beta MiriamEC video là một trong những trang web video hàng đầu ở Trung Quốc, đột nhiên xảy ra một vụ scandal lớn như vậy, sự chú ý của cư dân mạng đương nhiên rất cao, tin tức mới ra tới, liền bị treo trên hot search.
Sau đó, tập đoàn EC cũng đã đưa ra một thông báo, chứng thực với cư dân mạng rằng người họ Lý đang bị điều tra, theo sát mọi người phát hiện Weibo chính thức của Day Night Entertainment, đã xóa toàn bộ nội dung chỉ sau một đêm.
Vì vậy mọi người xác định cái này là thật, đây là việc thật không cách chạy.
Người họ Lý sắp vào cục cảnh sát.
Những nhân viên tham gia vào hoạt động không chính đáng trong Day Night Entertainment cùng hắn ta, thậm chí cả công ty ngu ngốc của họ, cũng sẽ đi theo hoàn toàn phong sát.
Một lưới bắt hết, một người đều chạy không thoát!
Cư dân mạng nhìn mấy này nay, một ngày một cái dưa, ngày nào cũng không lặp lại, bọn họ ngày nào cũng lướt mạng 24/24 giờ ăn dưa, đều hoàn toàn không nghĩ tới một sự kiện chấm dứt hợp đồng nhỏ của Lâm Yên Nhiên, lại liên quan đến nhiều chuyện như vậy.
Cuối cùng cũng có người xem xét và phát hiện ra rằng Lâm Yên Nhiên bắt đầu từ hot search đen thi đại học, đều là một vòng lại một vòng, các loại sự kiện tầng tầng quạt gió thêm củi, cuối cùng đem những ác nhân đó đem ra công lý!
Điều tuyệt vời hơn nữa là ngay cả khi tự mình chiến đấu chống lại tư bản, anh còn có thể giúp một số nghệ sĩ nhỏ đang bị áp bức và bị giam giữ thoát khỏi nanh vuốt.
Tất cả những người biết về vụ việc này, đều cảm thấy anh cực kì ngưu bức.
Lâm Yên Nhiên sau khi cúp điện thoại Oánh Oánh, lập tức đến gặp luật sư.
"Day Night Entertainment bên kia đã đồng ý giải hòa, kế tiếp chỉ cần bọn họ ký hợp đồng chấm dứt là cậu có thể trực tiếp chấm dứt hợp đồng, khả năng phải chờ thêm hai ba ngày. Chúc mừng cậu trước."
Luật sư mới vừa nhìn thấy Lâm Yên Nhiên, liền lập tức đem tin tức tốt này chia sẻ cho anh.
Mặc dù đã sớm chuẩn bị tâm lý, nhưng Lâm Yên Nhiên vẫn có loại cảm giác nằm mơ khi nghe luật sư nói câu này.
"Cảm ơn, tôi tưởng kiện tụng này nhanh nhất cũng phải đến một hai tháng."
Tranh chấp về việc chấm dứt hợp đồng vốn rất là tốn thời gian.
Trước khi đâm đơn kiện, anh đã sớm chuẩn bị để liều mạng với Day Night Entertainment mấy tháng thậm chí là mấy năm.
Kết quả lại không nghĩ rằng mọi thứ lại tiến hành suôn sẻ như thế.
Luật sư gật đầu, "Chuyện này xác thật cũng có chút ngoài dự kiến của tôi, không nghĩ tới dư luận trên mạng sẽ hưởng ứng lớn như thế."
Luật sư dừng một chút, chỉ ra mấu chốt vấn đề "Chủ yếu vẫn là sau này phải đào sâu các loại giao dịch cấp cao của EC, bằng không bọn họ hẳn là sẽ không dễ dàng nhả ra như vậy."
Hiện tại Day Night Entertainment đã bị bắt giữ rất nhiều người, toàn bộ công ty loạn thành một đống, hoàn toàn là trạng thái Bồ Tát qua sông khó giữ được mình, căn bản không ai có tinh lực đi quản chuyện nghệ sĩ hủy hợp đồng.
Lâm Yên Nhiên gật đầu, anh đương nhiên cũng hiểu lý do trong đó.
Mọi người đều đồng ý rằng việc nhà sản xuất EC bị điều tra là do họ đòi hủy hợp đồng.
Nhưng Lâm Yên Nhiên lại cảm thấy phản ứng nhanh như vậy thật sự quá giả.
Tựa như có người cố ý nhìn đúng lúc này, ở sau lưng giúp đỡ đem đốm lửa mấu chốt nhất hoàn toàn đốt lên.
Anh và luật sư nói về một số vấn đề tiếp theo, cuối cùng khi hai người tách ra, luật sư chủ động nhắc nhở.
"Tuy rằng tôi rất không thích hợp để nói ra điều này. Nhưng sau khi cậu giải ước chắn chắn sẽ có công ty khác muốn ký hợp đồng với cậu, lần sau ký hợp đồng nhớ nhất định phải đọc rõ nội dung hợp đồng, tốt nhất nên hỏi ý kiến chuyên gia trước."
Luật sư là một người đàn ông trung niên ngoài bốn mươi, ông thấy Lâm Yên Nhiên cũng trạc tuổi con mình, sợ anh nhỏ tuổi lại bị hố bởi những nhà tư bản độc ác này một lần, liền nhịn không được hảo tâm nhắc nhở hắn.
"Được, tôi sẽ chú ý hợp đồng."
Lâm Yên Nhiên gật đầu, tiếp nhận hảo ý của luật sư.
Quan điểm của luật sư nói thật đúng là không sai, Lâm Yên Nhiên mới vừa cùng đối phương tách ra, lập tức liền nhận được vài cú điện thoại của người phụ trách công ty quản lý.
Bọn họ tỏ ý muốn hợp tác với Lâm Yên Nhiên trong tương lai.
Tuy rằng Lâm Yên Nhiên không phải tuyến một hay tuyến hai, nhưng gần đây cảm giác tồn tại rất cao hơn nữa cũng thành công nổi tiếng, không ít công ty quản lý đều rất xem trọng sự phát triển trong tương lai của anh.
Cho nên, bên này vừa nghe thấy tin anh sắp chấm dứt hợp đồng, lập tức liền tới đề nghị anh về chuyện ký hợp đồng.
Bất quá, đối lập lời mời nhiệt tình từ công ty quản lý, Lâm Yên Nhiên lại không mấy mặn mà với việc tìm ông chủ mới.
Bản thân anh không có ý tưởng trở thành một minh tinh.
Nhưng bởi vì khi đi vào thế giới này, tình cảnh đã như thế, cũng không còn lựa chọn nào khác, cho nên dù không hiểu biết gì, cũng sẽ cắn răng chịu đạn.
Nhưng bây giờ anh sắp chấm dứt hợp đồng và lấy lại tư cách là người tự do, anh đã phải suy nghĩ rõ ràng về việc mình có muốn ở lại làng giải trí hay không.
Nơi này có gì đáng để anh lưu lại hay không?
Liệu anh có thể kiểm soát sự phát triển trong tương lai?
Sau khi ăn xong, Lâm Yên Nhiên tìm một tờ giấy và bắt đầu phân tích lợi và hại.
Sau khi so sánh từng bên một, anh thấy rằng ngành giải trí tuy xa lạ với anh nhưng cũng rất thú vị và nhiều thử thách.
Lấy 《 Siêu cấp thần tượng 》 làm ví dụ, làm lão sư anh có thể tự do phát huy, sáng tạo và thể hiện những gì mình muốn biểu diễn trên sân khấu.
Hơn nữa anh cũng rất hưởng thụ cảm giác trưởng thành và tiến bộ cùng với các thực tập sinh trong cuộc cạnh tranh khốc liệt.
Cho nên nhìn chung, nếu tiếp tục ở lại giới giải trí với tư cách là một nghệ sĩ, kỳ thật cũng không có gì không tốt.
Nhưng nếu tiếp tục làm minh tinh, anh lại có chút chịu không nổi.
Không phải anti-fan chửi rủa, không phải áp lực công việc, cũng không phải phơi bày đời tư trước mắt công chúng.
Mà là...... Làm việc và nghỉ ngơi không có quy luật.
Từ khi ở nhà trẻ Lâm Yên Nhiên đã học cách giữ gìn sức khỏe cùng bà ngoại, rất có ý kiến về việc thường xuyên thức đêm.
Lâm Yên Nhiên so sánh cả hai, quyết định quan sát và suy nghĩ lại lần nữa trước khi đưa ra quyết định.
Vì vậy, anh cất giấy bút, đẩy cửa đi vào phòng âm nhạc của nguyên chủ.
Anh chỉ đến phòng này khi dọn dẹp, hiếm khi vào thường xuyên.
Bởi vì có thể thấy nguyên chủ rất quý trọng đồ vật trong phòng này, cũng mặc định đây là không gian riêng thuộc về nguyên chủ, nói chung là không đi vào trừ khi có trường hợp đặc biệt.
Tuy rằng anh hiểu rõ trên thế giới này hiện tại đã không có người như vậy, đối phương cũng chỉ là nhân vật được tiểu thuyết sáng tạo ra.
Nhưng Lâm Yên Nhiên vẫn đối xử với cậu ấy như một người bạn, muốn tận khả năng giúp cậu ấy giữ lại hết thảy thế giới mà cậu ấy đã từng sống.
Vì vậy, khi nhận được tin vui hôm nay, Lâm Yên Nhiên đã viết một mẩu giấy nhắn và ghi vào sổ tay lời bài hát của nguyên chủ để nói với cậu ấy.
Lâm Yên Nhiên đặt giấy ghi chú xuống, phát hiện một đoạn lời bài hát vừa vặn xuất hiện dưới tờ ghi chú.
Tôi đã từng muốn trở thành
Ngôi sao sáng nhất trên bầu trời đêm
Vượt qua bóng tối và để lại một dấu vết
Đó là ánh sáng thắp sáng ước mơ
Lâm Yên Nhiên trong lòng thực hụt hẫng sau khi đọc xong.
Mặc dù mọi người trên mạng đều chỉ trích nguyên chủ, cảm thấy công ty vì cậu ấy phát hành sáu đĩa nhạc kia vô cùng kéo suy sụp.
Nhưng Lâm Yên Nhiên đã từng đọc những bài hát do nguyên chủ sáng tác trước đó, biết cậu ấy rất có trình độ, đối với âm nhạc cũng có thái độ riêng.
Hiện tại kết hợp với ý nghĩa đoạn ca từ này, Lâm Yên Nhiên đã hiểu, nguyên chủ lúc trước tình nguyện ký hợp đồng bá vương cũng muốn phấn đấu quên mình bước vào giới giải trí, cậu ấy cũng đã từng là một thân nhiệt huyết, nỗ lực muốn trở thành ngôi sao thắp sáng ước mơ của vô số người.
Chẳng qua bị công ty chèn ép, vẫn luôn không có cơ hội thực hiện ước mơ.
Ngón tay nhẹ nhàng xẹt qua ca từ, lòng Lâm Yên Nhiên có chút dao động.
*
Ngày hôm sau, bên trong xưởng《 Siêu cấp thần tượng 》.
Sau khi vội kết thúc công việc xong, Lâm Yên Nhiên nhanh chóng đến tổ tiết mục.
Mấy ngày trước, anh tận lực chấm dứt hợp đồng, ê-kíp chương trình cũng chu đáo cho anh đủ thời gian, hoàn toàn không bố trí nhiệm vụ quay chụp cho anh.
Đối với việc này Lâm Yên Nhiên rất cảm kích, cho nên hôm nay tới, liền đề nghị bù lại những buổi quay trước.
Nhưng mà, nhân viên công tác lại nói cho anh biết không cần bổ sung quay chụp, buổi quay hôm nay đã bắt đầu rồi, các thực tập sinh hiện tại đang chơi bóng.
Những cảnh sinh hoạt đời thường này sẽ được ê-kíp chương trình biên tập thành phiên ngoại hoặc cắt gắn một chút trong bản chính.
Cho nên lão sư cũng cần tham gia quay chụp.
Lâm Yên Nhiên trước đó không nhận được thông báo, hiện tại đến phát hiện chính mình cư nhiên lại đến muộn, liền lập tức bổ cứu, "Tôi trang điểm xong sẽ lập tức đi qua."
Nhân viên công tác mỉm cười xua tay với anh "Yên Nhiên lão sư anh đừng có gấp, anh cứ chậm rãi đi, Cố lão sư đã giúp anh quay chụp."
Lâm Yên Nhiên kinh ngạc, "Cố lão sư?"
"Là Cố Tư Nghiệp sao?"
Nhân viên công tác gật đầu, "Đúng vậy, là Cố Tư Nghiệp lão sư, anh ấy giúp anh quay chụp."
Nói xong đối phương lại bổ sung, "Mấy ngày trước anh ấy cũng giúp anh quay phần của anh, anh không biết sao?"
Lâm Yên Nhiên vẫn đang thắc mắc tại sao nhiều ngày như vậy tổ tiết mục không đến thúc giục anh, cứ nghĩ là để anh yên tâm chấm dứt hợp đồng...
Hóa ra là bởi vì nhiệm vụ quay chụp mấy ngày nay của anh, được Cố Tư Nghiệp giúp hoàn thành toàn bộ sao?
Khó trách......
Sau khi biết được chân tướng, Lâm Yên Nhiên vừa kinh ngạc vừa cảm động.
Khi đến thế giới này, anh căn bản không quen biết mấy người trong giới giải trí.
Nhưng trong những người anh biết, Cố Tư Nghiệp lại là người chiếu cố anh nhiều nhất.
Đối phương ở trước mặt anh không chỉ chưa từng làm giá đỉnh lưu, lại còn năm lần bảy lượt chủ động giúp.
Đặc biệt là trong trường hợp chấm dứt hợp đồng, Cố Tư Nghiệp hoàn toàn không quan tâm đến ý kiến của người khác, trực tiếp tỏ vẻ ủng hộ một cái tuyến mười tám.
Lâm Yên Nhiên nghĩ nghĩ, phát hiện chính mình ở bất tri bất giác, thế nhưng thiếu Cố Tư Nghiệp rất nhiều nhân tình.
"Họ ở đâu?"
Nói xong Lâm Yên Nhiên liền đi theo nhân viên công tác tới sân bóng rổ trong nhà của tổ tiết mục.
Xa xa liền nghe được nhóm thực tập sinh hô lớn.
"Cố lão sư cố lên!!!"
"Cố lão sư xông lên!!"
"Ba điểm ba điểm! Lấy ba điểm!!!"
Lâm Yên Nhiên hướng mắt về sân bóng rổ.
Cố Tư Nghiệp đang lừa bóng, nổi bật giữa một đám thực tập sinh.
Anh cầm bóng bỏ ngoài đường biên, đôi mắt đào hoa dưới mái tóc rũ khẽ gợi lên, sau khi xoay người nhẹ nhàng tránh được một thực tập sinh tới lấy bóng, liền giơ tay ném.
Quả bóng rổ được ném thẳng vào vành khuyên theo hình vòng cung đẹp mắt.
"Oa!! Cố lão sư yyds*!!!!!"
(*) yyds: mãi mãi là thần.
Thực tập sinh trên sân bóng cùng nhóm nhân viên công tác vây xem trên khán phòng không khỏi vỗ tay hét lên.
Lâm Yên Nhiên cố ý tránh đi tầm mắt của đám người, dừng lại đứng ở góc bình tĩnh nhìn về phía Cố Tư Nghiệp.
Anh cảm giác cảnh đối phương vừa ném bóng kia có chút giống như đã từng gặp.
Hơn nữa ngay cả thủ pháp ném bóng của đối phương, dường như đã từng nhìn thấy y hệt như vậy.
Lâm Yên Nhiên nghi hoặc.
Anh luôn cảm giác có một chi tiết nhỏ, bị mình xem nhẹ.
Tiếng còi của trọng tài kéo lại suy nghĩ của anh, Lâm Yên Nhiên vượt qua đám đông, cúi xuống và cầm trên tay một chai nước.
Bên kia, Cố Tư Nghiệp mới ném một quả ba phần đẹp mắt, cũng vừa lòng đi tới khán phòng.
Hắn lấy cái khăn lông sạch mà nhân viên công tác đưa cho, lau mồ hôi trên trán, lại giơ tay chuẩn bị lấy nước khoáng.
Vừa xoay người cúi đầu xuống, liền nhìn thấy Lâm Yên Nhiên đứng trước mặt mình.
Cặp mắt xinh đẹp của đối phương đang nhìn hắn, trong tay còn cầm một chai nước.
Lâm Yên Nhiên gật đầu, vô cùng thành thạo đem nước đưa tới tay đối phương.
"Cho anh."
"Cảm ơn."
Ý cười đáy mắt Cố Tư Nghiệp gia tăng, không khách khí nhận lấy, mở nắp chai ngẩng đầu uống một ngụm.
Cố Tư Nghiệp vốn tính toán uống nước xong, tìm một nơi ít người cùng Lâm Yên Nhiên tán gẫu một chút.
Kết quả ai ngờ, trong vài giây anh uống nước, một thực tập sinh lại phát hiện Lâm Yên Nhiên lặng lẽ đến.
Vì thế không biết ai gào to một tiếng, "Yên Nhiên lão sư, thầy rốt cuộc cũng tới!!"
Theo sau, các thực tập sinh vốn từng người tản ra liền đều vây quanh lại.
Mặc dù nhóm thực tập sinh đã kết thúc khóa đào tạo, nhưng Lâm Yên Nhiên chấm dứt hợp đồng bọn họ đều nghe nói, cảm thấy tức giận và đau lòng.
Đặc biệt là Hạ Tinh Tinh, sau khi biết tin thần tượng của mình bị công ty rác làm khổ sở, tức giận đến mức cả đêm không ngủ, hận mình không có điện thoại không thể lên Weibo chi viện cho thần tượng, liền viết vô số lời nguyền rủa công ty vô lương tâm nhanh chóng đóng cửa lên quyển vở nhỏ.
Hiện tại thấy Lâm Yên Nhiên tới, cậu là người đầu tiên xong tới, "Yên Nhiên lão sư......"
Nhưng mà, có quá nhiều lời quan tâm, tới trước mặt Lâm Yên Nhiên rồi, Hạ Tinh Tinh lại đột nhiên mắc kẹt.
Nháy mắt Hạ Tinh Tinh mắc kẹt, Lâm Yên Nhiên lại mở miệng hỏi cậu trước, "Hạ Tinh Tinh, cậu mấy ngày nay lại mất ngủ? Như thế nào lại có quầng thâm nặng như vậy?"
Hạ Tinh Tinh theo bản năng duỗi tay sờ sờ hai mắt của mình.
Trong lòng một bên ô ô ô thần tượng quan tâm mình.
Một bên a a a, bởi vì nhìn thấy thần tượng bị hiệp ước bá vương chuyện này bị chọc tức ngủ không được mới ra quầng thâm mắt, sao có thể nói điều này trước mặt thần tượng.
Đại khái là vài ngày không thấy được Lâm Yên Nhiên, nhóm thực tập sinh đều phá lệ nhiệt tình, bọn họ cậu một lời tôi một lời nói chuyện với Lâm Yên Nhiên, làm cho Cố Tư Nghiệp người ở bên cạnh, không thể chen vào.
Vì thế Cố Tư Nghiệp chỉ có thể cầm chai nước Lâm Yên Nhiên đưa cho rồi lùi lại mấy bước, sau khi các thực tập sinh gần như bỏ đi vì phải ăn, hắn ra hiệu cho Lâm Yên Nhiên tìm một góc yên tĩnh để ngồi xuống.
"Vấn đề hợp đồng đã được xử lý xong chưa?"
Cố Tư Nghiệp đưa cho Lâm Yên Nhiên một chai nước nhân viên công tác mới đưa, ngồi mặt đối mặt với anh.
"Gần đến nơi rồi, luật sư yêu cầu tôi phải ký vào sáng mai."
Cố Tư Nghiệp năm lần bảy lượt giúp mình, Lâm Yên Nhiên tự nhiên cũng không có gì phải giấu giếm hắn.
Nói xong, anh nghĩ nhân viên công tác trước đó đã nói, liền ngẩng đầu nhìn Cố Tư Nghiệp.
"Nhân viên công tác nói mấy ngày nay quay chụp đều là anh thay giúp tôi, phiền toái anh Cố lão sư."
Lâm Yên Nhiên trong ánh mắt tràn đầy cảm kích, tiếp tục nói, "Còn có cái like ngày đó, cảm ơn anh hỗ trợ......"
Cố Tư Nghiệp bắt gặp ánh mắt ngây thơ dễ thương như nai tơ của Lâm Yên Nhiên, khẽ cười, "Cậu kêu tôi Cố lão sư, không khỏi có chút quá khách khí."
Sau khi bày tỏ sự không hài lòng với cái xưng hô mà Lâm Yên Nhiên gọi mình, Cố Tư Nghiệp nhìn thấy sự ngạc nhiên lóe lên trong mắt người kia.
Đáy mắt ám quang nhảy lên, hơi thu liễm ý cười, mới thoáng đứng đắn mở miệng, "Giữa bạn bè với nhau, không cần nói cảm ơn nhiều như vậy."
Lâm Yên Nhiên cũng không ngốc, lập tức nghe hiểu ý tứ Cố Tư Nghiệp.
Anh kỳ thật có thể cảm giác được Cố Tư Nghiệp đối đãi với mình như một người bạn.
Nhưng trước đây không có nhiều cơ hội giao tiếp, cũng không dễ dàng hỏi thẳng hắn.
Bây giờ người ta đã trực tiếp chỉ ra, Lâm Yên Nhiên cũng tự nhiên xếp hắn vào hàng ngũ bạn bè của mình, khi nói chuyện ngữ khí cũng ít xa lạ hơn rất nhiều.
"Mấy ngày nay có mấy công ty đã liên hệ với tôi, đều cùng tôi nói chuyện ký hợp đồng."
Cố Tư Nghiệp lẳng lặng nghe, "Họ chân thành đến mức nào? Đã nói chuyện với cậu về kế hoạch cụ thể chưa?"
"Chỉ là liên hệ bước đầu, còn chưa có nói sâu như vậy."
Cố Tư Nghiệp đã gia nhập làng giải trí được bảy năm, dù không cần lo lắng về việc ký hợp đồng nhưng hắn vẫn có nhiều kinh nghiệm hơn Lâm Yên Nhiên.
Vừa nghe anh miêu tả liền cảm thấy có vấn đề.
Hắn vốn định mở miệng nhắc nhở, nhưng lại thấy Lâm Yên Nhiên đã mở miệng.
"Thực ra, tôi đã không tiếp tục nói chuyện sâu sắc với họ như vậy. Khi họ đến tìm tôi, tôi đã nghĩ rằng việc thức khuya khi lịch làm việc của một nghệ sĩ không đều, sẽ rất khó chịu."
Nghe vậy Cố Tư Nghiệp cười nhẹ, dễ dàng nắm bắt được ý nghĩa của một vài từ khóa mà Lâm Yên Nhiên sử dụng, và hỏi anh, "Còn bây giờ thì sao?"
"Cũng khó chịu như vậy."Lâm Yên Nhiên nói xong cũng cười, ngữ khí lại nhu hòa rất nhiều, nhưng giọng điệu nhẹ nhàng hơn nhiều, "Nhưng tôi sẽ cố gắng hết sức để khắc phục."
Sau khi thấy rõ nguyện vọng của nguyên chủ, anh đã có quyết định.
Nhưng bởi vì mấy công ty tới liên hệ với anh, sau khi tìm hiểu tình huống sau cảm thấy không khả quan cho lắm, cho nên trong những lần tiếp theo anh không tiếp tục liên hệ với họ.
Khi Lâm Yên Nhiên vừa rồi đang nói đến thức đêm, lông mày nhíu lại, một bộ căm thù đến tận xương tuỷ.
Nhưng cái dạng này ở trong mắt Cố Tư Nghiệp xem ra lại phá lệ sinh động và đáng yêu.
Vì thế, hắn thu liễm phần động tĩnh khẽ nhúc nhích trong lòng, ôn nhu nói với anh, "Không ai trong ngành giải trí có thể đảm bảo rằng mình sẽ không thức khuya cả."
Sau khi nói với bên kia về tình hình hiện tại, hắn đưa ra một giải pháp, "Nhưng hầu hết thời gian, người đại diện có thể ra mặt điều chỉnh và thảo luận về thời gian quay chụp."
"Phía trước là bản thân Day Night Entertainment có vấn đề, cậu đổi sang một công ty đáng tin cậy, loại tình huống đó về cơ bản sẽ không xảy ra nữa."
"Là vậy sao?"
Lâm Yên Nhiên kinh nghiệm trong những lĩnh vực này rất nông cạn, sau khi nghe những lời của Cố Tư Nghiệp, anh đã ghi nhớ tất cả trong lòng
"Tôi sẽ tiếp xúc với một vài công ty quản lý thử xem, hiện tại cũng không gấp."
Cố Tư Nghiệp không nói chuyện, nhưng qua vài giây lại bắt đầu chủ đề vừa rồi.
"Tôi có một người bạn muốn ký hợp đồng với cậu."
Cố Tư Nghiệp rũ mắt, tùy ý đùa nghịch điện thoại trong tay, "Hắn sáng nay gọi cho tôi vài lần, nhờ tôi nhất định phải nói cho cậu."
Những lời Cố Tư Nghiệp vừa nói, hoàn toàn ngoài dự kiến của Lâm Yên Nhiên.
Cố Tư Nghiệp không nói cụ thể đối phương là ai, nhưng Lâm Yên Nhiên rõ ràng, người có địa vị đỉnh cấp trong giới giải trí như hắn, bạn bè khẳng định tên tuổi cũng sẽ tương đối vang dội trong vòng.
Người như vậy, cư nhiên còn có thể chú ý tới mình không thu hút chút nào?
Thấy Lâm Yên Nhiên không nói chuyện, Cố Tư Nghiệp cho rằng anh đang miễn cưỡng, liền tìm cho chính mình cùng đối phương một cái bậc thang.
"Tôi chỉ là giúp hắn dẫn đường, cậu không cần bởi vì là tôi giới thiệu mà có điều băn khoăn. Cậu có thể thảo luận cụ thể về công việc với hắn, quyền lựa chọn đều ở cậu."
Lâm Yên Nhiên không cự tuyệt ý tốt của Cố Tư Nghiệp, trực tiếp gật đầu đáp ứng, "Được, cảm ơn anh Cố."
Hai người vừa trò chuyện ở đây, nhân viên công tác liền mang cơm trưa hôm nay đưa tới cho họ.
Vì thế, bọn họ đều ăn ý dừng đề tài này, bắt đầu cúi đầu ăn cơm.
Lâm Yên Nhiên mở hộp cơm ra, tầm mắt nhìn vào món rau cần xào thịt bò vài giây, đáy lòng hơi hơi e ngại.
Anh bị dị ứng với rau cần, từ nhỏ đến lớn thật sự là sợ nhìn đến thứ này, loại này chạm vào một chút đều muốn mạng.
Cố Tư Nghiệp chú ý tới sự khác thường của anh "Làm sao vậy?"
Lâm Yên Nhiên lắc đầu, "Không có việc gì."
Nhìn đến Cố Tư Nghiệp ngồi đối diện, Lâm Yên Nhiên mới đột nhiên nhớ tới, đây không phải thế giới trước kia của anh.
Lúc trước anh đã cũng cùng Oánh Oánh xác nhận qua, nguyên chủ không có bệnh dị ứng gì, cho nên thân thể hiện tại này của anh, không bị dị ứng với rau cần.
Bất quá, bởi vì trước kia từng trải qua các loại đau thương, Lâm Yên Nhiên vẫn là có bóng ma tâm lý với thứ này, vì thế vẫn cố chấp không động đến rau cần xào thịt bò, chỉ ăn những thứ khác.
Cố Tư Nghiệp nhìn Lâm Yên Nhiên chưa hề đụng tới rau cần vào thịt bò, liền hỏi anh "Cậu không thích nó à?"
Lâm Yên Nhiên gật đầu, vừa định nói đúng lại đột nhiên cảm giác ngực khó chịu, mũi tắc nghẽn, lập tức có chút không thở nổi.
Sau khi ý thức được mình lại dị ứng, anh cúi đầu, chịu đựng cảm giác khó chịu trong lòng thiếu chút nữa nôn ra vì ghê tởm.
Nhưng bởi vì thở không được, thời điểm cúi đầu đầu choáng váng, sắc mặt tái nhợt trực tiếp ngã xuống đất.
Lâm Yên Nhiên ngã như vậy, lập tức đem người chung quanh đều kinh động.
Nhân viên công tác thấy dáng vẻ này của anh, sợ tới mức lời đều nói không rõ.
"Yên Nhiên...... sao, chuyện gì xảy ra vậy!!"
"Mau gọi 120, mau gọi 120!!"
Mọi người xúm lại hốt hoảng không biết phải làm sao.
Trong một mảnh hoảng loạn, Cố Tư Nghiệp vô cùng bình tĩnh bế Lâm Yên Nhiên đang nằm bất động trên mặt đất lên.
Sắc mặt ngưng trọng, nhưng lại gắt gao ôm chặt người trong lòng ngực, sải bước đi nhanh ra ngoài.