Thành thật mà nói, Úc Vi Tinh rất ngạc nhiên.
Cho dù kiếp trước cậu đã lên đến đỉnh cao, kỹ năng diễn xuất được khen ngợi, nhưng từ khi xuyên vào trong sách, tất cả đã trở về con số 0, trên người còn có đủ loại tài nguyên đen, kỹ năng diễn xuất bị giễu cợt ra khỏi giới, cậu thử vai Yến Vô Song, cũng không có trăm phần trăm tự tin.
Cậu ở trong giới giải trí mười năm, cũng không phải ngây thơ không biết gì, đạo diễn chọn diễn viên, nhất là nhân vật chính của một bộ phim, cũng không phải chỉ nhìn diễn xuất, cũng sẽ cân nhắc tình huống của diễn viên, bao gồm số lượng fan, đánh giá của khán giả, ngoại hình...
Cậu đánh giá bản thân trong mắt khán giả, cậu ở thế giới này căn bản không có duyên với khán giả, chỉ có tính tình khó coi lọt ra vòng và lịch sử đen tối mỗi lần up phim bị xua đuổi.
Chọn cậu làm nhân vật chính, phải chịu đựng những nghi ngờ, chửi rủa, thậm chí tẩy chay, còn phải đảm nhận hậu kỳ phát sóng, có thể mang đến cho khán giả bất ngờ, xoay chuyển ấn tượng, dẫn dắt rating.
Thật ra là một trận đánh cược lớn.
Cho đến lúc ra khỏi cửa, trái tim Úc Vi Tinh còn nhảy rất nhanh, bàn tay cậu buông xuống bên cạnh cũng không nhịn được run rẩy, không thể không cắm vào túi.
Chu Lẫm đứng ngồi không yên, đã sớm ra khỏi phòng nghỉ, đi tới đi lui ở hành lang, thấy Úc Vi Tinh đi ra, lập tức đi qua, truy hỏi: "Thế nào rồi?"
Úc Vi Tinh nhìn thấy gã, tất cả suy nghĩ chậm rãi lui đi, chỉ còn lại vui sướng, nhếch môi cười, "Là của tôi."
Chu Lẫm mở to hai mắt, không thể tin được, "Cậu nói..."
"Tôi lấy được."
Chu Lẫm kích động muốn đi xuống dưới lầu chạy vài tròn, hung hăng lau mặt, khóe miệng tươi cười không áp chế được, nhếch ra tận mang tai, "Cậu giỏi lắm, Úc Vi Tinh!"
Úc Vi Tinh chỉ cười.
Lát nữa Hà Kỳ Vinh còn muốn tìm cậu, bọn họ lại trở về phòng nghỉ, bên trong đã thay trà và mâm trái cây mới.
Hôm nay Úc Vi Tinh đã ăn sáng, chạy đi chạy lại đến bây giờ, đã sắp năm giờ, đã sớm đói bụng, cậu cầm lấy một gói bánh quy, vừa ăn vừa nói: "Anh giúp tôi đặt một bộ sách thực thể《Thiên hạ vô song》, đưa đến nhà tôi."
Sách thật ghi chú tốt hơn so với phiên bản web.
Kỳ thật sau khi quen biết Cao Lân, cậu lập tức đi xem tiểu thuyết của Cao Lân, đã xem xong《Phong Thần》và《Thiết Mã Kim Qua》,《Thiên hạ vô song》xem một phần ba.
"Được, bây giờ tôi mua."
Chu Lẫm nhanh chóng đặt hàng trên điện thoại, nghĩ đến một chuyện, nói với Úc Vi Tinh: "Cậu đưa tài khoản Weibo cho tôi, khoảng thời gian gần đây tôi thay cậu bảo quản, cậu không có việc gì cũng lướt ít đi."
"Ừ?"
"Qua vài ngày,《Thiên Hạ Vô Song》 sẽ chính thức tuyên bố diễn viên chính, cậu biết hoàn cảnh hiện tại của cậu, nhất định sẽ bị mắng, bởi vì cách mạng lưới, không gặp được người thật, bọn họ không kiêng nể gì, đều chọn những lời mắng khó nghe nhất, động một chút nguyền rủa chết người", Chu Lẫm đối với chuyện như vậy rất không đồng ý, cũng không biết miệng bọn họ sao lại ác độc như vậy, "Cậu đem tài khoản cho tôi, đến lúc đó tôi thay cậu chuyển tiếp tuyên truyền, cậu cũng không cần nhìn những lời này."
Úc Vi Tinh gật đầu, đưa mật khẩu cho gã.
Dù sao cậu vốn cũng ít khi lên mạng.
Không có thời gian.
Nhưng mà cho dù cậu nhìn thấy những lời mắng chửi, cũng chỉ biết cười một cái, sẽ không để trong lòng. Cậu đã rèn được một trái tim sắt đá.
Kiếp trước, cậu không phải không có anti, chỉ là fan càng nhiều, ngăn chặn thanh thế đen tối kia. Nhưng trước khi cậu chưa có fan, cũng bị đè ép mắng chửi.
P ảnh, bị nguyền rủa, bịa đặt, thậm chí có những anti-fan mượn tên của fan tặng cho cậu một cây kim không dễ thấy... Mười năm tới nay, cậu gặp qua quá nhiều.
Chỉ là những trải nghiệm này, trước kia cậu không có người để kể, hiện tại càng không có.
"Anh có biết người đóng vai chính trong《Thiên hạ vô song》gồm những ai không?" Úc Vi Tinh hỏi.
"Biết." Chu Lẫm nói, "Thiên hạ vô song là một bộ tiểu thuyết đại nam chính không có CP, không có nữ chính, nữ 2, nữ 3 lần lượt do Thẩm Lâm Lâm và Trương Y dưới trướng Ngự Phong đóng, nam 2 Tống Viễn Bân cũng là nghệ sĩ Ngự Phong, Nam 3 Giang Thi Minh là nghệ sĩ giải trí Triều Hành, nam 4 Sở Thần Thăng là nghệ sĩ của Tây Bách."
Úc Vi Tinh nhớ lại tin tức trong "cơ sở dữ liệu", phát hiện đều không có bọn họ, trong lòng ghi nhớ vào quyển sổ nhỏ, chuẩn bị trở về kịp thời cập nhật.
"Họ là loại người gì?"
Chu Lẫm suy nghĩ một chút, "Thẩm Lâm Lâm và Trương Y đều là những tiểu hoa nổi tiếng, hai người đi theo con đường khác nhau, không có quan hệ cạnh tranh, là bạn tốt, Tống Viễn Bân không thích nói chuyện, tính tình rất lạnh nhạt, thích ở một mình, hơn nữa còn có sở thích sạch sẽ. Ngoài ra, trước đây anh ta từng bị đồng tính quấy rối, sợ hãi."
Gã nhìn Úc Vi Tinh, "Đến lúc đó cậu cách xa anh ta một chút, không chừng anh ta cũng không muốn kết giao với cậu."
Úc Vi Tinh bày ra thủ thế, "Ok."
"Giang Thi Minh ban đầu cũng là nghệ sĩ của Tây Bách, xuất thân ca sĩ sáng tác, tài năng, đẹp trai. Lúc mới ký hợp đồng với Tây Bách, Tây Bách muốn nâng đỡ cậu ấy, nhưng cậu ấy có người mình thích, không muốn phối hợp với kế hoạch marketing của Tây Bách, xào cp với nữ diễn viên, Tây Bách tức giận, lập tức lạnh nhạt bỏ mặc cậu ấy, mãi đến năm ngoái hợp đồng của cậu ấy hết hạn, kí với Triều Hành, mới một lần nữa có được danh tiếng.
"Tôi từng tiếp xúc với cậu ấy, bản thân cậu ấy hệ phật, con người rất tốt, thực sự yêu âm nhạc, nhưng công ty để cậu ấy diễn xuất, cậu ấy cũng nghiêm túc học cách thích nghi, diễn xuất luôn tiến bộ. Cậu có thể cố gắng kết bạn với cậu ấy."
Úc Vi Tinh nghe gã nói như vậy, ấn tượng đối với Giang Thi Minh rất tốt, định gặp, tiếp xúc với y.
"Sở Thần Thăng", Chu Lẫm mím môi, "Đề nghị của tôi là, tốt nhất cậu không nên tiếp xúc nhiều với anh ta. Tây Bách Entertainment nổi tiếng là người thích trói buộc, Sở Thần Thăng vào vai Cổ Khê vừa vặn có mũi tên đối với Yến Vô Song, với cách làm của Tây Bách, rất có thể sẽ trói buộc cậu."
Úc Vi Tinh ừ một tiếng, nói: "Hiểu rồi."
Hai người nói chuyện, bất tri bất giác qua một giờ. Hà Kỳ Vinh lúc này gõ cửa hai lần, mở cửa tiến vào, đi với anh ta còn có Cao Lân.
Hai người tiến vào, mỗi người tìm chỗ ngồi xuống.
Hà Kỳ Vinh cầm toàn bộ kịch bản thật dày, không đưa ngay cho Úc Vi Tinh, "Hai cảnh vừa rồi, cậu diễn rất tốt, nhất là trận đầu tiên, cậu nắm rất chuẩn tính cách của Yến Vô Song, người phương Nam, giọng nói trong trẻo của thiếu niên mười mấy tuổi, thói quen càng tức giận cười càng sáng sủa... Cậu đã đọc xong nguyên tác chưa?"
Úc Vi Tinh thành thật nói: "Còn chưa đọc xong."
"Phải đọc xong." Hà Kỳ Vinh dặn dò.
"Sẽ."
Hà Kỳ Vinh chuyển đề tài, lại nói: "Tôi đã nghe qua những chuyện của cậu, nói thật, nếu như thời gian thử vai có thể dài hơn một chút, lựa chọn có thể nhiều hơn một chút, tôi sẽ không chọn cậu, trên người cậu có quá nhiều sự không chắc chắn, đầu tiên trước đó cậu buông tha đoàn phim làm chim bồ câu, chỉ vì theo đuổi người cậu thích, tiếp theo cậu không muốn chịu khổ, mà nhân vật của tôi không cần thế thân, trừ phi là động tác chuyên nghiệp."
Anh ta không chút khách khí nói, rất thẳng thắn.
Úc Vi Tinh hoàn toàn chịu đựng, dù sao bây giờ cậu là 'Úc Vi Tinh' của thế giới sách, "Khi đó đầu óc tôi còn đang úng nước, hiện tại sẽ không, tôi tỉnh táo, tình yêu nào có thơm hơn sự nghiệp."
Cậu bình tĩnh nhìn Hà Kỳ Vinh, "Về phần ngài nói thế thân, tôi sẽ không dùng."
Cậu rất hiếm khi sử dụng thế thân.
Hà Kỳ Vinh đối diện với cậu, "Hy vọng cậu nói được làm được, đừng để tôi cảm thấy chọn cậu, là sai lầm."
Anh ta đưa kịch bản cho Úc Vi Tinh, "《Thiên hạ vô song》là phim võ hiệp, phân cảnh đánh nhau rất nhiều, cảnh dây thép, cảnh cưỡi ngựa, đều phải tự mình diễn, cậu phải vào tổ học tập với thầy dạy võ trước. Tuần tới, cậu sẽ vào nhóm."
Úc Vi Tinh nhận kịch bản, gật đầu nói: "Được."
"Ngày mai đến đây ký hợp đồng." Nói xong Hà Kỳ Vinh đứng dậy, chào hỏi Cao Lân, rời đi trước.
Cao Lân tiễn anh ta, chờ anh ta đi rồi mới quay đầu nhìn về phía Úc Vi Tinh, cười với cậu, "Đạo diễn Hà nói chuyện đều như vậy, cậu đừng đặt ở trong lòng, thật ra cậu ấy rất hài lòng với cậu, vừa rồi còn ở trước mặt tôi và Lâm Hi khen cậu có linh khí, có thiên phú."
Úc Vi Tinh lắc đầu, "Tôi sẽ không đặt ở trong lòng, ngài ấy nói đều là thật, tôi biết mình lúc trước tệ đến mức nào."
Ngẩng đầu lên, cậu nghiêm túc nhìn Cao Lân cảm ơn, "Cảm ơn ngài, thầy Cao, tôi sẽ không phụ lòng tín nhiệm của ngài, sẽ quý trọng cơ hội này."
Cao Lân khoát tay áo, "Không cần cảm ơn, tôi chỉ là không hy vọng nhân vật chính của mình bị hủy mà thôi, huống chi tôi cho rằng, mỹ nam vẫn nên để mỹ nam diễn."
Ông mỉm cười, nói: "Hợp tác vui vẻ, Úc Vi Tinh, tôi mong được thấy Yến Vô Song của cậu."
-
Từ giải trí Ngự Phong đi ra, sắc trời đã tối, ánh đèn thành phố sáng lên, hội tụ thành điểm sáng.
Úc Vi Tinh lái xe đưa Chu Lẫm về nhà trước. Chu Lẫm vốn muốn tự mình đi, Úc Vi Tinh không nhường, cứng rắn bảo gã lên xe, dù sao phần lớn tuyến đường đều thông thuận.