Sau Khi Xuyên Thành Omega Phát Hiện Mình Mang Thai

Chương 104



Editor: MaryZoe

Cả người Quý Dữ rất mệt, nhưng lại cực kỳ có tinh thần, cũng không muốn đi ngủ.

Sau khi dọn dẹp ổn thỏa, hắn được Hạ Trụ ôm về phòng ngủ, tắm xong cũng đổi áo ngủ, hiện tại đang thần thanh khí sảng nằm trên giường, nhìn hai bé con bên cạnh.

Tiểu Tinh Hà đương nằm uống sữa.

Ngực Quý Dữ hơi trướng, nhưng cũng không có sữa, bởi vậy Tiểu Tinh Hà phải uống sữa bột.

Bình sữa được Hạ Trụ nâng một bên, một bên khác bị Tiểu Tinh Hà ngậm trong miệng.

Toàn bộ thân thể Tiểu Tinh Hà cái gì cũng nho nhỏ, đầu nho nhỏ, miệng cũng nho nhỏ, so với Tiểu Vũ Trụ bên cạnh nhỏ hơn mấy vòng, cả người mềm như bông, làn da cũng rất non nớt, thoạt nhìn giống một viên bột trắng mảnh mai.

Nhưng lúc uống sữa thì ngược lại vô cùng hữu lực, thầm thì thầm thì đến vui vẻ.

“Thật sự uống được này.”

Quý Dữ vừa lòng gật đầu, “Vậy thì dễ nuôi.”

Hạ Trụ ngẩng đầu nhìn Quý Dữ một cái: “……” Hắn chung quy cảm thấy những lời này không đúng chỗ nào đó, nhưng lại không biết dùng từ nào diễn tả, cuối cùng vẫn ngậm miệng, chẳng nói gì.

Tiểu Vũ Trụ ngồi xếp bằng bên cạnh, nhìn một hồi lâu bỗng nhiên quay người bò lại gần Quý Dữ, ôm cánh tay của hắn, cặp mắt to nhấp nháy nhấp nháy.

Quý Dữ: “?”

Tiểu Vũ Trụ duỗi tay chỉ chỉ em trai, nãi thanh nãi khí mà nói: “Muốn sữa sữa~”

“Con cũng muốn uống sữa?” Quý Dữ nhìn một cái đã hiểu.

Tiểu Vũ Trụ gật gật đầu: “Ạ ạ!”

Quý Dữ không tiện, Hạ Trụ lại đang đút đứa nhỏ, không rời đi được, cho nên chuyện pha sữa liền rơi lên người Hạ Kiều, cô hết sức cam tâm tình nguyện, động tác pha sữa vô cùng nhanh nhẹn.

“Đây.” Hạ Kiều đưa bình sữa cho Tiểu Vũ Trụ.

Hai tay Tiểu Vũ Trụ tiếp nhận, quay đầu lại lập tức thả vào tay Quý Dữ.

Tại thời điểm Quý Dữ ngốc lăng, nó tự động cầm lấy chăn nhỏ che bụng Quý Dữ lại, sau đó tìm cái vị trí tốt ngồi vào, rồi thân mật mà nằm xuống, dựa vào lòng Quý Dữ.

“Kỉ Hu ~” Nó chớp chớp mắt, mềm mụp mà kêu.

Khóe miệng Quý Dữ nâng lên, có chút buồn cười.

Giọng Tiểu Vũ Trụ vừa mềm vừa dính, yêu kiều hơn hẳn trước kia, với cả nó rõ ràng đã học được cách tự mình cầm muỗng ăn cơm rồi, bình sữa cũng sớm tự mình ôm uống, bây giờ bỗng nhiên lại muốn hắn đút cho.

Tiểu gia hỏa này……

Quý Dữ nhịn không được mà nở nụ cười, ôm Tiểu Vũ Trụ sát vào mình, cầm bình sữa đưa vào trong miệng nó.

Tiểu Vũ Trụ cảm thấy mỹ mãn mà ngậm núm vú cao su, vừa uống vừa nhìn Tiểu Tinh Hà bên cạnh, trong đôi mắt thật to lấp đầy thích ý và thỏa mãn, gót chân nhỏ cũng lắc qua lắc lại, thoạt nhìn rất thích thú.

“Nói chứ, con có giống kẻ dở hơi không đây?” Quý Dữ bóp bóp mặt Tiểu Vũ Trụ.

Tiểu Vũ Trụ cắn núm vú cao su hắc hắc cười với Quý Dữ.

“Đúng rồi.”

Quý Dữ nhớ tới một chuyện, hắn nhìn về phía Hạ Trụ, “Tên Tiểu Tinh Hà đặt là gì bây giờ, anh nghĩ tới chưa?”

Hạ Trụ hỏi: “Cùng họ với tôi sao?”

Quý Dữ gật đầu: “Tiểu Vũ Trụ lấy họ tôi, Tiểu Tinh Hà đương nhiên cùng họ với anh.”

Bởi vì lúc sinh xuất hiện biến cố, Tiểu Vũ Trụ là theo họ của nguyên chủ, tên thật là Quý Bất Du.

Lần đầu tiên Quý Dữ nhìn thấy cái tên này không có cảm giác gì, nhưng sau khi ở chung với Hạ Trụ, ngẫm kĩ lại, vẫn cảm thấy có chút khó chịu chẳng biết giải thích thế nào.

Bất Du, đến chết không phai, ý chỉ cho đến chết cũng sẽ không thay đổi.

Từ này xuất phát trong《Lễ Ký · Trung Dung*》“Quốc vô đạo, chí tử bất biến, cường tai kiểu!”, Chí tử bất biến tức là đến chết không phai, là một từ ngữ trung tính, bản thân không đặc biệt biểu đạt về tình yêu hay một cá nhân nào, nhưng bởi vì một ít phim điện ảnh nên từ này luôn dính liền với tình yêu, chỉ tình yêu hai người đến chết cũng không thay đổi.

(*Chủ trương của Nho giáo -QT)

Nói đến tên khai sinh, Quý Dữ liền nhớ tới cái này, chút khó chịu trong lòng về nó lại xông ra. Hắn liếm liếm môi, nhìn Hạ Trụ uyển chuyển nói: “Anh…… Cảm thấy tên Tiểu Vũ Trụ thế nào?”

Nếu Hạ Trụ nói tên “Bất Du” thật sự là về tình yêu đến chết không phai, hắn nhất định sẽ nhảy dựng lên ném nhẫn vào mặt Hạ Trụ!

Hạ Trụ nâng mắt nhìn Quý Dữ, nghiêm túc trả lời: “Bất Du ý là —— Tiểu Vũ Trụ là con trai của tôi, đây là chuyện vĩnh viễn sẽ không thay đổi, trừ nó đó ra thì không có ý gì khác.”

“Thật sao?” Mày Quý Dữ giật giật.

Hạ Trụ một tay đỡ bình sữa, một tay khác lấy điện thoại ra: “Em muốn xem lịch sử trò chuyện không? Cậu ấy tìm tôi tới tới lui lui đều là vì chuyện của Tiểu Vũ Trụ.”

Quý Dữ thấp giọng khụ một tiếng: “Được được tôi biết rồi, vậy…… Tiểu Tinh Hà gọi là gì?”

Hạ Trụ cất điện thoại, mắt mang ý cười: “Em đặt cho nó đi, em là vĩ đại nhất, tên của nó đương nhiên nên để em quyết định.”

“Được.” Quý Dữ trực tiếp đồng ý, “Tôi cũng cảm thấy tôi thật vĩ đại.” Nói xong hắn liền bật cười, lấy điện thoại tra các chữ có ngụ ý tốt.

“Nếu Tiểu Vũ Trụ ba chữ, vậy Tiểu Tinh Hà đương nhiên cũng ba chữ, vũ trụ ngân hà, hỗ trợ lẫn nhau, tên thì không cần, Tiểu Tinh Hà vẫn không thể kêu là Hạ Bất Biến được.”

Quý Dữ một bên tìm kiếm một bên chia sẻ với Hạ Trụ, “Chữ Chiêu tốt, Hoành cũng tốt, Thụy cũng tốt luôn……”

Đầu óc càng xoay chuyển, ngày càng thanh tỉnh.

Quý Dữ ôm điện thoại lải nhải nói với Hạ Trụ, phi thường kiên nhẫn mà lướt mấy chục trang để đặt tên trên bách khoa toàn thư, trong lúc đó Tiểu Tinh Hà uống sữa xong rúc thành một khối cầu ngủ rồi, Tiểu Vũ Trụ cũng cuộn bên người Quý Dữ hô hô ngủ, Hạ Kiều có việc ra ngoài, trong phòng chỉ dư lại một nhà bốn người bọn họ.

Âm thanh càng nói càng nhỏ, cho đến khi dừng lại.

Quý Dữ nhìn hai đứa nhỏ ngủ say sưa trên giường, nhìn nhìn lại Hạ Trụ luôn trông chừng hắn từ khuya tới giờ, biểu tình không tự giác mà trở nên nhu hòa, cõi lòng cũng thỏa mãn tới căng phồng, cảm thấy mọi góc ngách khe hở đều bị lấp đầy.

“Đặt là Hạ Vân Hoành thấy thế nào?” Quý Dữ nói.

“Tốt lắm, có ý nghĩa gì vậy?”

“Vân, tự do tự tại, Hoành, ngọc hiếm mà lại trân quý.”

Dừng một chút, Quý Dữ nói, “Kỳ thật chủ yếu vẫn là hợp lại dễ nghe, anh không cảm thấy tên này tương đối giống tên vai chính sao? Không có giống tên người qua đường Giáp này nọ.”

Hạ Trụ bật cười: “Tốt tốt, chọn cái này.”

“Vậy có cần nói với ba anh một tiếng không?” Quý Dữ hỏi.

Hạ Trụ lắc đầu: “Không cần, tên em đặt khẳng định ông ấy sẽ vừa lòng.”

“Vậy là được rồi.”

Quý Dữ thả điện thoại qua một bên, nằm ngửa trên giường thấp giọng lặp đi lặp lại hai cái tên, “Bất Du, Vân Hoành. Vân Hoành, Bất Du……”

Mãi cho đến lúc chìm vào giấc ngủ, hắn còn đang nhắc mãi hai cái tên này.



Thật lâu sau đó, Hạ Hùng cũng chưa có thể về nhà.

Tháp Toàn Cầu bị tập kích, những việc cần giải quyết tiếp theo đặc biệt rườm rà, bởi vì tháp Toàn Cầu nằm ở khu trung tâm buôn bán tấp nập của thành phố, chung quanh tập trung rất nhiều tòa nhà của các tập đoàn, đỉnh tháp rơi xuống dẫn theo không ít tác dụng phụ liền kề.

Phải giải nguy cứu người, phải xử lý hiện trường, còn phải thanh toán tổn thất, thẩm vấn đầu sỏ gây tội…… Cho đến hơn nửa tháng sau, cuối cùng Hạ Hùng mới có thể bớt thời giờ quay về Hạ trạch.

Mặc dù hắn là một Alpha thân cường thể kiện chính trực tráng niên, nhưng làm việc liên tục lâu như vậy cũng không tránh khỏi hiện ra chút mệt mỏi, thế mà vừa về đến nhà, nhìn thấy một lớn một nhỏ hai đứa nhóc béo tròn, sống lưng lại nháy mắt thẳng tắp, đôi con ngươi tràn ngập tơ máu lại dâng lên khoan khoái và vui vẻ vô tận.

Hạ Hùng ngồi ở mép giường mãi không chịu rời đi, thật sự quá mệt mỏi, hắn cũng lười che dấu, ánh mắt dứt khoát nhìn bên hai đại bảo bối bên trong, từ đầu nhìn đến chân, nhìn thế nào cũng đều không đủ.

“Ngày thường chúng nó đều cùng nhau ngủ sao?” Hắn đè thấp giọng hỏi.

Quý Dữ gật đầu: “Đúng vậy ạ.”

Từ sau khi Tiểu Tinh Hà sinh ra, vật dụng trong nhà đa số đều thay đổi, cũng nhiều thêm kha khá đồ dùng.

Hạ Trụ trực tiếp mua một cái giường bề rộng hai mét ghép với biên giường lớn của bọn họ, xung quanh dựng rào chắn, để Tiểu Vũ Trụ và Tiểu Tinh Hà cùng nhau ngủ, còn về quần áo, đồ chơi chỉ cần mua thêm thì sẽ mua một lượt hai bộ.

Vì không để Tiểu Vũ Trụ cảm thấy sự yêu thương của mình bị phân chia nên khu đồ chơi ban đầu của nó được mở lớn gấp hai, cách hai ngày sẽ nhiều thêm một bộ xếp gỗ mới, Quý Dữ còn kể chuyện cổ tích cho nó mỗi đêm trước khi ngủ.

Hạ Trụ cũng xoay quanh ba người bọn họ, ngoại trừ tản bộ và ăn cơm chung với ‘bé lớn’, nửa đêm còn phải cho Tiểu Tinh Hà uống sữa, sáng lại phải chơi xếp gỗ với Tiểu Vũ Trụ, chọc nó vui vẻ, bận rộn cực kỳ.

Lúc này, hai anh em đang ngủ trưa.

Tay tụi nó đều giang ra hai bên đầu, ngủ đến mờ mịt, nhìn lướt qua trông hệt như mấy bé Matryoshka* của Nga, bộ dạng giống nhau như đúc, chỉ là kích thước chênh lệch cỡ mấy vòng.

(*Con người gỗ mà có con lớn thiệt lớn chứa mấy con nhỏ hơn mà y hệt nó ở bên trong ý)

“Hai đứa nhỏ đều rất tốt.”

Hạ Hùng nhìn thế nào thì vừa lòng thế ấy, “Tóc máu của Tiểu Tinh Hà vừa đen vừa bóng, cặp mắt lớn, cái mũi thẳng, lỗ tai có thịt, như anh nó, hai đứa đều có phúc khí.”

Nói xong bật cười, buông tiếng thở dài, bật ngón cái với Quý Dữ, “Con cũng là một đứa trẻ ngoan, con rất tốt.”

“Em ấy đương nhiên là tốt rồi.” Hạ Trụ ở một bên lắp cầu trượt cũng cười phụ họa.

Quý Dữ cũng cười, ánh mắt không tự chủ được mà quét mắt nhìn tay Hạ Hùng ——

Dấu đỏ bên trên đã biến mất vô tung, chỉ có hai vết bầm xanh xanh lưu lại trên rìa mu bàn tay, nước da Hạ Hùng đậm màu, không nhìn kỹ sẽ khó để thấy rõ.

Bàn tay ban đầu còn đặt trên rào chắn đột nhiên thu lại, Hạ Hùng ho nhẹ một tiếng.

Hạ Trụ nghiêng đầu nhìn về phía hai người.

“Không có gì.” Hạ Hùng tùy ý xua tay với hắn.

Quý Dữ mím môi, vẫn là không thể nhịn xuống, hỏi: “Chuyện của Quý Viễn Sinh…… Có thể hỏi không ạ?”

Hạ Hùng thở dài: “Cũng không phải là không thể nói, bất quá……”

Hắn dừng một chút, nhìn Quý Dữ, do dự hồi lâu vẫn lựa chọn nói, “Không mấy thuận lợi.”

Không ai có thể cường đại đến mức đối đầu với cả thế giới, việc này tuyệt đối không có khả năng, trừ phi…… Có người âm thầm tương trợ.

Vô luận là Quý Viễn Sinh đột nhiên trở về, hay là chuyện đâm tháp lần này, bọn họ đều trong trạng thái không hề biết trước, cho tới khi sự tình phát sinh cũng chưa thể biết rõ rốt cuộc là ai đang âm thầm trợ giúp Quý Viễn Sinh.

Hơn nữa tuy rằng Quý Viễn Sinh đã vào ngục, nhưng hắn vẫn không sợ hãi điều này.

Cho dù hắn tội ác tày trời, cũng không có khả năng lập tức bị đánh gục, thậm chí bởi vì hắn có quan hệ tới kỹ thuật nghiên cứu gien biến dị, nên rất nhiều chỗ còn cần có hắn phối hợp.

Hạ Hùng tuy là người bên quân sự, nhưng hắn cũng không trì độn.

Trước đó nhìn thấy tất cả đều là người biến dị theo hướng động vật, nhưng lần bắt giữ Quý Viễn Sinh đó, hắn nhạy bén mà nhận ra lực tay Quý Viễn Sinh vượt mức bình thường.

Đây không phải sức lực một người bình thường nên sở hữu.

Cho dù hắn kịp thời rút về tay, vẫn có một xương ngón tay bị bóp nứt, dưỡng hơn nửa tháng mới miễn cưỡng khép lại.

Sau khi sự việc nảy sinh hắn vẫn luôn suy nghĩ, hành động Quý Viễn Sinh bóp nát điện thoại có lẽ cũng không phải vì bảo vệ những người khác còn ở sau màn, mà tuyệt đối là đang khiêu khích, là không tiếng động mà nói cho bọn họ biết —— không ai có thể gây khó dễ hắn, bởi vì……

Hắn có vũ khí bí mật.

Hắn chỉ cho triển lãm một chút, cũng đã đủ khiến người ta kinh hãi.

Nếu một người thật sự có thể thông qua nghiên cứu kỹ thuật gien biến dị của hắn để thay đổi thể chất, như vậy cái kỹ thuật này sẽ làm toàn bộ nhân loại điên cuồng không chút nghi ngờ —— người mạnh sẽ muốn trở nên càng mạnh, mà Omega và Beta nguyên bản vẫn luôn bởi vì tố chất thân thể mà phải thua kém Alpha, càng không cần phải nói, bọn họ đại khái sẽ nguyện ý vì nó mà trả giá hết thảy.

Mà những người này, cuối cùng đều sẽ biến thành lợi thế của Quý Viễn Sinh.

Chân mày nhăn chặt của Hạ Hùng giãn ra, hắn nói: “Con cũng không cần quá lo lắng, ít nhất bây giờ hắn đã nằm trong tay chúng ta, có một cửa ải đột phá này, tất cả chuyện về sau……”

Hắn dừng một chút, kiên định mà nói, “Nhất định sẽ thuận lợi.”


Editor: Mình tìm được bộ mới để làm nữa rồi mọi người oiiiii~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.