Cả phòng livestream phát ra tiếng cười không thể lớn hơn.
[Bắt người a! Bắt người đi a!!! A ha ha ha ha ha!!!]
[Gia Cát Lượng: Lêu lêu lêu, có tức hay không, tức chết ngươi!!!]
[Mẹ ơi, ha ha ha ha ha, danh hào KK vả mặt đúng là danh bất hư truyền.]
[Đây không phải là hiện trường lật xe nữa mà là hiện trường hủy xe rồi.]
[Trình độ vả mặt như này có thể tiến vào lịch sử phát sóng của Manh Miêu TV.]
[KK, tin tôi đi, cậu không sống nổi nữa, giao Lương muội cho tôi đi, chính mình an tâm đi đi.]
Không khí phòng livestream rất náo nhiệt, trong nội tâm Khang Thánh Triết lại lạnh ngắt, vẻ mặt biếng nhác của hắn hiện giờ dán lên hai chữ "buồn bực" rất lớn, hắn nói với Vưu Lương Hành:
"Tôi rất ít khi thua, 1 vạn ván mới thua 1 trận này, Lương Lương, anh ngàn vạn lần không cần tổn hại hình tượng cao lớn vĩ ngạn của tôi trong lòng anh nhé."
Vưu Lương Hành buồn cười, mà phòng livestream cũng phản ứng rất nhanh.
[Này, này, này!! Cậu không cần bắt nạt Lương muội vì cô ấy không nói lời nào a!!!]
[??? KK cậu có gì hiểu lầm đối với hình tượng vĩ ngạn hay sao??]
[Bộ dạng như này còn nói, hình tượng vĩ ngạn, phi!! Đá bay đầu ngươi!!]
[Không, cao lớn chỉ có bản thân cậu thôi, còn không liên quan đến hình tượng nha, cảm ơn.]
Khang Thánh Triết không đáp lại đám fan mà tiếp tục nắm giữ tiết tấu, kết thúc một ván này, hắn rầu rĩ nói:
"Lại chơi ván khác nhé."
Một lần nữa tiến vào giao diện tổ đội, Vưu Lương Hành vẫn luôn không nói gì, trước khi ghép đội hắn đã gõ chữ nói:
------- Không chơi nữa.
Khang Thánh Triết: ---- A???
Không chỉ có Khang Thánh Triết mà toàn bộ phòng live cũng phản ứng rất lớn.
[Gì!!!!]
[Không muốn, không muốn, không cần, không cần Lương muội đi!!!]
[Lại chơi một ván a!]
[??? Tình huống hiện giờ thế nào vậy, không chơi nữa sao?]
Tuy rằng vô số người lưu luyến không rời, nhưng Vưu Lương Hành cũng không thay đổi quyết định của mình, cũng không phải là không muốn đánh hay có việc gấp gì, chỉ là vừa rồi lúc chơi game, mí mắt hắn chợt nhảy lên.
Dự cảm từ trước tới nay của hắn rất chuẩn, mí mắt nhảy lên là có việc gì đó phiền toái sẽ phát sinh, không khỏi tâm phiền ý loạn, không thể tập trung tinh thần chơi game, vì vậy đơn giản không chơi nữa.
Nguyên nhân đơn giản như vậy thôi, nhưng đối với câu hỏi của Khang Thánh Triết, hắn khó có được bắt đầu nói giỡn, người kia làm nũng lăn lộn kêu hắn lại chơi một ván nữa, Vưu Lương Hành cười khẽ trả lời:
--- Thôi bỏ đi.
Khang Thánh Triết: --- Vì sao a?
Vưu Lương Hành: ---- không kéo nổi cậu.
Khang Thánh Triết:.........
Phòng phát sóng trực tiếp bỗng nhiên trở nên an tĩnh, sau đó, tập thể run lên.
[Mẹ ơi, ha ha ha ha ha ha, buồn cười muốn chết, cười muốn chết a!!!!]
[KK! Tôi hỏi cậu một chút, cậu có thấy mất mặt không! mất mặt không!!!]
[Cầu KK bị bóng ma tâm lý.]
[Cũng đồng dạng trải qua 9 năm giáo dục bắt buộc mà tại sao Lương muội lại có thể ưu tú đến thế!!]
[Nghe thấy không!! KK rác rưởi, không kéo nổi cậu!!! Thần tiên cũng không kéo nổi cậu!!!]
Giá trị nhan sắc của hắn cực cao, có lực sát thương cực lớn, lúc trước làm hành động này đối mặt với Vưu Lương Hành, người kia không có phản ứng gì, nhưng khi lộ mặt trên livestream hiệu quả thực sự là dựng sào thấy bóng, không ít người bị chất giọng hu hu hu của hắn quấy rầy không thể nện bước.
[Cậu hu hu cái gì! có hu hu thì tôi không cười nhạo cậu sao!..... được rồi, không cười, ngoan!!]
[Đại nam nhân thì giả vờ đáng yêu cái gì chứ!!! Thật ghê tởm!!! A a a a nhưng KK đáng yêu này thật thơm a!!!]
Vưu Lương Hành tới đột nhiên mà đi cũng đột nhiên, rõ ràng tới vội vàng và đi cũng vội vàng nhưng ảnh hưởng của hắn lại lâu dài không hề tiêu tan, lúc sau trong livestream, không chỉ có các fan vẫn luôn trò chuyện về Lương muội, mà sau khi kết thúc live, một bài đăng với nhãn "KK là sỉ nhục của giới kéo em gái" lặng lẽ trong đêm dẫm lên dư vị của livestream lần trước lên vị trí hot search, một đêm qua đi, tất cả mọi người đều biết đến sự tồn tại của "Lương muội".
[Xem livestream của KK tôi cười đến như bị động kinh a!!!]
[Lương muội thật 666]
[Xem live muốn ngừng mà không được!!! Ha ha ha ha ha ha ha CP này tôi thật sự muốn ăn!!!]
[streamer kéo em gái thế này cần phải báo cáo lại!!! Tôi đều không có em gái để kéo!!! Vì cái gì mà streamer rác rưởi này lại có!!! Chỉ vì hắn đẹp hay sao a a!!!]
[Nhan sắc của KK thật là như thần tiên!! kéo em gái lại càng khôi hài!! Đột nhiên tôi rất muốn xem hành trình kéo em gái của hắn.]
[Quỳ xuống cầu Lương muội xuất hiện nhiều hơn!!]
Một buổi livestream lại đẩy Khang Thánh Triết hot một phen, ngoài ra Lương muội cũng được fans của KK trọng điểm đưa vào tầm ngắm bắn, tất nhiên đây là việc sau này, giờ phút này sau khi Vưu Lương Hành thoát game thì đang cùng Khang Thánh Triết vừa livestream vừa bớt thời giờ nói chuyện phiếm dò hỏi tình huống.
[A Thánh]: ----- Có phải có việc gì hay không?
Tất nhiên Khang Thánh Triết sẽ không coi lời nói đùa của Vưu Lương Hành là sự thật, sau khi Vưu Lương Hành offline, ngay lập tức hắn gửi tin nhắn tới.
Vưu Lương Hành trả lời: -- Không có, chỉ cảm thấy như mình đang quên mất việc quan trọng gì đó.
[A Thánh]: ----- Rất quan trọng sao?
Nhất thời Vưu Lương Hành không trả lời được, mắt trái của hắn vẫn nhảy theo tần suất như cũ, dự cảm xấu càng ngày càng nồng đậm, hắn chỉ có thể trả lời:
---- Không rõ lắm, cậu bận việc đi, livestream tiếp đi.
Xác thật Khang Thánh Triết không rảnh, hắn nhanh chóng trả lời một chữ "tốt", tạm thời ngoan ngoãn thoát WeChat.
Vưu Lương Hành buông di động xuống, cảm giác rất quái lạ, hắn không nghĩ ra được ngọn nguồn của cảm giác này, trong lúc nghi hoặc, bên ngoài vang lên tiếng đập cửa.
Hắn sống một mình trong chung cư, đã 9 giờ tối, không nên có người tới thăm hỏi lúc này mới đúng, hắn thấy kỳ quái đi ra cửa, thông qua mắt mèo nháy mắt thấy rõ người ngoài cửa, mí mắt hắn đột nhiên ngừng nhảy, nhẹ nhàng chuyển thành giật giật giữa mày.
Hắn mở cửa, một thân ảnh nam tính trẻ tuổi cường tráng tóc húi cua chen vào tầm mắt.
Vưu Lương Hành chậm rì rì nói:
"..... Sau cậu lại tới đây."
Người này ngũ quan rõ ràng, tướng mạo cũng được xem là đẹp, nhưng làn da hơi đen một chút, nhìn rất tinh thần, tầm mắt hai người tương đối nhau, sắc mặt người kia từ nghiêm nghị chuyển sang phẫn nộ, hắn vói chân vào, chặn ngay cánh cửa, một tiếng kêu rên nghẹn ngào gào ra từ cổ họng.
"Cậu còn ghét bỏ tôi tới đây sao!! Nếu tôi không tới còn không biết cậu gạt tôi bao nhiêu việc nữa, đồ vô tình vô nghĩa, mệt tôi còn ở cùng phòng với cậu hai năm, hừ, cậu thật lãnh khốc vô tình! Thật là vô cơ gây rối!"
Vưu Lương Hành: "...."
Hắn duỗi tay kéo cửa, Liêu Túc lấy chân chèn cửa mới nói được một nửa thì ngừng lại, đau tới nỗi đầu gối quỳ xuống, Liêu Túc không màng hình tượng ôm chân, vừa đau đớn vừa chua xót nói:
"Tôi ngàn dặm xa xôi tới thăm cậu, cậu đối đãi với cái chân thon dài như ngọc của tôi như vậy sao!!"
Vưu Lương Hành: "...."
Vưu Lương Hành than một hơi, đau đầu nói:
"Cho tôi lý do đột nhiên nổi điên đi."
Liêu Túc làm lơ bốn chữ "đột nhiên nổi điên", lập tức lấy điện thoại di động ra, giơ lên cao cao, trên màn hình đúng là livestream của Khang Thánh Triết mà hắn vừa rời khỏi.
Liêu Túc: "Cậu còn lời nào để nói không!"
Nói ra lời đúng lý hợp tình này xong, Liêu Túc lại đau lòng:
"Pass Wifi có phải cậu lại đổi hay không, tôi phải dùng lưu lượng 4G a!"
Vưu Lương Hành: "...."
Vưu Lương Hành lâm vào trầm mặc, nhưng dù biết mí mắt của mình vì sao lại nhảy loạn, hắn vẫn bất đắc dĩ mở cửa, nhàn nhạt nói:
".... Câm miệng vào nhà đi."
Liêu Túc vèo một cái bò dậy, nhanh như chớp lăn vào phòng khách.
***
Còn nữa, lần này Liêu Túc tới cũng không phải vì việc của KK, là do tính cách hắn không thể ngồi yên được, trong kỳ nghỉ hắn vốn dĩ muốn chờ Vưu Lương Hành về thành phố A sẽ lập tức tới đây, trên đường đến trùng hợp xem được Vưu Lương Hành cùng đại thần KK của hắn livestream.
Mặc dù bình thường hắn tưởng tượng có nhiều như thế nào cũng không thể ngờ được Vưu Lương Hành vô thanh vô tức thông đồng với đại thần KK của hắn, đặc biệt sau khi nhớ lại thì hậu tri hậu giác hắn phát hiện hai người này quen biết đã lâu, hơn nữa chính mình cũng đã từng cùng KK chơi game!!
KK!!
Là đại thần KK a!!!
Tâm thái của fan cuồng quấy phá hắn, vì vậy không thiếu được khi nhìn thấy Vưu Lương Hành hắn phát tác một trận, xác thật Vưu Lương Hành cảm thấy hắn có chút đuối lý vì vậy mới giải thích sơ qua vài câu.
Liêu Túc là một người đàn ông trưởng thành, cảm xúc tới như gió và đi như điện, thoáng cái đã quên hết sự hung mãnh vừa rồi, hắn bừng tỉnh đại ngộ nói:
"Lúc trước người bạn qua mạng mà cậu nói chuyện phiếm kia chính là K thần hay sao?"
Vưu Lương Hành có chút suy tư đối với từ xưng hô "K thần", nghĩ lại bộ dạng lật xe hôm nay của Khang Thánh Triết, phải mất hồi lâu hắn mới hòa hoãn nói:
"Ừ."
"A ---- Trách không được."
Liêu Túc là fan của người kia, tình cảm bị áp chế toàn diện, vì vậy cảm thấy đối phương là KK thì hai người đàn ông mỗi này nói chuyện phiếm với nhau cũng quá bình thường, trong khoảng thời gian ngắn, hắn không chỉ lý giải mà còn cảm thấy hâm mộ.
"A a a a, tôi cũng muốn nói chuyện phiếm với K thần, cùng chơi game với hắn, oa, hiện tại nghĩ lại thì tôi đã cùng chơi vài ván với KK, đủ để tôi thổi phồng 1 năm nha nha!"
Liêu Túc hứng thú bừng bừng hỏi thêm vài câu, từ miệng của Vưu Lương Hành biết được Khanh Thánh Triết sẽ học ở đại học A, thì lập tức vứt bỏ hết oán giận khi vừa gặp mặt, mà vui vẻ nói:
"Vậy mà có thể học cùng một trường với KK, thi vào đại học A thật là đáng giá!"
Rõ ràng Khang Thánh Triết mới là kẻ tới sau, hiện giờ ngược lại hắn cảm thấy vì KK mới nỗ lực một phen như vậy, Vưu Lương Hành yên lặng nghe xong, lấy bất biến ứng biến với vạn biến, dùng tư thái bình tĩnh vượt qua sự kinh hoàng khi gặp khó khăn....
Sự tình lật ngược trở về gió êm sóng lặng, lần này Liêu Túc tới chơi đã xâm chiếm làm đảo lộn lại nhật trình của Vưu Lương Hành, hai người ở chung 2 năm, lại cùng nhiệt tình yêu thích rèn luyện mà kết duyên, Liêu Túc ở lại, trừ bỏ lỗ tai bị ồn ào ra thì những thứ khác cũng không tồi.
Sau khi nói chuyện phiếm, Vưu Lương Hành thu thập một gian phòng cho Liêu Túc, hai người bàn qua về kế hoạch tiếp theo, Liêu Túc dò hỏi:
"Mấy ngày nữa cậu định làm gì?"
Vưu Lương Hành nghĩ nghĩ: "Đánh quyền anh đi."
Liêu Túc nói:
"Định tới câu lạc bộ cả ngày sao?"
Vưu Lương Hành: "Ừ, một thời gian không luyện, cảm thấy không thoải mái."
Liêu Túc đồng cảm vì hắn cũng thích vận động cho nên gật đầu nói:
"Vậy cứ quyết định như vậy đi, câu lạc bộ quyền anh rất lớn, cậu tập quyền anh còn tôi tập thể hình."
Vưu Lương Hành gật đầu, Liêu Túc có điều muốn nói lại thôi, Vưu Lương Hành thấy vậy hỏi:
"Làm sao vậy?"
Liêu Túc cười hắc hắc, nói:
"Dù sao cũng đều ở cùng một thành phố, sau này còn học chung một trường, mình liên lạc cảm tình trước một chút cũng tốt mà đúng không, gọi cả KK đi cùng được không."
Vưu Lương Hành chợt sửng sốt, nhướng mày một cách vi diệu:
"Gọi cậu ta đi tập thể hình sao?"
Liêu Túc gật đầu, Vưu Lương Hành xua tay bình tĩnh nói:
"Không có khả năng."
Người kia có thể nằm thì nhất quyết không ngồi, có thể ngồi thì tuyệt nhiên không đứng, lười như vậy bảo tập thể hình sao?
Không có khả năng.
Liêu Túc không buông tha nói:
"Như thế nào sẽ như vậy, có không thích vận động thì chỉ cần tôi thuyết phục một chút thôi khẳng định sẽ bắt đầu tập luyện đó, thể dục là niềm vui lớn nhất trong đời người, hắn chỉ cần một người chỉ dẫn cho hắn thôi, là tôi a, tôi cảm thấy mình rất được nha, này, cậu không cảm thấy những gì tôi nói ra đều có sức thuyết phục hay sao?"
Vưu Lương Hành: "Không có."
Liêu Túc: "Đến cậu còn không tin tôi như vậy thì chúng ta đánh cuộc đi?"
Một trận đánh cuộc tầm thường, tất nhiên Vưu Lương Hành khinh thường duỗi tay nhưng nói về việc Khang Thánh Triết có thể rèn luyện hay không thì hắn cho rằng điều này căn bản không có khả năng, vì vậy đơn giản nhẫn nại hỏi:
"Đánh cuộc gì?"
Liêu Túc nghĩ nghĩ:
"Đánh cuộc K thần có đồng ý đi tập thể hình hay không, nếu tôi thua, về sau cậu muốn tôi câm miệng lúc nào thì tôi phải câm miệng lúc đó."
Một điều kiện mỹ diệu như vậy, Vưu Lương Hành có chút xấu hổ mà động tâm, hắn nói:
"Nếu cậu thắng thì sao?"
Liêu Túc cố ý lộ ra một nụ cười xấu xa:
"Nếu tôi thắng, cậu phải tự lên phát biểu trước toàn trường trong buổi khai giảng đón học sinh mới."
Tự mình lên phát biểu đó là muốn Vưu Lương Hành dùng âm thanh thiếu nữ loli kiều nộn diễn thuyết trước toàn trường đại học A.
Điều kiện đối với hắn khá là ngang nhau.
Vưu Lương Hành chợt nhớ lại cái bụng trắng bạch của Khang Thánh Triết, thản nhiên nói: