Sau Khi Xuyên Thành Pháo Hôi, Ta Cùng Sư Tôn Nam Chủ Ở Bên Nhau

Chương 30: 30: Tư Hằng Một Con Rồng Tri Kỷ Phục Vụ Trúc Cơ Kết Đan





Trước đại điện, trừ Phong Tư Lạc cùng Cơ Vô Hợi thì những người Cơ gia khác đều đã ra ngoài hết.
Năm nay không có kinh tài tuyệt diễm, sau khi ra ngoài tu vi tối cao bất quá Luyện Khí kỳ tám tầng thôi.
Tuổi tốt nhất để tiếp thu chân long là mười tuổi, hiệu quả tiếp thu của Cơ Vô Dao 18 tuổi tương đối thấp, nàng ban đầu có tu vi luyện khí ba tầng, sau khi ra ngoài đạt tới Luyện Khí kỳ sáu tầng.
Mẫu thân Cơ Vô Dao hơi có chút thất vọng, trách cứ nữ nhi vài câu: "Sớm như vậy đã ra rồi, sao con không cố gắng thêm chút nữa?"
"Nương, thật sự là quá đau."
"Ai, ban đầu nương còn trông cậy con sẽ đạt tới Trúc Cơ kỳ."
Bên cạnh một tiểu phi tần nghe được, mở miệng trào phúng: "Ngươi cho rằng Trúc Cơ kỳ dễ dàng đạt tới như vậy sao? Mười năm nhận chân long còn không nhất định có thể ra một cái.

Càng đừng nói nữ nhi ngươi đã 18 tuổi, có thể đạt tới Trúc Cơ kỳ đều là khoảng mười tuổi trở xuống, mười bốn tuổi trở lên thì trước nay chưa từng xuất hiện quá Trúc Cơ kỳ."
Cơ Vô Dao nhịn không được nói: "Cũng không nhất định đi? Không phải nói thời gian ở trong không gian chân long càng lâu thì sau khi ra ngoài tu vi có khả năng càng cao sao? Cơ Vô Nhược bây giờ vẫn chua ra ngoài thì nàng hẳn là có thể tới Trúc Cơ kỳ đi?"
Tiểu phi tần kia trộm nhìn Thẩm quý phi, vừa vặn Thẩm quý phi lạnh lùng đảo mắt về phía bên này, tiểu phi tần vội vàng nói: "Tiểu nha đầu nhà ngươi thì biết cái gì, mẫu thân Cơ Vô Nhược chỉ là một phàm nhận không có tư chất tu luyện, một nữ nhi do phàm nhân sinh ra có thể có tiềm chất lớn bao nhiêu chứ? Ta xem nhiều nhất nàng ta cũng chỉ là Luyện Khí kỳ ba bốn tầng, không tin thì ngươi chờ xem đi."
Cơ Vô U hừ lạnh một tiếng: "Ngươi mới là người phải câm miệng, còn dám nguyền rủa muội muội của ta một câu thì ta sẽ làm ngươi phải hối hận."
Tiểu phi tần ảo não ngậm miệng lại, nàng chỉ lo lấy lòng Thẩm quý phi, lại quên mất Bát hoàng tử.
Thẩm quý phi đem tầm mắt thu hồi đi, trong lòng tính toán muốn kêu ai đó đi giáo huấn cái nha đầu thúi Cơ Vô Nhược kia, dám hại nàng mất mặt như vậy, còn kém chút bị lão tổ tông trách phạt, nàng nhất định phải làm Cơ Vô Nhược trả giá đại giới.
Hoàng Hậu liếc mắt xem xét Thẩm quý phi thấy trong mắt nàng lập loè hàn quang, liền biết nàng đang suy nghĩ cái gì, khóe miệng nàng hơi hơi câu lên, khẽ cười một tiếng.
Đức phi hỏi Cơ Vô U: "Chuyện của con cùng Cơ Vô Nhược là thế nào?"
Cơ Vô U ngồi xổm bên người nàng: "Mẫu phi, nhi tử rất thích Vô Nhược muội muội.

"
"Con cùng nàng mới ở chung mấy ngày, sao lại có hảo cảm như vậy với nàng?" Đức phi nghi hoặc.
"Lần đầu tiên nhìn thấy Vô Nhược muội muội, nhi tử đã cảm thấy thực vui mừng, nhi tử nghĩ đây chắc là duyên phận đi." Cơ Vô U cười nói.
Đức phi nhìn nhi tử, mày hơi hơi nhăn lại: "Con đừng nghĩ lừa mẫu phi, con định che giấu cái gì hả, mau nói."
Cơ Vô U do dự một chút, nhỏ giọng nói: "Nếu nói nguyên nhân thì con cảm thấy Vô Nhược muội muội có chút giống người lúc trước đưa con cái lắc tay kia."
"Cái gì?" Đức phi cả kinh.
"Mẫu phi không cần kích động, con chỉ là cảm thấy có chút giống, người nọ tu vi cao cường, tất nhiên không phải là muội muội.

Nhưng mà nếu đã giống nhau thì đó chính là duyên phận, nhi tử muốn đối tốt với muội muội."
Đức phi không khỏi thở dài.
Nhi tử của nàng năm sáu tuổi ở bên ngoài tao ngộ một hồi ám sát, sau khi trở về liền có thêm một cái vòng tay này, nàng dùng hết tu vi của mình cũng lấy ra không được.

Sau đó Cơ Hàn Thiên nói cho nàng, cái vòng tay này dùng huyết diệu thạch cực phẩm chế tác mà thành, vô cùng tốt đối với việc ổn định thần hồn, trên cái vòng còn có một đạo quyết thần hộ mệnh cực kỳ mãnh liệt, mang theo thì trăm ích mà không có một hại.
Nói đến cũng kỳ quái, sau khi nó sinh hạ thì thần hồn không xong, thường xuyên sinh bệnh, dùng hết các loại linh đan diệu dược cũng không có tác dụng, y tu đã từng uyển chuyển báo cho nàng, nó có chết yểu chi tướng.

Nhưng từ sau khi mang theo cái vòng tay này thì nó không hề sinh bệnh, tư chất cũng càng đổi càng tốt, năm mười tuổi ấy tiến vào không gian thần long thì tu vi đã nhảy vọt trở thành Trúc Cơ trung kỳ.
Khi còn nhỏ nhi tử nàng thường xuyên nhắc về tiểu tỷ tỷ xinh đẹp, còn bởi vì trên vòng tay có khắc một chữ "U", nó đem tên đổi thành Cơ Vô U.


Sau đó tuổi dần dần lớn, nó mới không đem tiểu tỷ tỷ xinh đẹp kia treo ngoài miệng nữa, không nghĩ tới hiện tại lại nhắc tới.
Tâm tình Đức phi có chút phức tạp.
Nếu nữ nhân thần bí kia lớn lên giống với Cơ Vô Nhược, nói vậy cũng là hạng người tư dung không tầm thường, cũng không biết vì nguyên nhân gì mà nàng lại đưa cho nhi tử nàng một cái vòng tay quý như vậy, lại vì sao mà không hiện thân?
————
Không gian thần long lại một lần nữa chấn động, Cơ Vô Hợi từ bên trong đi ra, tu vi kế tiếp tăng lên, không bao lâu trong không trung bắt đầu đột biến, mây đen dần dần dày đặc, nặng nề áp xuống.
Cơ Vô Hợi có chút sợ hãi, hắn có thể cảm giác được lôi điện trong không trung đang nhằm vào hắn mà đến.
Cơ Hàn Thiên cười to: "Con ta không cần sợ, con đây là muốn thành Trúc Cơ."
Trong đám người phía dưới, mẫu thân của Cơ Vô Hợi đại hỉ, nhi tử trực tiếp lên Trúc Cơ, kế tiếp khẳng định sẽ chịu tài bồi trọng điểm, địa vị của nàng khẳng định cũng theo nước lên thì thuyền lên.
Những người khác sôi nổi chúc mừng nàng, mẫu thân Cơ Vô Dao cũng thực hâm mộ, ban đầu địa vị của hai người không chênh lệch lắm, tình trạng cũng tương tự, mấy ngày nay đều ở cùng nhau, nhưng từ giờ trở đi, hết thảy đều bất đồng.
Đối với Trúc Cơ, Cơ gia có một phương thức ứng đối rất thành thục, Cơ Vô Hợi bị người khác đưa tới địa điểm độ kiếp thích hợp, không bao lâu liền thuận lợi lên Trúc Cơ.
Tiến vào không gian thần long một chuyến đã vượt lên trên người khác vài thập niên, thậm chí hơn cả công phu tu luyện mấy trăm năm, bơi vậy có thể thấy được tác dụng của Thần Khí Cơ gia có bao nhiêu đáng sợ.

Nếu không phải Thần Khí này chỉ có huyết mạch Cơ gia mới có thể sử dụng, nếu không phải Cơ gia ở thượng giới có mấy chục vị đã phi thăng thì không gian thần long có lẽ đã bị đoạt đi từ sớm rồi.
Cơ Vô Hợi đã đạt Trúc Cơ thành công mà Phong Tư Lạc còn chưa ra ngoài, người bên ngoài có chút ngồi không được, thậm chí có người nghi vấn: "Nàng ta nhỡ đâu đã xảy ra chuyện gì đó ở bên trong thì sao?"
Cơ Hàn Thiên cũng nghi hoặc nhìn về phía Cơ Lãng, Cơ Lãng mang vẻ mặt buồn bực.

Lúc trước hắn mở Quan Trần Kính, vốn định luôn quan khán tình huống bên trong, ai ngờ nửa đường bị Tư Hằng phát hiện, Tư Hằng mạnh mẽ đóng cửa Quan Trần Kính, Cơ Lãng lại phải nghẹn.
"Lão tổ tông." Cơ Hàn Thiên hô một tiếng.
"Nàng vẫn còn tốt, có người nọ trông thì có thể xảy ra chuyện gì?"
Không biết qua bao lâu, không gian chân long lại chấn động một trận, tinh thần Cơ Hàn Thiên rung lên, lại phát hiện từ bên trong nhảy ra một nam nhân y phục màu đỏ.

Khuôn mặt nam nhân tuấn mỹ, khí chất lại cực lãnh, đúng là nam nhân hắn nhìn thấy ở trong Quan Trần Kính.
Không muốn đi vào Long Hồn Trận ảnh hưởng đến đồ đệ, Tư Hằng đành phải ra ngoài, nhưng mà hắn lại lo lắng tiểu đồ đệ, cho nên cũng không tính toán rời đi.
Hắn nhìn qua toàn trường một vòng, sau đó ngồi ở trên một cái ghế, lại từ trong không gian trữ vật lấy ra một ly trà, chậm rãi uống.
Cơ Lãng cùng Cơ Hàn Thiên: "......"
Người này có phải đã quên hay không, nơi này là địa bàn Cơ gia?
Những người khác không hiểu ra sao, trong óc tràn đầy dấu chấm hỏi: Người kia là ai? Tiến vào không gian chân long từ khi nào? Bây giờ lại chuẩn bị làm gì?
Cơ Lãng nhìn Tư Hằng: "Vị đạo hữu này, ngươi lại có ý gì?" Nếu đã ra ngoài, vì sao còn chưa cút?
Tư Hằng nâng đôi mắt lên nhìn hắn một cái: "Các ngươi không cần để ý ta, tự tiện là được."
Cơ Lãng cảm giác sắp không khống chế được lửa giận của mình thì lại nghe từ trong không trung truyền đến một thanh âm khác: "Nguyên lai là ngài, đã lâu không thấy."
Cơ Lãng sửng sốt: "Thúc tổ?"
Một thân ảnh màu xanh lá xuất hiện trong đại điện, người tới dáng người hân trường, mặt mang tươi cười, dung mạo có vài phần tương tự với Cơ Lãng, khí chất lại hoàn toàn bất đồng, tất cả mọi người Cơ gia quỳ xuống hành lễ: "Gặp qua lão tổ tông."
Cơ Thiền đã là lão tổ Độ Kiếp kỳ, từ thật lâu về trước đã bắt đầu chuẩn bị phi thăng, người Cơ gia đang ngồi ở đây cũng chỉ có ít ỏi vài người gặp qua hắn.
"Các ngươi đi xuống đi." Cơ Thiền nói.
Cơ Hàn Thiên mang theo những người khác cung kính lui ra ngoài, trong đại điện chỉ còn lại ba người.

Cơ Thiền trịnh trọng hành lễ với Tư Hằng: "Cơ Thiền, gặp qua ân nhân."
Cơ Lãng cả kinh, ân nhân của thúc tổ, vậy chẳng phải là Tư Hằng tôn giả sao?
Đạt tới tu vi của Cơ Thiền thì thuật che giấu của Tư Hằng đã không giấu được hắn, Cơ Thiền đầy mặt cảm khái: "Lần trước từ biệt, vốn tưởng rằng khi gặp lại lần nữa sẽ là ở thượng giới, nhưng vì sao tôn giả còn dừng lại ở chỗ này?"
"Ở thế giới này ta còn chưa xong việc."
Biểu tình Cơ Thiền bất biến, lòng lại tràn đầy kinh ngạc, Tư Hằng luôn luôn mang tính cách thanh lãnh, vạn sự vạn vật cơ hồ không có thứ gì có thể bị hắn để ở trong lòng, vậy chuyện quan trọng nào mà có thể làm cho hắn đẩy lùi cả việc phi thăng đây?
"Lại nói tiếp, chuyện này còn cùng Cơ gia các người có vài phần sâu xa." Tư Hằng vẫy vẫy ống tay áo, trên Quan Trần Kính hiện lên cảnh tượng Phong Tư Lạc ở trong Long Hồn Trận.
Cơ Lãng muốn nói lại thôi, đây là Thần Khí nhà hắn a! Vì sao hắn dùng còn thuận tay hơn so với mình chứ?
"Đây là con cháu Cơ gia ta? Không tồi." Cơ Thiền vừa lòng gật gật đầu, rất nhanh hắn lại nói, "Không đúng, linh hồn này tựa hồ có phần không thích hợp."
Cơ Thiền bấm đốt ngón tay tính toán, sắc mặt biến hóa mấy phen, cuối cùng hắn nhìn về phía Tư Hằng: "Tôn giả, nàng là?"
Tư Hằng gật đầu: "Nàng là đồ đệ ta mới thu, cơ duyên xảo hợp, linh hồn chạy đến trên người hậu bối nhà ngươi.

"
Cơ Thiền tính ra được hậu bối kia đã chết, hắn thở dài một tiếng: "Đây cũng là duyên phận của Cơ gia ta cùng vị tiểu cô nương kia."
"Ta là sư phụ của nàng, phần nhân quả này ta thay nàng gánh vác." Tư Hằng trịnh trọng nói, "Từ nay về sau, ân cứu mạng mà đạo hữu thiếu ta xóa bỏ toàn bộ."
Cơ Thiền rũ mắt, che dấu sự khiếp sợ trong mắt.

Ân cứu mạng của Tư Hằng thì Cơ gia dùng lực toàn tộc báo đáp đều khó đền đáp được, hắn lại muốn dùng phần nhân quả đồ đệ hắn thiếu Cơ gia để đổi? Cái này giống như dùng một hạt mè đổi một xe dưa hấu lớn, Tư Hằng có phải quá mức dễ dãi hay không?
Hay là nói, hắn cực kỳ để ý đồ đệ kia của hắn?
"Còn có một chuyện khác, ta ở lại chỗ này một khoảng thời gian nhưng nàng cũng không biết thân phận của ta, còn thỉnh hai vị đạo hữu không cần vạch trần, tính huống đặc thù của nàng cũng thỉnh nhị vị bảo mật với những người khác." Tư Hằng trịnh trọng nói.
"Điều này là đương nhiên." Cơ Lãng Cơ Thiền đồng thời chắp tay, xem như định ra khế ước.
Cơ Thiền cùng Cơ Lãng đều vui rạo rực, đồ đệ Tư Hằng chỉ là mượn thân thể của một hậu bối Cơ gia đã chết, vào không gian thần long tiếp nhận một lần linh lực, mà đồ đệ của hắn thì có thể sử dụng được bao nhiêu thần long chi lực? Lại có thể thiếu bao nhiêu nhân quả?
Dùng ân cứu mạng của Tư Hằng trả nợ, quá đáng giá! Kiếm lời rồi nha!
Tư Hằng càng cao hứng hơn so với bọn hắn, dùng một cái ân cứu mạng hắn đã sớm quên để đổi lấy một phần nhân quả của tiểu đồ đệ, quá tuyệt.
Trong nháy mắt bọn họ đạt thành hiệp định, Tư Hằng liền nhìn thấy trên người mình lại nhiều một sợi dây nhân quả, một đầu khác hư hư bay về hướng tiểu đồ đệ, cùng sợi dây nhân quả ban đầu của hai người quấn lại với nhau.
Sợi dây nhân quả của hai người lại lớn mạnh hơn một chút, Tư Hằng cảm thấy thực thỏa mãn.
Giữa thầy trò, sợi dây nhân quả phải là loại thô tráng thô tráng, cắt cũng không cắt đứt được.
————
Khi Phong Tư Lạc bị không gian thần long ném ra, Tư Hằng dùng tên giả Lục Nhân Gia đã trở thành người Cơ gia, quang minh chính đại ngồi ở trước đại điện.
Người Cơ gia vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy có người bị ném ra mà không phải tự mình đi ra, kinh ngạc nhìn Phong Tư Lạc.
Chờ tới khi con rồng đốm đen trắng cũng bị ném ra, biểu tình bọn họ càng cổ quái.
Người Cơ gia tu luyện đều là Chân Long Thần Công, công pháp này sẽ tu luyện ra một con rồng, mà con rồng này sẽ theo chân bọn họ giống như pháp bảo bản mạng, quan hệ mật thiết với bọn họ.

Căn cứ vào tình hướng bất đồng của mỗi người, rồng lớn hay nhỏ, nhan sắc, hình dạng cùng với đặc tính năng lực đều không giống nhau, con rồng mà người Cơ gia cùng tu luyện ra sẽ cùng nhau trưởng thành, cùng nhau mạnh lên......
Nhưng không ngoại lệ, rồng của người Cơ gia đều được chậm rãi tu luyện ra sau đó, ở trong không gian thần long có thể đem thần long tu luyện thành hình, vẫn chưa bao giờ có.

Càng đừng nói, người cùng thần long đều bị thần long không gian ném ra, điều này thấy thế nào cũng quỷ dị.
Sau khi Cơ Lãng bị tờ giấy của thần long không gian vỗ vào mặt, hắn phát hiện thần long không gian đã tự động đóng cửa, hơn nữa vô luận hắn làm cách nào thì thần long không gian đều cự tuyệt mở ra.
"Thúc tổ?" Cơ Lãng mờ mịt nhìn về phía Cơ Thiền.
Cơ Thiền cũng chưa bao giờ gặp phải loại tình huống này, hắn thử cùng thần long không gian câu thông nhưng thần long không gian không đáp lại, chỉ truyền đến âm thanh của một trận gào khóc.
Cơ Thiền: "......"
Cơ Thiền nhìn Tư Hằng y phục đỏ, lại nhìn nhìn tiểu đồ đệ này của Tư Hằng, còn có con rồng đốm béo tốt mập mạp bên người nàng, một ý tưởng hoang đường nổi lên trong lòng: Hắn không phải đã bị Tư Hằng cấp hố đi?
Sẽ không, sẽ không, Tư Hằng tôn giả tiên phong đạo cốt, làm người thanh chính, tuyệt đối là chính đạo mẫu mực, khẳng định sẽ không hố người.
Bị nhiều người nhìn chằm chằm như vậy, hơn nữa vừa mới chọc tức Thần Khí của bọn họ, Phong Tư Lạc rất chột dạ.

Nhưng mà cho đến khi nàng nhìn thấy Thư Lâm ( Tư Hằng) mặc y phục đỏ trong đám người, nàng liền cao hứng lên.
Ngón tay Tư Hằng giật giật, Phong Tư Lạc liền bị một cổ lực lượng vô hình kéo tới, hắn hỏi nàng: "Có nơi nào không thoải mái hay không?"
"Có chút trướng đến khó chịu." Tu vi trên người Phong Tư Lạc đã bắt đầu tăng, cọ cọ cọ đi lên trên, trên bầu trời lại tụ tập mây đen, nặng nề áp xuống.
Cơ Vô U cao hứng lớn tiếng nói: "Muội muội, muội sẽ đạt được Trúc Cơ!"
Nghe câu nói đó, sắc mặt những người khác khác nhau, không ít người rất khiếp sợ, khuôn mặt Thẩm quý phi đương trường chìm xuống, Cơ Hàn Thiên liếc mắt nhìn nàng một cái, nàng cúi đầu.
Thân phận thật sự của Phong Tư Lạc chỉ có Cơ Lãng cùng Cơ Thiền biết, Cơ Hàn Thiên còn tưởng rằng nàng là nữ nhi của mình, lập tức cao hứng vỗ vỗ bả vai của nàng: "Hảo nữ nhi, không tồi không tồi."
Tư Hằng kéo Phong Tư Lạc qua, không dấu vết ném tay Cơ Hàn Thiên ra: "Nàng đến chuẩn bị thăng Trúc Cơ."
Phong Tư Lạc gật gật đầu, Trúc Cơ sao, việc rất nhỏ, tuy rằng trên người cái gì cũng không có, nhưng mà dựa vào thân thể chống đỡ một chút là có thể thu phục, cũng không cần chuẩn bị thứ gì.
Xem bộ dáng đĩnh đạc của nàng, Tư Hằng thở dài, đưa cho nàng một cái túi trữ vật: "Cầm đi dùng."
Phong Tư Lạc mở ra xem, đồ vật bên trong rất đầy đủ, các loại trận pháp phòng hộ, pháp khí phòng hộ, đan dược bổ sung linh lực cùng linh dược chữa thương, cùng với áo choàng ngăn cách thần thức và một bộ xiêm y sạch sẽ.
Phong Tư Lạc mạc danh cảm động, người này ngay cả việc sau khi nàng độ kiếp thành công y phục sẽ có khả năng tổn hại, yêu cầu một bộ mới đều nghĩ kỹ rồi, ba ba thân sinh của nàng cũng chưa tri kỷ như vậy a!
Đang muốn đem đồ vật dùng cho con cháu Cơ gia chuẩn bị độ kiếp lấy ra, Cơ Hàn Thiên: "......"
Cơ Hàn Thiên dùng ánh mắt dò hỏi Cơ Lãng: "Gia gia, người này rốt cuộc là ai a? Vì sao hắn đối tốt với nữ nhi cháu như vậy?"
Cơ Lãng không phản ứng hắn, nữ nhi của ngươi? Hừ......
Mây kiếp càng ngày càng thấp, Tư Hằng nhẹ nhàng đẩy Phong Tư Lạc: "Đi thôi, đi sớm về sớm, cẩn thận một chút."
"Yên tâm đi." Phong Tư Lạc xua xua tay, đi đến chỗ bên cạnh chuyên môn dùng cho hậu bối Cơ gia độ kiếp, vừa mới ngồi xong, một con rồng đốm đã bị ném tới dưới chân nàng, Thư Lâm nói cho nàng, "Mang theo nó đi cùng, có nguy hiểm liền đem nó ném lên trên chắn lôi kiếp."
Rồng đốm đen trắng: "!!!" Dựa, Tư Hằng, ngươi hỗn đản!
Rồng đốm đen trắng đúng là ma đao hấp thu quá nhiều năng lượng của thần long không gian, đạt được hình thể của thần long, chẳng qua đột nhiên biến thành rồng mà xuất hiện nên nó trong lúc nhất thời không thích ứng được, chỉ có thể mềm oặt nằm ở bên chân Phong Tư Lạc.
Phong Tư Lạc chọc chọc nó, cảm giác nó không giống thần long trong truyền thuyết, càng giống như là plastic thổi phồng.
Thần long ma đao truyền âm cho nàng: "Tư Lạc, đừng chọc ta."
Phong Tư Lạc cười nói: "Tỉnh lại đi, dù sao bây giờ cũng mang bộ dạng rồng nha."
"Hừ, ngươi vừa mới nói ta xấu."
"Xác thật xấu chút, nhưng mà mẫu không chê tử xấu, ngươi dù xấu cũng là thần binh lợi khí của ta, mất một phen thiên tài địa bảo nuôi lớn, ta không chê ngươi."
"Anh anh anh......"
Lôi kiếp đánh xuống, Phong Tư Lạc cũng bất chấp cùng ma đao thần long nói chuyện, nàng thuần thục bày trận, dọn xong đồ vật có khả năng dùng đến, nghênh đón lôi kiếp đánh xuống cuồn cuộn.
Ma đao cũng không phải cá mặn, chủ động bay lên tiếp thu lễ rửa tội của lôi kiếp.

Nó rất rõ ràng năng lực của Tư Hằng, nếu Tư Hằng đem nó ném tới chỗ này, thuyết minh rằng thừa nhận lôi kiếp sẽ có lợi cho nó, cho dù da tróc thịt bong, nó cũng không có chút chùn bước nào.
Mọi người trong Cơ gia cũng là lần đầu tiên nhìn thấy có người mang theo thần long độ lôi kiếp, đều tò mò nhìn.
Tư Hằng lại lục lọi túi trữ vật của mình, từ bên trong lấy ra một ít đồ vật, tập trung đặt vào một cái túi trữ vật nhỏ, Cơ Thiền cùng Cơ Lãng nhìn vài lần, phát hiện cơ bản đều là đồ vật chuyên dụng cho độ lôi kiếp.
Hai người rất kỳ quái, Cơ Lãng nhịn không được liền hỏi: "Đạo hữu, ngươi đang chuẩn bị làm gì?"
"Giúp nàng chuẩn bị đồ vật cho lần lôi kiếp thứ hai."

Hai người Cơ gia cả kinh, Phong Tư Lạc vượt qua lôi kiếp chính là tu sĩ Trúc Cơ kỳ, Tư Hằng còn cho chuẩn bị lần lôi kiếp thứ hai? Chẳng lẽ hắn cho rằng nàng có thể trực tiếp tấn chức đến Kim Đan?
Cơ Lãng nói: "Chúng ta chưa từng có người trực tiếp thăng Kim Đan, con cháu Cơ gia từ thần long không gian ra tới ngoài thì tu vi tối cao là Trúc Cơ đại viên mãn."
Tay chuẩn bị đồ của Tư Hằng căn bản không dừng lại, hắn cúi đầu mỉm cười, từ bây giờ có.
————
Chỉ cần có chuẩn bị, Trúc Cơ lôi kiếp cũng không khó, Phong Tư Lạc không bao lâu liền độ kiếp thành công, nàng mặc áo choàng ngăn cách thần thức, ở trong áo choàng đổi mới quần áo, thần thanh khí sảng trở lại đại điện, thần long ma đao da tróc thịt bong giống như rắn uốn lượn đi ra, đi theo bên người nàng.
Ánh mắt mọi người nhìn nàng đều thay đổi, mười sáu tuổi vào thần long không gian còn có thể thăng lên Trúc Cơ, chỉ cần điểm này, nàng đã được Cơ gia ký lục, danh lưu sử sách.
Cơ Vô Hợi cũng lại đây chúc mừng nàng: "Tỷ tỷ, chúc mừng tỷ."
Hắn đã từng coi khinh nàng, nhưng ở Hóa Long Trì, hắn đã nhận thức được sự lợi hại của vị tỷ tỷ cùng cha khác mẹ này, một tiếng chúc mừng này hắn nói thập phần thành khẩn.
"Đa tạ." Phong Tư Lạc cười cười với Cơ Vô U, "Ca ca, muội lợi hại hay không?"
"Lợi hại, muội muội của ta là lợi hại nhất." Cơ Vô U nhếch miệng cười nói.
Tư Hằng nhìn hai người mặt đối mặt cười thực vui vẻ, có chút không dễ chịu, hắn lại lần nữa đưa cho nàng một cái túi trữ vật nhỏ: "Hiện tại cao hứng còn quá sớm."
"Vì sao?" Phong Tư Lạc có điểm kỳ quái.
Tư Hằng ý bảo nàng nhìn lên bầu trời, nàng ngẩng đầu, chỉ thấy không trung vừa mới sáng sủa không bao lâu, mây đen lại lần nữa tụ tập ở đó, tốc độ còn nhanh hơn so với vừa rồi, mây đen diện tích lại càng lớn hơn nhiều, bên trên ẩn ẩn truyền đến uy áp cũng đáng sợ hơn so với lần đầu tiên.
Đây hình như là lôi kiếp kết đan?
Phong Tư Lạc nhìn về phía Thư Lâm, người phía sau gật gật đầu với nàng: "Chúc mừng nàng, sẽ kết đan."
Lời này vừa nói ra, người ở đây đều kinh ngạc thiếu chút nữa rớt cằm.
Cơ Hàn Thiên nhìn cao nhân y phục đỏ, lại nhìn nhìn hai vị lão tổ tông của mình, hắn cho rằng mình đang bị ảo giác, nhưng mà biểu tình khiếp sợ của những người khác nói cho hắn biết: Hắn không nghe lầm, người này xác thật nói Cơ Vô Nhược muốn kết đan.
Đó là khái niệm gì?
Thần long không gian do hơn mười vị tổ tiên Cơ gia cùng nhau chế tạo, truyền thừa đến nay đã được mười mấy vạn năm, khi đó Cơ gia cũng xuất hiện quá không ít hạng người kinh tài tuyệt diễm, phi thăng cũng có, nhưng chưa từng có người nào có thể ở thời điểm ra khỏi thần long không gian liền kết đan.
Đến tận bây giờ thì Cơ Hàn Thiên hắn vẫn giữ kỷ lục: Trúc Cơ đại viên mãn.
Cơ Hàn Thiên đã từng cho rằng, cái kỷ lục này vĩnh viễn sẽ không bị đánh vỡ, lại không nghĩ rằng mới mấy trăm năm, đã bị nữ nhi của mình phá vỡ.
Càng đừng nói nữ nhi này hiện giờ đã mười sáu tuổi, số tuổi này mà đặt được Trúc Cơ cũng chưa từng từng có.
Rất nhiều người Cơ gia theo bản năng muốn nói "Hoang đường, ý nghĩ kỳ lạ", nhưng bầu trời nhanh chóng vân kiếp tụ tập, lại thật thật sự sự chứng thực cách nói của đối phương: Nàng xác thật sẽ kết đan.
"Đi thôi, đồ vật ta đều chuẩn bị tốt, có bất luận chỗ nào không thích hợp thì ném con rồng này lên chắn."
Phong Tư Lạc ngây ngốc gật đầu: "Được."
Xem bộ dáng nàng ngốc ngốc, Tư Hằng cười sờ sờ mái tóc có chút hỗn độn của nàng: "Không cần sợ, có ta ở đây."
"Ta không sợ." Tuy rằng nàng cảm thấy rất đột nhiên nhưng chỉ là kết đan mà thôi, lại không phải chưa từng kết qua.
Thấy Phong Tư Lạc bị lôi điện càng ngày càng dày đặc vây ở giữa, đôi mắt Tư Hằng ngay cả chớp đều không chớp mắt một cái, hết sức chăm chú nhìn chằm chằm, so với việc độ kiếp của chính hắn còn nghiêm túc hơn.
Cơ Thiền từ trong nỗi khiếp sợ cực đại hồi tinh thần lại, hắn đi đến bên người Tư Hằng, cảm thán nói: "Đệ tử của Tư Hằng tôn giả thật là tiền đồ không thể hạn lượng." Nếu nàng thật là con cháu Cơ gia thì thật tốt.
Cơ Thiền rốt cuộc đã minh bạch, vì sao Tư Hằng đột nhiên hiện ra chân thân, trước dẫn hắn ra ngoài.
Nếu Tư Hằng không làm như vậy thì khi nhìn thấy trong gia tộc xuất hiện con cháu kinh tài tuyệt diễm như thế, hắn khẳng định sẽ tự mình gặp mặt, bị hắn nhận ra linh hồn của nàng có khác thường thì hắn nói không chừng sẽ nghĩ cách, đem nàng trói định với Cơ gia.
Nhưng Tư Hằng lại chủ động trước để giải thích, còn dùng ân cứu mạng của hắn để đền, hắn cho dù có đỏ mắt nhìn tiểu cô nương này thì cũng chỉ có thể cười chúc mừng Tư Hằng.
Ai nói Tư Hằng sẽ không tính sổ? Hắn rõ ràng đã tính rất lợi hại.
Càng thêm lợi hại chính là, hắn chỉ có thể tâm phục khẩu phục.
"Đương nhiên, nàng là đồ đệ của ta." Ban đầu Tư Hằng xác thật không định cho thấy thân phận, nhưng hắn tính quẻ cho đồ đệ ở Hóa Long Trì hấp thu thiên địa linh khí lại phát hiện không đúng, lúc này mới chủ động trước làm rõ chuyện này, giúp nàng làm phẳng con đường sau này, hủy diệt khả năng phát sinh tranh chấp kế tiếp.
Làm sư phụ, có thể giúp được nàng, hắn cảm thấy rất tự hào.
Cho dù nàng không biết, hắn vẫn rất cao hứng.
Đồ đệ mà, phải hảo hảo sủng, làm nàng vui vẻ vui sướng vô ưu lớn lên.
Tác giả có lời muốn nói:
Nguyên Sầm Diễn Văn: Hắc, sư phụ, lúc mà ngài nói lời này thì còn nhớ rõ chúng con cũng là đồ đệ của ngài không?.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.