Trong phòng bệnh, Omega đang nằm trên giường, sắc mặt tái nhợt, bên cạnh là Alpha mà họ gặp trong đám cưới hôm nay.
Lúc nhìn thấy Vân Khởi cùng Lâm Thần đến, Alpha chào họ.
"Em muốn ở riêng với Dao Dao một lúc." Lâm Thần không chú ý nhiều đến Alpha lạ mặt này, nhẹ nhàng uyển chuyển đuổi khách.
"Được." Alpha hiểu ý, bước ra ngoài.
Theo tiếng bước chân, Alpha cũng không đi xa, giống như đang đứng ngoài cửa đợi, có vẻ rất quan tâm đến Lâm Dao Dao.
Sau khi Alpha đó đi ra, Lâm Thần nhìn về phía Vân Khởi vẫn đang không nhúc nhích.
Lúc này Vân Khởi mới nhận ra câu Lâm Thần nói lúc nãy có chữ "riêng tư", là cũng bao gồm luôn cả cô? Cho nên cô cũng phải ra ngoài sao?
Sau khi quay người đi, Vân Khởi phát hiện mình bị ôm lấy.
"Chị ở lại đây với em đi." Omega nói, “Nếu Dao Dao tỉnh, khả năng cũng sẽ muốn chị ở lại đây."
Lâm Thần cũng nhìn thấy biểu hiện của Lâm Dao Dao trong hôn lễ.
Vân Khởi cảm thấy lời của Lâm Thần nói còn chứa ý ẩn chứa gì tứ đó, quả nhiên đại bách hợp nhà mình đã biến dị, trong lời nói đều mang theo đầy gai.
"Ta cùng cô ta cũng không thân, ở lại đây làm gì chứ?" Alpha phản bác, cố gắng tách bạch quan hệ của mình với người đang nằm trên giường.
"Không thân mà còn tặng sách cho Dao Dao à?" Lâm Thần lạnh lạnh nói, lần này trong lời nói gai nhọn càng hiện rõ ràng hơn.
Không biết có phải do ảo giác hay không, nàng cảm thấy Lâm Dao Dao trên giường hình như có chút động đậy.
Cũng không phải là không có khả năng. Alpha kia trông lạ lẫm như vậy, chuyện Lâm Dao Dao không muốn lấy người này cũng là bình thường.
Từ nhỏ đến lớn Lâm Dao Dao vẫn luôn so đo với nàng. Nàng lấy được Vân Khởi, Dao Dao làm sao có thể chấp nhận cưới một Alpha không có bối cảnh gì như vậy.
Lúc Vân Khởi còn trong trạng thái không bình thường, chị ấy thậm chí còn thân thiết với Lâm Dao Dao hơn là với nàng. Lúc ấy nàng cũng từng cho rằng Vân Khởi cuối cùng sẽ cưới Lâm Dao Dao về nhà. Những hôn ước đó vốn là do lão công tước, cha của Vân Khởi định sẵn. Hiện tại cả hai người cha, mẹ Vân Khởi đều không còn nữa, Vân Khởi lại chán ghét nàng như vậy, nàng cũng không ngờ cuối cùng Vân Khởi vẫn là chọn cưới nàng. Tuy là chọn nàng nhưng lúc cưới được nàng rồi thì lại không đối xử tốt với nàng, vẫn duy trì mối quan hệ tốt đẹp với Lâm Dao Dao.
"So với chị lúc trước thật sự rất mâu thuẫn." Lâm Thần nói với Vân Khởi.
Vân Khởi cũng nghĩ đến nguyên chủ, rõ ràng là chán ghét Lâm Thần, rõ ràng là có thể không cưới, có thể cưới người mình thích, nhưng cuối cùng lại vẫn chọn cưới Lâm Thần về nhà. Nói là tôn trọng quyết định của cha mẹ, nhưng chính mình lại yêu cầu người hầu đốt hết tất cả hình ảnh liên quan đến họ, hành động này cũng chẳng có chút gì gọi là tôn trọng cha mẹ cả.
Còn có rõ ràng chán ghét Lâm Thần, nhưng lúc gặp được Cẩn Mạt, người có biểu hiện giống với Lâm Thần, thì đối xử với cô ta lại là tốt nhất so với tất cả những Omega có mối quan hệ ngoài luồng.
"Lúc đó là do cô ta tìm ta, ta nghĩ cũng không có chuyện gì khác nên liền đưa cho."
"Chị cũng thật dễ nói chuyện." Omega không tin mà hừ nhẹ.
Vân Khởi biết lý do này của mình cũng không thuyết phục, cho nên không nói gì nữa.
"Dao Dao, mau khỏe lại nhé. Em xem, Alpha của em quan tâm em như thế nào, vẫn luôn đứng ngoài cửa đợi đấy." Lâm Thần tiến đến bên tai Lâm Dao Dao, tỷ muội tình thâm nói.
"Thật muốn nhìn thấy bộ dáng Dao Dao của chúng ta trong ngày kết hôn."
"Phải không?" Nói xong, Lâm Thần quay sang hỏi Vân Khởi đang đứng phía sau.
"Ừm." Tuy rằng Vân Khởi có chút không nỡ cho Alpha bên ngoài.
"Dao Dao, chuyện em giả mạo thư tình của chị, Không Doanh trước khi chết đã nói cho chị rồi. Cô ấy còn nói sau khi chết sẽ đến tìm em." Omega đột nhiên đổi giọng, lạnh lẽo u ám nói.
"Không biết lần này em ngất xỉu có liên quan gì đến Không Doanh không nhỉ? Chị có cần giúp em tìm vài đạo sĩ không?"
"Thực ra nha, lúc chị thấy em ngất, chị thực sự rất vui. Chị rất hận em, Dao Dao. Lúc đó chị liền nghĩ, giá mà em chết luôn chứ không phải chỉ ngất thôi thì tốt biết mấy."
Giọng Lâm Thần không hề cố ý hạ thấp, ít nhất thì Vân Khởi đang đứng trong phòng cũng có thể nghe thấy.
Những lời của Lâm Thần một nửa là cố ý nói cho Vân Khởi nghe. Nàng không phải là người như Alpha vẫn nghĩ, không phải người mềm mại, thuần khiết(*). Nàng muốn phơi bày bản chất thật của mình ra, có thể là do những lần thăm dò trước đó Alpha đều biểu hiện quá tốt đi, cho nên làm cho nàng nhịn không được muốn lộ thêm một chút, nhịn không được muốn thử xem giới hạn của Alpha nằm ở đâu.
*trong QT là thuần trắng. VK là người thích màu trắng, thích thỏ trắng, thích cú trắng. Cho nên LT nghĩ hình tượng hiện tại của mình trong mắt VK cũng là "thuần trắng" như 2 con kia. (không biết có ai để ý không nhma tin tức tố của LT là hoa bách hợp, hoa bách hợp màu trắng, quần áo LT mặc cũng thiên về màu trắng)
Chuyện bức thư tình, Vân Khởi nhớ rõ Lâm Thần đã biết từ sớm, bất quá cô cũng nhớ rõ trước khi chết Không Doanh đã ở riêng với Lâm Thần một lúc.
Vì vậy, lời của Không Doanh cũng có khả năng là thật.
Nếu không có bức thư tình giả của Lâm Dao Dao, có khả năng sự kiện kế tiếp cũng sẽ không phát triển. Có lẽ Không Doanh sẽ không nghĩ đến chuyện ăn cắp kết quả nghiên cứu, cũng sẽ không dính líu đến Dễ Phi - kẻ điên kia, nếu vậy cũng sẽ không gặp kết cục như bây giờ.
Không Doanh oán hận Lâm Dao Dao cũng là có lý do nhất định, nhưng Vân Khởi tin rằng, cuối cùng người Không Doanh oán hận không chỉ có Lâm Dao Dao, ít nhất còn có cô và Lâm Thần.
Sau khi trải qua việc xuyên không, Vân Khởi đối với những chuyện ma quỷ này kia cũng có chút kính sợ. Cô bước tới ôm lấy Lâm Thần, nếu như hồn ma của Không Doanh thật sự tồn tại, cô cũng sẽ không để nó làm hại Lâm Thần.
Chẳng phải còn có hệ thống sao? Hơn nữa, con cú tuyết nhỏ nhà họ có thể hiểu được tiếng người, nó cũng không phải là một sự tồn tại bình thường.
"Tự làm tự chịu." Vân Khởi chậm rãi nói một câu.
Bởi vì câu nói của Vân Khởi, Lâm Thần càng thêm khẳng định Lâm Dao Dao là đang giả vờ ngủ. Từ nhỏ đã bị hãm hại nhiều, Lâm Dao Dao giả vờ ngất xỉu hoặc là giả vờ ngủ, Lâm Thần cũng nhìn thấy quá nhiều.
Vừa rồi ngón út tay trái của Lâm Dao Dao vì câu nói của Vân Khởi mà khẽ động một chút, mỗi lần giả vờ ngủ cô ta đều có động tác nhỏ này.
"Tránh xa ra một chút, mặc kệ có phải hay không, trên người cô ta đều mang theo hơi thở bệnh tật, đừng để lây sang người em, sau đó truyền sang em bé thì không tốt." Alpha có chút ghét bỏ nói.
Không sai, tất cả hành động vừa rồi của cô đều là lo lắng vi rút của Lâm Dao Dao lây sang Lâm Thần, sau đó truyền sang em bé, chứ không phải vì cô lo lắng cho Lâm Thần.
Vân Khởi chợt nghĩ, trong một khía cạnh nào đó, Lâm Dao Dao cũng được coi như là tình nhân cũ của nguyên chủ, không biết hành động vừa rồi có giúp tăng cặn bã giá trị hay không?
Càng ở bên Lâm Thần cô càng yêu Lâm Thần nhiều hơn. Cho dù chỉ là giả vờ ghét bỏ cô cũng không làm được, không thể vượt qua tình cảm yêu thương trong lòng mà làm tổn thương Lâm Thần chỉ vì cặn bã giá trị. Cho nên cô cũng chỉ có thể nghĩ ra vài cách khác.
Kể từ lần trước xuất hiện, Tiểu Tra lại mất tích, Vân Khởi càng ngày càng nghi ngờ Tiểu Tra là đang gặp vấn đề gì đó.
Lâm Thần sau khi nghe thấy, không nhịn được mà nở nụ cười.
Phảng phất giống như là một vòng luân hồi, trước đây Lâm Dao Dao và mẹ kế từng khinh thường những thứ mà mẹ nàng đã dùng, cho rằng những món đồ đó mang theo hơi thở bệnh tật, cảm thấy mẹ nàng xui xẻo. Bây giờ, Lâm Dao Dao suy dinh dưỡng "ngất xỉu", cũng bắt đầu bị người khác khinh thường vì "xui xẻo".
"Đúng vậy, xui xẻo quá, nếu lây sang em bé thì không tốt." Lâm Thần hùa theo lời của Vân Khởi, tránh xa Lâm Dao Dao.
"Từ nay về sau hạn chế đến thăm cô ta lại. Nếu Không Doanh thực sự đeo bám cô ta, rồi sau đó em cũng bị liên lụy, còn hại cả em bé của chúng ta thì sao giờ?." Biết Omega không thích Lâm Dao Dao, Vân Khởi lại nói thêm một câu.
"Em biết rồi." Omega nũng nịu kéo kéo tay bạn đời. Thái độ không mấy quan tâm của Vân Khởi làm cho nàng rất hài lòng, đồng thời cũng nghĩ xem lần sau sẽ tiếp tục thử thách Vân Khởi như thế nào.