Sau Khi Xuyên Thành Nữ Phụ Mary Sue

Chương 50: Ké TV



Show [Thế giới họ đang sống] đã giúp cho Trình Tuyết Ý nổi tiếng hơn rất nhiều.

Cư dân mạng cực kỳ tò mò về việc cô và Từ Kỳ Ngôn có ở bên nhau hay không, nhưng cho dù bên ngoài có đồn đãi như thế nào đi nữa thì hai nhân vật chính vẫn mãi im lặng.

Đề tài này đã giúp cho giá trị thương mại của Trình Tuyết Ý cao hơn, đồng thời nó cũng góp củi thêm lửa cho [Vọng Tộc].

Chớp mắt một cái đã đến ngày 19 tháng 9, là ngày phát sóng của Vọng Tộc.

Nhắc mới nhớ, đây đúng là thời gian tốt để phát sóng.

Bởi vì [Vọng Tộc] là bộ phim được chiếu tiếp sau bộ phim [Nhiều Năm Qua] của nhất tỷ Thịnh Gia Ôn Nhiễm.

Bộ phim này đã đạt được thành tích cao nhất trong mùa hè, với ratings trung bình là 1%, và đã trở thành một trong những bộ phim được đề cử cho giải phim truyền hình của năm.

Vọng Tộc được phát nối tiếp sau Nhiều Năm Qua, nên cũng hy vọng sẽ tạo nên được một làn sóng ratings giống như vậy.

Tuy nhiên [Vọng Tộc] hoàn toàn không lo là không được chú ý.

Bởi vì bản thân đoàn phim đã rất là giàu, tiền quảng cáo cũng có rất nhiều, vài ngày trước công ty giải trí Thịnh Gia còn rót thêm vốn vì một vài lý do giấu tên.

Cho nên bọn họ thật sự có rất nhiều tiền.

Vì vậy vào ngày 19 tháng 9, màn hình giao diện của hai trang web lớn đều là hình của [Vọng Tộc].

Một trận đánh cực kỳ hoa lệ.

Các cư dân mạng còn thảo luận về vấn đề này cực kỳ sôi nổi.

[Đoàn phim Vọng Tộc giàu quá vậy, truyền bá nhiều tới mức che trời lấp đất mà, ngay cả mẹ tôi không bao giờ lên mạng mà cũng biết tới bộ phim này.]

[Thứ cho tôi nói thẳng, tuyên truyền nhiều như vậy, nếu ratings không cao thì sao nhỉ?]

[Tôi cực kỳ muốn biết ratings của Vọng Tộc hay Đường Đầy Sao sẽ cao hơn?]

[Show giải trí trước đây của Trình Tuyết Ý quá nổi, cộng thêm câu nói của ông chủ lớn, đã giúp cho độ nổi tiếng của cô ấy cao đến tận trời rồi, nếu so sánh thì tôi nghĩ Đường Đầy Sao sẽ chẳng tạo nên sóng gió gì nổi đâu.]

[Tối nay chúng ta hãy đợi xem đi, tuyên truyền này nọ tôi không quan tâm, tôi chỉ quan tâm đến chất lượng phim thôi.]

Nói tóm lại giữa sự ồn ào và bàn tán của cư dân mạng, [Vọng Tộc] chuẩn bị lên sóng.

Trình Tuyết Ý còn cố ý hoàn thành công việc thật nhanh, rồi về nhà ngồi xổm đợi phim chiếu.

Tâm trạng bây giờ khác hoàn toàn với lúc trước khi chờ [Thành Thị x Hồ Sơ] chiếu, bởi vì cô chính là diễn viên chính của [Vọng Tộc].

Độ nổi tiếng tăng lên bao nhiêu thì áp lực cũng tăng lên bấy nhiêu.

Bởi vì khán giả sẽ nhận xét khắt khe về nhân vật chính hơn.

Hơn nữa dư luận bên ngoài đánh giá bộ phim này rất cao, họ đều nói nó đã quá nổi tiếng trước khi phát sóng, điều này càng khiến cho Trình Tuyết Ý cảm thấy lo lắng.

Thật ra cô cũng tin rằng Vọng Tộc sẽ nổi tiếng, nhưng cô không chịu nổi tất cả mọi người đều đoán nó nổi tiếng.

Buổi tối Trình Tuyết Ý nhận được tin nhắn của Bội Ni, cô bé nói sẽ mua cơm tới cho cô.

Nửa tiếng sau chuông cửa vang lên.

Nhưng khi Trình Tuyết Ý mở cửa thì mới phát hiện người tới không phải là Bội Ni, mà là bạn trai mới nhậm chức của cô.

Từ Kỳ Ngôn xách theo một túi giấy, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì bên trong chính là bữa tối cho cô.

Trình Tuyết Ý hơi ngạc nhiên: “Sao anh lại tới đây?”

Từ Kỳ Ngôn đưa túi giấy cho cô, bình tĩnh nói: “Đến xem ké TV.”

Hả?

Đột nhiên Trình Tuyết Ý nhớ lại lúc [Thành Thị x Hồ Sơ] phát sóng, cô đã tới nhà Vu Đồng Đồng ké TV, sau đó thì bị Vu Đồng Đồng lên Weibo trêu chọc, lúc đó còn có không ít cư dân mạng muốn huy động vốn mua TV giúp cô, Từ Kỳ Ngôn cũng biết chuyện này sao?

Cô cúi người mở tủ giày, tìm một đôi dép lê nam: “Anh không cần nói dối em, làm như nhà anh không TV vậy.”

Hắn ‘ừ’ một tiếng, tâm trạng không được tốt lắm.

Một lúc sau, hắn mới giải thích: “Hôm nay Từ Gia Ninh cũng ở nhà, con bé quá ồn.”



Chuyện là như vậy, lần trước Từ Kỳ Ngôn đã có phát ngôn rất kinh người ở [Thế giới họ đang sống], nhưng thái độ của những người xung quanh hắn đều không giống nhau.

Từ Tấn Minh, với tư cách là chủ của gia đình, đương nhiên ông cũng nhắc đến chuyện này.

Ông già ngồi trên ghế bành, ném những tấm hình vừa thu thập được lên trên mặt bàn, tức giận hỏi: “Đây là người mà con cảm thấy có hứng thú?”

Từ Kỳ Ngôn cúi đầu nhìn bức hình trên mặt bàn, chắc là ông già đã thuê người chụp, góc độ và khoảng cách chụp cũng khá xa nên có hơi mơ hồ, chỉ là không hề ảnh hưởng gì đến vẻ đẹp của Trình Tuyết Ý.

Nhưng ông già lại tìm người chụp lén nên Từ Kỳ Ngôn cảm thấy không vui, hắn rũ mắt, mím môi thành một đường thẳng, không nói nhiều lời dư thừa, vào thẳng vấn đề: “Phải.”

“Chỉ là một con hát.” Vẻ mặt Từ Tấn Minh u ám, đầy sự khinh thường: “Đúng là một chút cũng không bằng con gái thứ hai của nhà họ Lâm!”

Khi ăn Tết, Từ Tấn Minh đã nhắc đến việc muốn cho Từ Kỳ Ngôn và con gái thứ hai của nhà họ Lâm gặp mặt nhau, hai nhà có mối quan hệ khá tốt, cũng đã hợp tác làm ăn với nhau nhiều năm qua, nếu có thể thân càng thêm thân thì càng tốt, nhưng con cả của ông đối với việc này đều mềm cứng không ăn, dầu muối không nuốt.

Lúc trước ông còn không hiểu lý do vì sao, nhưng sau khi xem xong show giải trí kia thì sao có thể không hiểu nữa chứ.

Theo suy nghĩ hiện tại của ông Từ, Trình Tuyết Ý chính là một con hồ ly tinh, lần trước đã có tin đồn không rõ ràng với con trai thứ hai của ông, nhưng trong chớp mắt đã có thể câu được con trai cả của ông.

Nếu vậy thì sao ông không thể không có thành kiến được chứ.

Nghe thấy Từ Tấn Minh nói như vậy, Từ Kỳ Ngôn chỉ cười lạnh.

Con gái thứ hai của nhà họ Lâm hắn từng gặp qua.

Từ đầu năm mới, Từ Tấn Minh đã muốn đóng gói họ Lâm kia sang cho hắn, hận không thể rước cô ta về nhà này ở luôn.

Cách đây không lâu, bà Lâm còn đưa con gái nhà họ sang đây với danh nghĩa là khách.

Khi Từ Kỳ Ngôn về nhà, có nhìn thoáng qua họ Lâm này, trên cái khuôn mặt to đó, không có chỗ nào là chưa từng chỉnh sửa qua.

Bộ dáng làm bộ làm tịch đó cũng không thể che lấp được sự kiêu ngạo của cô ta.

Nếu hôm nay Từ Tấn Minh nói gia thế của Trình Tuyết Ý không thể so với họ Lâm thì hắn có thể đồng ý, nhưng cái câu ‘Đúng là một chút cũng không bằng con gái thứ hai của nhà họ Lâm’ thì quá là mù quáng rồi.

“Ba.” Giọng nói hắn lạnh nhạt: “Có phải vì tuổi lớn nên mắt ba kém đi không?”

Từ Tấn Minh: “…”

Ông già bị dỗi lại ngay lập tức, tới mức không thể phản bác được, vì vậy chỉ có thể đập bàn nói: “Mày là đang nói chuyện với ai đấy?”

Thật sự Từ Kỳ Ngôn không muốn nói quá nhiều về vấn đề này, bởi vì với tính tình của hắn, hắn sẽ không để bất kỳ ai được xen vào quyết định của mình.

Hắn không muốn bất kỳ ai xen vào chuyện chung thân đại sự của mình.

Hắn biết rõ, người mình thật sự yêu là ai.

Từ Kỳ Ngôn không quan tâm đến ông Từ đang tức giận muốn hộc máu, hắn đứng dậy sửa lại tây trang, thờ ơ nói: “Nếu ngài cảm thấy tiền vẫn chưa đủ nhiều thì con có thể kiếm thêm, con cũng có thể đảm bảo cơ nghiệp trăm năm của nhà họ Từ sẽ không bị phá hủy trong tay con, nhưng chuyện chung thân đại sự của con —-” Hắn ngước mắt lên, đột nhiên ánh mắt trở nên sắc bén: “Ngài vẫn không lo thì tốt hơn.”

Kể từ đó, Từ Tấn Minh và Từ Kỳ Ngôn đã chiến tranh lạnh với nhau.

Sau đó là Từ Gia Ninh.

Con bé này không hề sợ bất kỳ thứ gì.

Hôm bọn họ gặp lại nhau lần đầu tiên sau khi show giải trí đó phát sóng, con bé vui vẻ nhìn chằm chằm hắn, không đầu không đuôi hỏi hắn: “Bắt đầu từ khi nào vậy anh?”

“Em muốn nói cái gì?”

“Khó trách lúc em xem cảnh hôn trong [Kỷ Niệm Ngây Ngô], anh đã tắt máy chiếu đi, có nổi giận với em nữa, thì ra là vì —-”

Cô gái nhỏ nở nụ cười ranh mãnh, cố ý kéo dài giọng nói: “Thì ra là vì ghen ó.”

Từ Kỳ Ngôn lười không muốn để ý đến con bé, tiếp tục đi thẳng về phòng của mình, nhưng lại nghe thấy Từ Gia Ninh đứng phía sau lầm bầm nói: “Anh cả và anh hai đều là thịt trong lòng bàn tay, đúng là không biết nên ủng hộ cho ai.”



Nói tóm lại tâm trạng của hắn thật sự không tốt, càng không muốn ở trong nhà nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.