xấu hổ kia.

Ở bên ngoài Tiễn Mân Văn thể hiện được rằng mình rất tốt, nhưng Tiễn Ý Ý cũng không quá tin tưởng.

Từ lúc bắt đầu, Tiễn Mân Văn đều sinh ra địch ý với cô, ngày qua ngày địch ý đó sẽ chỉ tăng thêm chứ sẽ không vô duyên vô cớ mà biến mất. Tiễn Mân Văn bỗng nhiên sửa lại thái độ, có lẽ là có dự tính gì đó.

Tiễn Ý Ý thực sự đối với loại người như Tiễn Mân Văn này không thân thiết nổi.

Mấy ngày nay, Diêu Nhất Nam cũng không đến trường.

Nghe nói là nhà có chuyện cho nên xin nghỉ phép dài hạn.

Tiễn Ý Ý cũng không quá để ý tới họ. Dù sao thì chỉ cần đừng dính dáng tới cô thì bọn họ thích làm cái gì cũng được.

Việc cấp bách bây giờ là nên hảo hảo nghĩ một chút xem, lão đại rốt cuộc là bị làm sao vậy?

Tiễn Ý Ý khó có được thời điểm khi lên lớp lại không chú ý nghe giảng, ở trên quyển vở trống rỗng viết một đống thứ linh tinh mà người khác xem không hiểu.

Lương Quyết Thành gần đây cũng có chút không thích hợp.

Rất nhiều chuyện đều khiến cho cô cảm thấy giữa hai người không chỉ đơn giản là quan hệ tiền bạc nữa.

Nhưng biết làm sao bây giờ, chẳng nhẽ lại nói thẳng với Lương Quyết Thành?

Vạn nhất là cô suy nghĩ nhiều, kia chẳng phải là quá xấu hổ hay sao?

Về sau còn phải hợp tác dài dài, hiện tại nếu lúng túng quá thì sau này tính làm sao? Từ giờ tới lúc tốt nghiệp còn một năm, cô với anh cũng không thể có quan hệ quá xấu hổ a.

Đau đầu.

Tiễn Ý Ý nằm bò ra bàn, im lặng thở dài.

Quyển vở bị cô đè tay lên che đi quá nửa, chỉ lộ ra một ít ở góc biên.

Lương Quyết Thành tỉnh ngủ, vừa ngẩng đầu lên đã nhìn thấy tên của anh được viết trên vở Tiễn Ý Ý.

Lương Quyết Thành Lương Quyết Thành Lương Quyết Thành…

Liếc nhìn một cái cũng có thể thấy toàn bộ trang giấy đều là tên của anh.

Đáy mắt anh hiện lên một vẻ mềm mại.

Cô đang nghĩ đến anh sao?

Rõ ràng là người thật đang ở bên cạnh cô còn gì.

Lương Quyết Thành nghĩ ngợi, dịch sát lại gần Tiễn Ý Ý một chút, chủ động đem tay khoát lên chỗ tựa lưng ghế của Tiễn Ý Ý.

Tiễn Ý Ý ngại chủ động nói ra, anh là người được bao dưỡng, nhất định phải học được cách phỏng đoán suy nghĩ của kim chủ để mang đến phục vụ tốt nhất.

Lương Quyết Thành làm tận chức trách, thân thể của Tiễn Ý Ý lại cứng đờ.

Cô không ngủ, cô chỉ nằm ở đó buồn rầu mà thôi. Lương Quyết Thành sao lại lấy tư thế có thể ôm cô nhích lại gần thế này.

Nhiệt độ cơ thể đối phương rất gần, đây đã là khoảng cách vượt qua khu an toàn rồi.

Quá thân mật.

Tiễn Ý Ý mím môi không biết phải làm gì.

Lão đại luôn không thích thân cận với người khác, thậm chí là có điểm khiết phích, luôn cùng người khác giữ một khoảng cách nhất định.

Kể từ lúc nào mà Lương Quyết Thành đã mơ hồ ở chỗ biên giới này, không ngừng chủ động tiến tới gần cô?

Không suy nghĩ gì thì có thể cảm thấy đây vẫn là phạm vi bình thường, thế nhưng đấy là đối với người khác, còn đối tượng ở đây lại là Lương Quyết Thành, nghĩ thế nào cũng thấy không ổn a.

Cả người Tiễn Ý Ý cứng ngắc, hô hấp thả nhẹ lại.

Lương Quyết Thành phát hiện, anh có chút buồn cười.

Bởi vì là ở trong lớp, khắp nơi đều là người cho nên cô xấu hổ sao?

Tiễn Ý Ý xấu hổ cũng thật đáng yêu.

Lương Quyết Thành duy trì cái tư thế này cho tới tận khi tan học.

Chuông vừa vang lên, Tiễn Ý Ý đã không chịu nổi nữa, nhanh chóng cầm cốc chạy đi rót nước.

Tay cô duỗi ra, trong cốc tràn đầy một ly nước ấm.

Lúc ra chơi Lương Quyết Thành cũng không đi theo cô, lúc này Tiễn Ý Ý mới thở dài một hơi.

Lão đại có biết việc này nên làm với ai hay không a?

Là anh diễn quá đạt hay là cô thần hồn nát thần tính?

Tiễn Ý Ý thừa lúc ra chơi 10 phút đi lên sân thượng hóng gió.

Rất nhanh đã đến tháng 11, thời tiết dần dần chuyển sang mùa đông, trong gió lạnh đều mang đến hương vị của đông sang khiến một cơn gió thổi qua thôi cũng làm cho lòng người thêm lạnh lẽo.

Tiễn Ý Ý không khoác áo khoác, chỉ khoác áo đồng phục dựa vào lan can, gió lạnh thổi đến khiến cả người run lên cầm cập.

Cô không động, gió thổi một chút có lẽ sẽ tỉnh táo hơn.

Một lúc sau, từ trên đầu rơi xuống một cái áo khoác.

Trước mắt Tiễn Ý Ý bỗng chốc tối đen.

“Lương ca?”

Tiễn Ý Ý phản xạ có điều kiện gọi ra tên của anh.

“Ừm.”

Lương Quyết Thành chống khuỷu tay vào rào chắn, ngẩng đầu nhìn về phía dãy tòa học ở đằng kia.

“Đang nhìn cái gì?”

Tiễn Ý Ý đem áo khoác mặc vào, đợi ấm dần lên mới trả lời anh, “… Không nhìn gì cả.”

Tiễn Ý Ý chần chờ, “Phải rồi Lương ca, về sau cậu muốn tìm một cô bạn gái như thế nào?”

Nghe được cái vấn đề này, Lương Quyết Thành đưa mắt nhìn Tiễn ý Ý.

Chẳng lẽ… cô đang lo lắng?

Cô lo cái gì chứ? Hiện tại hai người vẫn đang ở cạnh nhau, thậm chí cũng chưa từng xảy ra tranh chấp, có thể nói là so với tình nhân cũng quá tốt đi.

Đến như vậy mà cô vẫn không có cảm giác an toàn sao?

Nếu muốn có đủ tư cách là bạn trai thì tự nhiên là phải học được cách an ủi bạn gái.

“Cao, tóc dài, mặt trái xoan, cười lên rất xinh đẹp, đối với người khác thì ôn hòa, không nhõng nhẽo, nhát gan nhưng gan lại lớn, mặc váy trông xinh xắn, còn có thích nhìn các bé gái xinh đẹp mặc váy nhỏ.”

Lương Quyết Thành khó có được một lần nói nhiều như thế.

Tiễn Ý Ý khua khua tay một chút, cái hình tượng này… phát hiện có điểm giống cô a.

Là ngoài ý muốn sao?

Tiễn Ý Ý lại cẩn hận thăm dò: “Vậy cậu biết tớ thích kiểu bạn trai thế nào không?”

Lương Quyết Thành cảm thấy thú vị, đưa mắt nhìn cô: “Hửm?”

Cô là đang có đề suất muốn anh thay đổi cái gì đó sao? Thật uyển chuyển.

Uyển chuyển cũng thật đáng yêu.

Tiễn Ý Ý nghĩ ngợi, đem chính tiêu chí kén vợ kén chồng của mình nói ra.

“Tớ thích một người tri thức uyên bác, tính tình tốt, ôn hòa, lại sẽ đối xử tử tế với người bên cạnh. Tốt nhất là có thể chịu được tật xấu nhỏ của tớ, lúc tức giận cũng có thể lý trí không đả thương người khác. Trong sinh hoạt cũng phải hiểu biết một chút nữa. À đúng rồi, còn có phải biết nấu cơm và quan tâm tới gia đình nữa.”

“Có điều người như vậy vô cùng ít, cậu có biết không, một người vừa có học thức lúc tức giận vẫn phải giữ được hàm dưỡng, còn phải biết quan tâm đến gia đình, trên cái thế giới này cơ hồ là chẳng còn nữa rồi. Yêu cầu của tớ rất cao, biết rõ là có ít người như thế nhưng tớ vẫn thích như vậy, nếu tìm không được thì tớ thà độc thân còn hơn.”

Tiễn Ý Ý liến thoắng nói ra một đống, nói nói lại nhìn thấy lỗ tai Lương Quyết Thành có chút hồng.

Có học thức lúc tức giận lại phải giữ được hàm dưỡng, chỉ số thông minh cao còn phải có tình yêu thương đối với những người xung quanh, còn phải biết chăm lo cho gia đình, trong sinh hoạt còn phải hiểu biết.

Cái này là kỳ vọng của Tiễn Ý Ý về sau đối với anh sao?

Có chút cao, nhưng không vấn đề gì, về sau sinh hoạt chung một chỗ còn dài, anh còn có vài năm để hoàn chỉnh bản thân mình cho thật tốt nữa.

Hai người sau này chính là muốn dựa vào lẫn nhau.

Tiễn Ý Ý thích bộ dáng gì, anh đều có thể làm được.

“Được.”

Tiễn Ý Ý nghe được từ này, trong lúc nhất thời không phán đoán ra được anh có ý tứ gì.

Được?

Cô nói một đống tiêu chuẩn kén vợ kén chồng, anh liền chỉ nói một chữ "được"?

Cái chữ này là có ý gì?

“Được cái gì?”

“Được là…” Khóe miệng Lương Quyết Thành hơi cong lên, “Tôi biết rồi.”

Từ giờ cho tới lúc kết hôn còn bốn năm. Thời gian bốn năm đủ để anh có thể trở nên thành thục.

Anh sẽ trở thành kiểu người mà Tiễn Ý Ý muốn.

Tiễn Ý Ý còn muốn hỏi, thế nhưnng là chuông đã reo lên.

Trong lòng cô càng rối bời.

Lương Quyết Thành rốt cuộc có hay không hiểu ý của cô?

Cái tiêu chuẩn kén vợ kén chồng này của cô có thể xem như đi ngược lại với tính cách của Lương Quyết Thành mà.

Thật sự ngược sao?

Tiễn Ý Ý thả chậm bước chân, suy tư lại.

Học thức uyên bác.

Lương Quyết Thành hình như cũng có.

Anh hiện tại mới cấp ba đã ở công ty máy tính làm ra được rất nhiều sản phẩm. Lúc học đại học còn có thể làm được nhiều hơn như thế, sau đó còn được mời về trường đại học để dạy cho đám học sinh ở đó.

Tính tình tốt, ôn nhu, đối xử tử tế với người bên cạnh…

Tính tình tốt thì có thể trực tiếp bỏ qua.

Tính tình Lương Quyết Thành không thể xem là tốt. Anh nhiều lắm chỉ là có tính tình bình thường mà thôi.

Ôn nhu, anh đối với cô giống như là có ôn nhu.

Đối xử tử tế với người bên cạnh, cái đó Lương Quyết Thành làm được rất tốt.

Chỉ cần là người bên cạnh anh, anh đều sẽ làm mọi cách để bảo vệ họ thật tốt.

Dù không giỏi nói chuyện nhưng sẽ dùng hành động để chứng tỏ anh vẫn đang quan tâm họ.

Dễ dàng tha thứ cho tật xấu nhỏ của cô. Lương Quyết Thành có thể nói là dễ dàng tha thứ, thậm chí là dung túng.

Có lòng thương người… Cái này Lương Quyết Thành thật sự không làm được.

Phải, ít nhất thì có cái này anh không thể làm được.

Biết nhiều thứ trong sinh hoạt…

Tiễn Ý Ý nghĩ tới buổi dã ngoại hôm trước, nhớ tới lúc bắn pháo bông, trong lòng lại mềm nhũn.

Biết nấu cơm, biết quan tâm chăm sóc gia đình…

Tiễn Ý Ý suy nghĩ trước sau, phát hiện một chuyện vô cùng đáng sợ.

Trừ phải biết yêu thương người khác thì cơ hồ anh đều đã ăn khớp với tiêu chuẩn kén vợ kén chồng của cô.

Tiễn Ý Ý đụng đầu vào tường sau của lớp học, bất động.

“Ý Ý, cậu làm gì đấy?”

Tại Tiếu và Chu Tam đang đánh bài tò mò nhìn cô.

Thanh âm của Tiễn Ý Ý lại không có một tia gợn sóng.

“Tớ đang tiến hành suy nghĩ lại nhân sinh cùng sám hối.”

Tiễn Ý Ý sám hối một phút đồng hồ, sau đó quay lại lớp.

Cảm thấy khả năng mình biểu đạt có chút sai lầm, Tiễn Ý Ý cả một giờ đều không nói chuyện với Lương Quyết Thành.

Cô đang suy nghĩ, nếu anh hiểu lầm sẽ mang đến rất nhiều phiền toái.

Hoàn hảo thay, Lương Quyết Thành cũng không chủ động nói chuyện với cô.

Anh ở bên cạnh xem Tiễn Ý Ý giãy dụa cùng buồn rầu thu hết vào trong mắt.

Cảm thấy là không nên nói chuyện nhiều với cô, miễn cho cô xấu hổ.

Phần lớn thời gian Tiễn Ý Ý đều rất lớn gian, thế nhưng chứng kiến được bộ dáng thẹn thùng ngoài ý muốn này của cô lại khiến cho người khác cảm thấy ngứa ngáy trong lòng.

Thật muốn ôm vào lòng xoa xoa.

Quá đáng yêu rồi.

Tiễn Ý Ý suy sụp cả một ngày.

Sáng hôm sau, Tiễn Ý Ý nửa đêm ngủ không ngon, tỉnh dậy thì đã muộn học. Cô cùng Lương Quyết Thành tới lớp liền lăn ra ngủ, ngủ cả một buổi sáng, giữa trưa liền bị Tô Á Na lắc cho tỉnh.

“Ý Ý! Đừng ngủ nữa! Đứng dậy mau lên!”

Tiễn Ý Ý bị lắc cho rung cả não.

“Sao thế?”

Cô ngáp một cái, lau nước mắt: “Ăn cơm à?”

“Giờ còn ăn cái gì cơm nữa! Cậu xem cái này đi!”

Tô Á Na gấp như lửa thiêu đến mông, móc di động ra.

Trên di động là diễn đàn trường học.

Trên diễn đàn trường học cũng không có quá nhiều người người quan tâm, đứng đầu trang cũng đã lâu lắm không có tin gì mới rồi, nhưng hiện tại thì không giống.

Bài viết được ghim ở đầu trang đã rất hot.

Cơ hồ là tất cả học sinh đều đã đọc qua cái bài viết này.

Tô Á Na cho Tiễn Ý Ý nhìn, chính là cái vừa đăng không bao lâu, viết cũng phải vài trang rồi.

Tiêu đề bài viết đó rất dài.

<>

—— Sau khi kết thúc một năm học, mọi người đều biết ở lớp 11 có không ít học sinh chuyển trường tới. Người chuyển tới sớm nhất là hai chị em Tiễn gia. Một người là Tiễn Ý Ý của ban 11, một người là Tiễn Mân Văn của ban 1. Không ít người đều nói hai chị em họ nhìn không quá giống nhau, hơn nữa quan hệ giữa họ còn thật sự không tốt; trước đó bởi vì hai chị em này mà ban 1 và ban 11 đã quần ẩu, gây ra rất nhiều chuyện lớn.

Giáo viên chủ nhiệm cũ của nhất ban bởi vì đắc tội Tiễn Ý Ý của ban 11 mà đã bị sa thải, chuyện này thì hẳn người nào cũng biết phải không?

Ngay từ đầu mọi người còn cho rằng Tiễn Ý Ý là đại tiểu thư từ trường quý tộc chuyển tới, có chút tính tình nên lấy quyền áp người là thực bình thường, ai bảo người ta là đại tiểu thư đâu.

Nhưng không giống với đại tiểu thư kiêu ngạo, ương ngạnh Tiễn Ý Ý, Tiễn Mân Văn của ban 1 lại khiêm tốn hơn rất nhiều. Cô ấy thân là chị gái nhưng lại không có một chút địa vị nào trước mặt em mình cả, bởi vì cảm thấy cô em gái làm sai cho nên đã tận tình khuyên bảo, thế nhưng lại bị em gái đẩy té ngã, sau đó lại làm biết bao nhiêu chuyện xấu đối với chị gái mình, làm chị gái mình phải cõng cái danh "chị gái xấu xa". Nhưng là vào khoảng thời gian trước, chị gái vẫn nhún nhường chiếu cố em gái mình, ngày nào cũng quan tâm chăm sóc, rõ ràng là rất để ý tới đứa em gái này, thế nhưng cô em lại không những không chấp nhận ý tốt của người ta, mấy ngày hôm trước chị mình ốm, học sinh nhất ban muốn hỏi một chút chuyện, cô em lại không hé răng nửa lời, thậm chí còn đối với chị gái đang bệnh của mình trào phúng, quan hệ chị em kém như vậy, nhìn thế nào cũng thấy không bình thường đi.

—— Sau đó thì sao, chính là như bây giờ, chủ tus biết một tin tức đủ để giải thích vì sao quan hệ giữa hai chị em họ lại kém như vậy.

—— Đại tiểu thư Tiễn Ý Ý thật ra chỉ là một đứa trẻ mồ côi, được Tiễn gia nuôi dưỡng mà thôi. Đứa con mồ côi này vì sợ nữ nhi chân chính đoạt được tài sản của Tiễn gia mà liều mạng bôi đen thanh danh của người ta!

—— Đại tiểu thư Tiễn Ý Ý kiêu ngạo như vậy, bất quá cũng chỉ là một đứa con nuôi, có tư cách gì lắc lư trước mặt đại tiểu thư Tiễn Mân Văn chân chính?

—— Đồ con nuôi Tiễn Ý Ý, hãy quay sang nói lời xin lỗi với Tiễn Mân Văn đi!

———-

Tác giả có lời muốn nói: a a a a a!!!

Editor: Hai ngày nay nhà có chút việc, tạm dừng ra chương 2 ngày, giờ mình đã quay trở lại rồi đây. Vẫn là 1 chương/ ngày nhé!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.