Thời điểm Tiết Túng thoát thân khỏi cục cảnh sát trở lại Quý trạch, Quý Hằng đang đứng tưới hoa.
Khoảng thời gian gần đây hắn bỗng nhiên bắt đầu tu thân dưỡng tính, nào là trồng hoa, nào là nuôi cá, ngẫu nhiên còn tự chơi cờ, chỉ ngồi xuống một cái thì chính là ngồi một ngày.
“Trở về rồi.” Quý Hằng cũng không quay đầu lại nói.
“Ừm.” Tiết Túng cởi áo khoác, tùy tay giao cho người hầu đem đi.
Hắn một tay đỡ mắt kính, thần sắc ung dung đi đến bên cạnh Quý Hằng, nhìn hắn tưới hoa, một hồi đột nhiên duỗi tay cầm cổ tay Quý Hằng, hơi dùng sức kéo qua bên cạnh, “Đổi chậu đi, còn tưới nữa cây sẽ úng mất.”
“Anh còn biết chăm hoa sao?”
Quý Hằng kéo kéo khóe môi, quả thực đổi sang tưới chậu khác, “Nhìn thấy người không? Hắn thế nào?”
Tiết Túng cười cười: “Hắn có gì đáng để nói tới.”
“Nói, đương nhiên đáng nói.”
Quý Hằng rũ mắt, đôi con ngươi thâm trầm hơi ẩn sau hàng mi rũ xuống, thanh âm hắn rất nhẹ nhưng từng chữ bức người, “Hắn biết chuyện chúng ta kết hôn chưa?”
Hàng mi Tiết Túng khẽ nháy, không hé răng.
Quý Hằng nhìn chậu hoa được tưới tới tràn nước, tiếp tục nói: “Biết người bạn tốt nhất của hắn làm người chứng hôn cho em chưa?”
“Biết……” Hắn buông bình tưới cây, xoay người nhìn chằm chằm hai mắt Tiết Túng, khoảng cách cả hai cực gần, có thể rõ ràng cảm nhận được hơi thở ấm áp của nhau. Hắn cúi đầu mà nói, “Biết em đang mang thai chưa?”
Tiết Túng, hôn lễ, con cái.
Thứ Tạ Vũ Tinh muốn nhất, lại không chiếm được nhất, tất cả hắn đều có được.
“Hắn biết người dì nuôi lớn hắn sẽ đến tham gia hôn lễ chưa?”
“Biết bạn cùng lớp của hắn cũng được em mời tới chưa?”
Không chỉ bạn bè duy nhất của Tạ Vũ Tinh là Quý Dữ, còn có người thân, bạn học toàn bộ được mời tới tham gia hôn lễ.
Người đàn ông của hắn, người thân của hắn, bạn bè của hắn, hết thảy đều đứng sau lưng mình.
Mà hắn, chỉ có lao tù trống rỗng làm bạn.
Khóe miệng không tự chủ được câu lên, cảm giác hưng phấn từ đại não lan tràn đến khắp tứ chi.
Quý Hằng nhếch mép, ánh mắt tỏa sáng mà nhìn Tiết Túng, hắn muốn nhìn thấy đau khổ từ trên mặt người này, nhìn ra khổ sở, nhìn ra vướng mắc, nhưng mặc kệ hắn muốn thế nào, Tiết Túng đều trưng ra nét mặt tươi cười bất biến từ xưa đến nay.
Trước đây hắn cảm thấy Alpha như vậy thực khốc.
Mặc kệ gặp phải cái gì đều có thể lộ ra nụ cười vân đạm kinh phong, vừa soái vừa có dáng vẻ của cao nhân, ba hắn cũng như thế này, đang lúc cười nói cũng có thể khiến người đối diện tan biến, quả thật cực kỳ có mị lực.
Đó là lí do hắn vẫn luôn luôn yêu thích Tiết Túng cười.
Nhưng bây giờ……
Hắn bỗng nhiên không thích như thế nữa.
Tiết Túng cười nâng tay lên, nhẫn kim cương trên ngón áp út lấp lánh lóa mắt: “Kim cương lớn như vậy, hắn muốn không biết cũng khó.”
Quý Hằng bất động thanh sắc: “Những việc khác thì sao? Hắn đã biết rồi?”
“Nơi đó cũng không thích hợp nói những thứ này, có cảnh sát từ đầu tới đuôi nhìn chằm chằm, bọn họ hỏi, anh với hắn cùng trả lời, không hơn.” Tiết Túng bình tĩnh đáp.
Quý Hằng nhẹ a một tiếng, chòng chọc nhìn Tiết Túng một lúc lâu mới gật đầu: “Lần sau đi nhớ nói rõ cho hắn biết.”
Tiết Túng bật cười: “Lần sau? Anh nghĩ tốt nhất vẫn là không cần có lần sau, như vậy tương đối được rồi.”
Từ ngày xảy ra chuyện đến giờ, hắn đã bị cảnh sát gọi đến mấy lần, tuy rằng mỗi lần đều thuận lợi thoát thân, nhưng suy cho cùng vẫn quá phiền toái, cũng rất hay làm lỡ chuyện.
Quý Hằng không để bụng, hắn dường như không nghe được lời Tiết Túng nói mà nhón chân, môi mỏng tiến đến bên tai hắn, nhẹ nhàng mà nói: “Em lại cho anh nhiều thêm 5% cổ phần công ty.”
“Lần sau nhất định phải nhớ kỹ, nói cho hắn biết.” Hắn vui sướng, “Tên đó không cao hứng, em liền vui vẻ.”
Tiết Túng đột nhiên rũ mắt, cặp mắt kính phản quang che khuất ánh nhìn của hắn.
Thần sắc hắn khó phân biệt mà duỗi tay ôm eo Quý Hằng, tựa như cưng chiều buông tiếng thở dài: “Chỉ cần em vui vẻ là được.”
—
“Tống Trình vẫn luôn nói muốn làm mẹ nuôi của Tiểu Vũ Trụ.”
Quý Dữ xếp bằng ngồi trên sô pha, đang gặm táo.
Tiểu Vũ Trụ ngồi trên ghế trẻ con ngay cạnh, cái muỗng và tay gộp thành một khối, ăn một chén bột vươn vãi khắp nơi, khuôn mặt nhỏ dính nhơm nhớp, ăn xong khẳng định phải tắm rửa một cái.
Hạ Trụ không thảnh thơi như bọn họ, sáng sớm hắn đã bắt đầu vội ra vội vào, vừa nhìn chằm chằm người ta dọn đồ, vừa tự mình chỉ huy, để bọn họ đặt đồ xuống vị trí chính xác.
Từ khi biết được cái thai thứ hai có khả năng sinh trước thời hạn, hắn liền tự tay bố trí một “Phòng sinh dưới nước”, cách sinh này có thể giúp thai phụ giảm thiểu rất nhiều đau đớn, cũng có thể kết thúc quá trình sinh sản càng nhanh.
“Đang nói chuyện với anh đó.” Quý Dữ lại nói.
Hạ Trụ lúc này mới quay đầu nhìn hắn: “Hắn nghiêm túc sao?”
Quý Dữ gật đầu.
Hạ Trụ không chút nghĩ ngợi nói: “Trước lừa gạt cho qua đi, chờ Tiểu Vũ Trụ có thể giống đứa trẻ bình thường ra cửa xã giao lại nói tiếp.”
“Được, tôi cũng có ý này.”
Quý Dữ cúi đầu, ngón tay cấp tốc chọc màn hình, “Đúng rồi, tôi vừa nhận được thiệp mời Quý Hằng đưa tới.”
Hôn lễ nhất định phải đi, nhưng cũng không thể chẳng chuẩn bị gì liền đi dự tiệc, thế khác nào là đem thân tới tặng người ta.
Bọn họ không chỉ nói chuyện này lại cho Hạ Hùng, còn nói cho Lương thúc lúc này đang là chủ sự Long Thành, vô luận Quý Hằng an bài tâm tư gì, bọn họ đều cần phải tự thân đảm bảo an toàn trước.
Hơn nữa hai người bọn họ tuy rằng xin nghỉ ở nhà, một người chuyên tâm dưỡng thai, một người chuyên chú chăm thai, nhưng mà không phải mặc kệ hết thảy.
Phía bên Tạ Vũ Tinh Quý Dữ vẫn luôn chú ý, hắn vốn tưởng rằng Tạ Vũ Tinh đã hoàn toàn hết hi vọng với Tiết Túng, muốn kéo Tiết Túng cùng xuống địa ngục, lại không ngờ, chứng cứ hắn cung cấp đều không đau không ngứa, có thể làm Tiết Túng bị cảnh sát kêu đi phối hợp điều tra, ngược lại không thể khiến hắn đeo lên gông cùm.
Hôn sự của Tiết Túng và Quý Hằng sắp tới, tân lang như Tiết Túng lại hết lần này tới lần khác chạm mặt người yêu cũ trong lao ngục.
Mặt ngoài phi thường đứng đắn, suy nghĩ kỹ một chút, lại hết sức tế nhị.
Mà Quý Viễn Sinh bên kia……
Lại càng khiến người khác nghĩ không thấu.
Ngay tuần trước, điều tra của quân đội liên hợp trì trệ không tiến rốt cuộc cũng trở về quỹ đạo, thu vào tiến triển to lớn, chỉ là phát hiện mới này vô cùng không thể tưởng tượng nổi, một khi công bố cho dư luận nhất định sẽ khiến cho toàn thế giới chấn động ——
Ở Châu Phi, Bạch Quốc, Mặc Quốc chờ quân sự hỗn loạn, một chi nhánh bị phía chính phủ lấy tên làm ARS không biết trong ống tiêm lẫn vào vắc-xin phòng bệnh, để nó chảy vào thị trường, trẻ em đi chích ngừa rất nhanh lên cơn sốt, nổi mẩn, móng tay tróc ra triệu chứng kỳ quái, bởi vậy nhanh chóng bị phía chính phủ phát giác.
Khi nhân viên nghiên cứu tiến hành phân tích thuốc tiêm, thì khu vực ven bờ Sách Mãi Lí, Hảo Vọng Giác, biển Baltic, ngư dân, thuyền đánh cá lại vớt được các sinh vật thối rữa kỳ quặc.
Các sinh vật này có kết cấu tứ chi tương tự con người, nhưng trải qua quá trình bị dìm trong nước biển, bị sinh vật biển và vi sinh vật cắn nuốt ăn mòn, những sinh vật kỳ quái này đều hoàn toàn thay đổi, căn bản không phân rõ được diện mạo vốn có.
“Người ngoài hành tinh”, “Giống ngoại tinh”, “Thủy quái”, ngôn luận lại một lần nữa nổi dậy, mạng lưới truyền thông trên các quốc gia dậy sóng phong trào thảo luận, thẳng đến khi phía chính phủ ra mặt tạo áp lực, bác bỏ tin đồn, mới không khiến cho phạm vi lớn khủng hoảng.
Nhưng ngay sau khi chính phủ bãi bỏ tin đồn, vô số hacker đồng loạt xuất thủ, một cụm từ đột nhiên xuất hiện khắp cả quốc gia, trở thành hot search xu hướng trên thanh công cụ tìm kiếm ——
【Khoa học chưa từng có giới hạn!】
Có lẽ cũng là bút tích của Quý Viễn Sinh.
“Kỉ Hu.”
Tiểu Vũ Trụ buông muỗng, cúi đầu nhìn bụng nhỏ tròn vo của mình, “No no ~”
Suy nghĩ bị đánh gãy, Quý Dữ hoàn hồn nhìn về phía Tiểu Vũ Trụ.
Quý Dữ ngẩn người: “……”
Thôi, bé con bẩn một chút cùng không sao, tắm rửa sạch sẽ là lại đáng yêu ý mà.
Hắn vốn muốn rèn Tiểu Vũ Trụ khả năng tự lực, cho nên lần này cố tình không đút nó, mà để nó ăn một mình, ăn đến lung tung rối loạn cũng mặc kệ, kết quả……
Thực rõ ràng, bắt đầu nó còn hảo hảo ăn, lúc sau ăn ăn liền biến thành chơi đùa, một chén bột nhỏ toàn bộ đắp lên trên mặt, còn đắp đến rất cân xứng, lỗ tai với cổ được cũng chiếu cố đầy đủ.
Quý Dữ bật cười: “Chơi vui lắm sao?”
Cặp mắt Tiểu Vũ Trụ sáng lấp lánh, nó gật gật đầu, trước mặt Quý Dữ ấn tay nhỏ dính nhớp lên mặt, lại chậm rãi kéo ra hai bên, còn nghiêng đầu để Quý Dữ xem bộ dạng mặt mình bị dính bột.
“Ha ha ha ha.” Hắn chỉ vào vẻ mặt đầy bột, cười đến vô tâm vô phế.
Tiểu Vũ Trụ cười đến càng hưng trí, mắt híp cả lại y hệt hai ông trăng rằm.
Độ cong khóe môi của Quý Dữ cũng theo tiếng cười trong sách tốt đẹp của bé con mà không ngừng giơ cao.
Hắn đứng lên, xách cả người cả ghế vào phòng tắm, sau đó ngâm hết vào nước ấm, lại cởi quần áo cho Tiểu Vũ Trụ, cầm lấy vòi hoa sen phun nước hướng lên người nó.
Tiểu Vũ Trụ đá chân, dưới bọt nước mà vui sướng rung đùi đắc ý, trong miệng còn ô ô oa oa giống như đang ca hát, cái đuôi ngoan ngoãn thu vào cũng lộ ra ngoài, cùng với gót chân nhỏ lắc a lắc.
“Chủ nhật tới con với cô Kiều Kiều ở nhà chơi với nhau được không?” Quý Dữ nói.
“Ngô?”
“Ba với ba ba của con muốn ra ngoài một chuyến.”
Tiểu Vũ Trụ khoanh tay: “Ô ô.”
“Nhất định phải ngoan ngoãn, được không?”
“Ưm ạ!”
“Thật ngoan.”
—
Thời gian thoáng một cái trôi qua, ngày 28 gần ngay trước mắt.
Tình hình quốc tế lúc này vô cùng căn thẳng, sự kiện virus vắc-xin phòng bệnh khiến cho các quốc gia khủng hoảng và giới nghiêm, nhưng trừ gặp tai họa ra, người dân ở các quốc gia khác vẫn chưa chịu ảnh hưởng quá lớn, vẫn sinh hoạt như thường lệ.
Tuy rằng Quý Hằng mời Quý Dữ làm người chứng hôn cho hắn, nhưng cũng không có quá phiền nhiễu Quý Dữ, chỉ kêu hắn vào ngày 28 thì tới sớm một chút, nói qua một lần tiến trình cùng với MC.
Bất quá hắn cũng không quên tung đòn bẫy với Quý Dữ, phát cho Quý Dữ vài tờ tự liệu mơ hồ lẫn lộn, ý vị ám chỉ mười phần, Quý Dữ vừa hỏi, hắn liền ba phải cái nào cũng được mà trả lời, bức Quý Dữ nhất định phải tham gia hôn lễ.
“Đều chuẩn bị xong?” Buổi tối trước đó, Quý Dữ xác nhận lại lần nữa với Hạ Trụ.
Hắn trái lại không khẩn trương, mà còn có chút hưng phấn trước khi bước lên chiến trường.
Trong đầu không ngừng não bổ hôn lễ ngày mai sẽ gặp phải chuyện gì, những bộ phim điệp viên, phim kinh dị, phim đặc vụ đã từng xem đồng thời nảy lên trong đầu, làm cho đại não của hắn quá mức sinh động, kết quả chậm chạp không thể đi vào giấc ngủ.
Hạ Trụ thả tay khỏi máy tính, duỗi tay mười ngón giao triền cùng Quý Dữ. Hắn nói: “Yên tâm, hết thảy đều có tôi ở đây.”
Quý Dữ lập tức đáp: “Tôi rất yên tâm với anh.”
Lại nói, “Chỉ là có điểm kích động.”
Hạ Trụ không khỏi nở nụ cười: “Chuyện này có gì phải kích động?”
Hắn duỗi tay chỉnh đèn đầu giường xuống mức nhỏ nhất, “Nhanh ngủ đi, ngày mai còn phải dậy sớm, gần đây cậu rất tham ngủ, ngày mai nghìn vạn lần đừng không dậy nổi.”
Quý Dữ chẳng để bụng: “Tôi muốn không dậy nổi anh cứ khiêng tôi đi đi.”
“Khiêng? Tôi thô lỗ như vậy sao?”
Nghĩ nghĩ, Hạ Trụ dứt khoát buông máy tính, tắt đèn đầu giường, nằm xuống ôm Quý Dữ.
Bụng Quý Dữ tháng này bắt đầu lớn nhanh như quả bóng được thổi hơi, tuy rằng không phải đặc biệt gồ lên, nhưng cũng to gần giống thai phụ bốn năm tháng bình thường, làm hắn chỉ dám ôm Quý Dữ từ sau lưng ngủ, sợ đè trúng cái bụng phồng phồng của hắn.
“Không khiêng, tôi ôm cậu đi.” Hạ Trụ ở bên tai hắn nhẹ giọng nói.
Quý Dữ ừ một tiếng, sau đó nhắm mắt lại, chuẩn bị chìm vào giấc ngủ: “Hy vọng ngày mai tôi có thể dậy kịp.”
“Tôi sẽ kêu cậu.”
Trong phòng an tĩnh hồi lâu, Quý Dữ lại nhẹ giọng nói: “Cũng hy vọng ngày mai mọi chuyện đều thuận lợi.”
Trong chăn, hai bàn tay gắt gao đan chéo, Hạ Trụ trả lời: “Sẽ.”
Editor: Thật sự là ngọt chết tui rồi, đổi xưng hô được chưa nhỉ:3 tui nóng lòng quá đi mất. Báo trước cho mọi người để chuẩn bị tinh thần nhé hí hí.