Sau Khi Xuyên Thành Nữ Phụ Mary Sue

Chương 33: Đóng băng



“Tuyết Ý, cô có muốn tham gia không?”

“Nghe có vẻ rất thú vị nhỉ.” 

“Đúng vậy, tuy rằng mọi thứ không đắt, nhưng không biết là sẽ bị ai bốc trúng, cũng không biết người đó sẽ tặng gì, cho nên ngày trao đổi quà hôm đó cực kỳ thú vị và náo nhiệt.”

Nghĩ đến cảnh tượng đó thì đúng là khá vui.

“Tôi cũng muốn tham gia!”

Suy nghĩ cảm thấy Trình Tuyết Ý xuất hiện ở những tầng thấp thì sẽ khiến cho mọi người chú ý, nên Sara đã cúi xuống ấn vào tầng 15.

Tầng này chỉ có các phòng họp, hơn nữa giờ này không có ai nên cực kỳ yên tĩnh.

Cô ấy bước ra khỏi thang máy, tìm một tờ giấy note và bút tại quầy lễ tân.

“Cô cứ viết vào đây rồi đưa cho tôi là được.”

Trình Tuyết Ý mở giấy ra, chống cằm nói: “Tôi đang suy nghĩ xem nên viết gì thì tốt.”

Sara cũng không vội, cô ấy đặt hộp giấy lên trên bàn, thuận miệng hỏi: “Đúng rồi, nhắc tới phần thưởng mới nhớ, cô có thích phần quà rút thăm trúng thưởng đó không?”

“Hả?” Trình Tuyết Ý không biết vì sao cô ấy lại nhắc tới việc này.

“Chắc là cô không biết, những món đồ trang điểm và túi xách kia đều là Từ tổng lựa chọn một lúc lâu.”

???

Lời này giống như sét đánh bên tai.

Trình Tuyết Ý cảm thấy bản thân bị sốc, suýt chút nữa không cầm được bút.



“Ý cô là.” Cô rụt rè nói: “Những thứ đó đều do tổng tài tự mình chọn?”

Sara mỉm cười nói: “Đúng vậy.”



Đột nhiên trong đầu Trình Tuyết Ý xẹt ngang câu nói của Vu Đồng Đồng: “Từ tổng, đối với cậu không hề đơn giản như vậy.”

Chẳng lẽ thật sự phức tạp sao?

Mạch não của cô rất kỳ lạ, điều đầu tiên cô nghĩ tới không phải là tổng tài có thích cô hay không, mà chẳng lẽ tổng tài muốn dùng quy tắc ngầm với cô?

Dù sao cô cũng đã nhìn thấy rất nhiều ông chủ nhà giàu nuôi ‘chim hoàng yến’ nhỏ để tìm niềm vui.

Chỉ là không nghĩ tới một người lạnh lùng kiêu ngạo như tổng tài cũng thích chơi trò này?

Xem ra những kẻ có tiền đều không khác gì nhau.

Nhưng khi suy nghĩ cẩn thận, nếu tổng tài thật sự là loại người như vậy, tại sao nguyên chủ đưa thẻ phòng cho hắn mà hắn lại từ chối?

Nói không chừng bây giờ đã có em bé rồi.

Hiện tại lại muốn chơi quy tắc ngầm? Đừng gây khó xử nhau như vậy chứ? Hừ!

Đột nhiên Trình Tuyết Ý cảm thấy đầu óc có chút rối loạn, cũng chẳng còn tâm tư để suy nghĩ quà mừng năm mới nữa.

Cô đặt bút xuống viết tùy tiện rồi đứa cho Sara.

“Làm phiền cô rồi.” Cô có hơi xấu hổ.

“Không có gì.”

Sara mỉm cười cầm lấy tờ giấy: “Tôi đang vội nên phải đi, chút nữa tôi sẽ gửi một phiếu bốc thăm khác cho cô.”

Hai người thêm Wechat của nhau, rồi Sara rời đi ngay lập tức.

Nhưng Trình Tuyết Ý lại không để ý, lúc cô xoay người Sara đã lặng lẽ bỏ tờ giấy cô viết vào túi.

Gần tối.

Sara đã lấy đủ các giấy note của tất cả các phòng ban.

Cô ấy ôm hộp giấy quay lại phòng làm việc của tổng tài.

Hoàng hôn của mùa đông, chiều tà hiu quạnh, ánh sáng mặt trời mờ nhạt bên ngoài chiếu xuyên qua cửa sổ sát đất, tràn vào trong căn phòng, nhưng bên trong lại không có chút hơi ấm nào.

Trong phòng làm việc, ngón cái của Từ Kỳ Ngôn đang đặt lên môi, nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính, cũng không biết là đang suy nghĩ gì.

Sara gõ cửa nhẹ nói: “Từ tổng.”

Lúc này Từ Kỳ Ngôn mới ngước mắt lên, hắn cầm lấy con chuột nhanh chóng tắt trang web đi, thấp giọng nói: “Vào đi.”

Sara ôm hộp giấy bước vào cửa, trên mặt nở nụ cười chuyên nghiệp: “Từ tổng, tôi đã thu thập xong ước muốn của mọi người năm nay, theo thường lệ thì ngài nên bốc trước.”

Giọng nói của Sara cẩn trọng hơn bao giờ hết.

Bởi vì kinh nghiệm làm việc nhiều năm nói cho cô ấy biết, dường như tâm trạng bây giờ của ngài ấy không được tốt cho lắm.

Từ Kỳ Ngôn lạnh nhạt nhìn cái hộp, vừa nhìn là biết hắn không hề có hứng thú gì.

Hoạt động này đối với hắn mà nói là thông lệ hàng năm, chẳng có gì thú vị cả, bốc được cái nào thì cứ mua theo những gì người đó ghi là được.

Lúc hắn vươn tay ra định bốc lấy, thì đột nhiên Sara lên tiếng nói: “Xin lỗi, Từ tổng.” Cô ấy vừa nói vừa lấy một tờ giấy từ trong túi áo khoác ra, may mắn nói: “Xém chút nữa đã bỏ sót một cái.”

Cô ấy đặt tờ giấy bỏ vào trong hộp, nhìn Từ Kỳ Ngôn giải thích: “Khi tôi xuống lầu thì trùng hợp gặp cô Trình, nên cũng kêu cô ấy viết một tờ.”

Từ Kỳ Ngôn: “…”

Đôi mắt đen bình tĩnh của hắn nhìn chằm chằm Sara.

Nhưng rõ ràng Sara nhìn thấy trong ánh mắt hắn hiện lên chút ánh sáng!

Hừm, luôn có lý do để cô ấy có thể ngồi vững vị trí trợ lý đặc biệt này trong nhiều năm.

Công việc của trợ lý không phải làm quá nhiều, nhưng quan trọng nhất chính là phải hiểu được ông chủ đang nghĩ gì, phải gãi đúng chỗ ngứa của ngài ấy.

Từ Kỳ Ngôn nghe thấy vậy thì dừng lại, hắn im lặng một lúc rồi trầm giọng nói: “Cô ra ngoài trước đi.” Hắn liếc mắt nhìn cái hộp: “Cái này tôi sẽ đưa cho cô sau.”

Sara mỉm cười gật đầu, cũng không nói thêm gì nữa, xoay người rời khỏi phòng làm việc.

Bên trong phòng đã yên tĩnh trở lại.

Ánh sáng trong phòng còn mờ hơn lúc nãy.

Từ Kỳ Ngôn lặng lẽ nhìn tờ giấy màu vàng đặt trong hộp tới mức thất thần.

Tờ giấy này là loại  giấy note phổ biến nhất trong phòng làm việc.

Nhưng giờ phút này nó giống như có ma thuật, khiến cho tâm trạng của hắn không yên.

Hắn vươn tay ra cầm lấy, nhưng bàn tay thon dài vừa vươn ra được một chút thì dừng lại.

Hắn cảm thấy bản thân không còn chút thể diện nào cả.

Một giây trước hắn vừa xem ảnh chụp của Trình Tuyết Ý và Từ Trí Nhất đi thảm đỏ với nhau, ánh mắt ngọt ngào của hai người này khiến cho trái tim hắn đóng băng.

Thật sự rất chói mắt, chói mắt tới mức hắn muốn xé nát tấm hình đó, cho dù người đó là em trai ruột của hắn.

Nhưng giây tiếp theo khi nghe thấy tên cô, trái tim đóng băng của hắn dần được hồi sinh trở lại.

Chút ấm ức khó chịu trong lòng, bây giờ lại biến thành niềm vui.

Từ Kỳ Ngôn chưa từng vì ai mà có tâm trạng như vậy.

Cái cảm xúc kỳ lạ này cứ quấy nhiễu hắn, cho dù hắn muốn kháng cự cũng không được.

Cuối cùng bầu trời bên ngoài cũng đã tối sầm lại, bên ngoài cửa sổ không có ánh trăng, chỉ có những ngôi sao tô điểm cho nền đen.

Bóng tối như vậy lại càng khiến cho Từ Kỳ Ngôn cảm thấy thoải mái, giống như những bí mật không muốn ai biết tới đều được chôn giấu.

Một lúc lâu sau, hắn vươn tay cầm lấy tờ giấy bản thân đã chờ đợi rất lâu.

Hắn chậm rãi mở tờ giấy ra.

Chữ viết bên trên có hơi nguệch ngoạc, Từ Kỳ Ngôn nhướng mày.

Hắn có hơi bị bệnh ám ảnh cưỡng chế, những thứ không đẹp mắt sẽ khiến hắn cảm thấy khó chịu.

Trình Tuyết Ý có một khuôn mặt xinh đẹp, nhưng chữ viết này thật sự không dám khen.

Hắn cau mày hơn nửa ngày, cuối cùng cũng nhìn ra được chữ viết trên đó.

“Một sợi dây chuyền vàng lớn, hãy chuẩn bị! Thoải mái chuẩn bị!”



À.

Hắn sai rồi, hắn không nên mong đợi gì ở cô.

Khuôn mặt nghiêm túc ban đầu của Từ Kỳ Ngôn dần hiện lên nụ cười, trong nụ cười đó vừa có sự bất đắc dĩ, vừa có cưng chiều, vừa có buồn cười.

Hắn xếp tờ giấy lại, cất vào ngăn kéo.

Xem ra ước nguyện của cô đã định sẵn là cho hắn rồi, nếu không thì lấy đâu ra dây chuyền vàng lớn với giá 800 – 1000 tệ chứ.



Sau khi xác nhận diễn viên, [Đường đầy sao] đã bùng nổ trên mạng mấy ngày qua.

Nhưng cũng dẫn tới rất nhiều tranh cãi.

Sẽ luôn có người không hài lòng khi tiểu thuyết chuyển thể thành phim, dù sao trong mắt một ngàn người thì có một ngàn sự tưởng tượng khác nhau, không ai có thể làm hài lòng về trí tưởng tượng của tất cả mọi người được.

Huống chi danh tiếng trước đây của Liên Khê không tốt, tuy Giang Khởi Thâm có nhân khí và lưu lượng nhưng trước đây hắn lại không có kinh nghiệm đóng phim, đây là một chuyện rất nguy hiểm.

Nhưng mặc kệ có tranh cãi hay không, thì bộ phim này không hề thiếu độ hot và độ chú ý.

Tô Ngu cảm thấy bản thân đang dần hói đầu vì đọc tin tức của [Đường đây sao] mỗi ngày.

Hiện tại Trình Tuyết Ý đã nổi hơn lúc trước, fans và anti fans cũng nhiều hơn, sau khi Liên Khê lấy được vai chính thì càng có không ít anti fans và thủy quân quấy rối.

Người đứng sau lưng chuyện này, chị ấy không cần tra thì cũng biết là ai.

Tô Ngu nhìn thấy những thứ này thì càng khó chịu hơn.

Trình Tuyết Ý đã tin tưởng chị ấy như vậy, hơn nữa chị ấy cũng đã dốc hết sức lực và đặt hết hy vọng lên người cô, thì sao có thể chấp nhận được chuyện Trình Tuyết Ý phải nhẫn nhịn Liên Khê chứ?

Mấy ngày qua chuyện này vẫn ở trong ngõ cụt, nhìn thấy Tết sắp tới rồi, Tô Ngu càng lo lắng không yên.

Phải biết rằng trước khi sang năm mới phải xếp sẵn lịch trình, nếu không mấy tháng sau chỉ có thể bỏ trống, nhưng giới giải trí này chỉ cần mấy tháng là có thể xuất hiện thêm rất nhiều người mới khác.

Bọn họ giống như đang bị mắc kẹt tại chiến trường, tình hình đang rất nghiêm trọng.

Nhưng khi Tô Ngu tuyệt vọng tới mức muốn nhảy lầu, thì đột nhiên chuyện này có sự chuyển biến tốt hơn!

Đột nhiên Kim Việt – công ty Thi Nhất ký hợp đồng đã ném một cành oliu sang cho Trình Tuyết Ý.

Khi nhận được điện thoại của Kim Việt, Tô Ngu là người vẫn luôn giữ bình tĩnh rất tốt, nhưng sau khi nghe người bên đó nói nói ra kế hoạch của bọn họ thì chị ấy ngồi ngây người, thậm chí không nói nổi lên lời.

Im lặng một lúc lâu, cuối cùng chị ấy cũng tìm thấy được giọng nói của mình: “Ý của anh là…phim truyền hình mới của Thi Nhất muốn mời Tuyết Ý làm nữ chính sao?

Người đó rất bình tĩnh giải thích: “Đúng vậy, thật ra bộ phim này Thịnh Gia cũng có tham gia đầu tư, chúng tôi cảm thấy danh tiếng và kỹ năng của diễn xuất của cô Trình rất tốt, hơn nữa có rất nhiều fans hy vọng vợ chồng nông thôn sẽ hợp tác với nhau, lúc trước chúng tôi cũng đã nói chuyện với Từ tổng, ngài ấy cũng đề cử cô Trình với nhà sản xuất, sau khi chúng tôi xem xét toàn diện thì chúng tôi nghĩ rằng cô ấy thật sự rất thích hợp.”

“Như vậy đi, tôi sẽ gửi kịch bản qua cho cô ngay, cô cũng biết đã sắp sửa tới Tết, nên lịch trình phải sắp xếp xong trước khi qua năm mới, chúng tôi cũng hy vọng cô cho chúng tôi câu trả lời sớm nhất.”

“Về thù lao đóng phim, chúng tôi đã có đủ kinh phí, chỉ cần cô cảm thấy kịch bản phù hợp, thì chúng ta sẽ ký hợp đồng ngay lập tức.”

Tô Ngu vui mừng nói đồng ý.

Sau khi cúp điện thoại, chị ấy không kiềm chế được hét to!!!

Sao lại có chuyện vui từ trên trời rơi xuống thế này?!!!

Chị ấy có nên đốt pháo ăn mừng không đây?

Hiện tại cư dân mạng nói không hề sai, đảo ngược quá nhanh, đúng là rất kích thích!

Chị ấy nhớ rõ lúc đó đã có người nói, trừ khi Trình Tuyết Ý hợp tác được với Thi Nhất thì không thể nào đánh bại được Liên Khê, ai mà ngờ chuyện này xảy ra thật chứ?

Lúc này đột nhiên Tô Ngu cảm thấy có chút thú vị.

Nếu tài nguyên này thật sự thành công, không biết trên mạng sẽ có cuộc chiến đẫm máu gì xảy ra.

Chị ấy thật sự rất mong chờ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.