Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi

Chương 180



“Mọi người đều biết Phó Đình Viễn từng có một cuộc hôn nhân, mọi người có thể lướt xem những mốc thời gian về những scandal của Thẩm đại minh tinh.”

Chuyện Phó Đình Viễn đã kết hôn rồi lại li hôn, người ở Giang Thành đều biết, những vẫn luôn không biết người vợ trước đó là ai mà thôi.

Dưới sự nhắc nhở của nick phụ của Tô Ngưng, mọi người tìm một lúc là thấy, trong thời gian cuộc hôn nhân của Phó Đình Viễn vẫn còn tồn tại, Thẩm Dao cũng liên tục tung ra scandal với Phó Đình Viễn, cảm giác chính xác là tiểu tam.

Thế là Thẩm Dao lại bị mắng một hồi, những từ ngữ cái gì mà trà xanh, bạch liên hoa, tất cả đều được dùng lên người cô ta.

Khi mọi người đang mắng chửi Thẩm Dao một cách sôi nổi, Tô Ngưng lại dùng nick phụ chậm rãi post bình luận: “Chuyện này thực sự Thẩm Dao cũng không có sai, nếu như Phó Đình Viễn kịp thời nói rõ không có bất kỳ quan hệ gì với Thẩm Giao, thì chắc hẳn Thẩm Dao cũng sẽ không tiếp tục tung tin.”

Ngay sau khi những lời này phát ra, đám đông ăn dưa bở một lần nữa nhắm pháo vào Phó Đình Viễn.

Nói thế nào đi nữa anh cũng coi như bắt cá hai tay, không chỉ làm tổn thương Thẩm Dao, mà còn làm tổn thương người vợ chính thức lúc đó.

Cuối cùng, những người ăn dưa đã đưa ra một kết luận: Phó Đình Viễn là tra năm.

Không thể không thừa nhận, Tô Ngưng đã mang đến một nhịp điệu tốt.

Trận náo động này, Thẩm Dao bị mắng đến đổ máu chó, Phó Đình Viễn cũng không tốt đẹp hơn.

Tô Ngưng hài lòng ném điện thoại sang một bên, sau đó vui mừng hớn hở: “Phẫn nộ trong lòng tớ cuối cùng cũng được giải tỏa!”

Tính cách của Tô Ngưng chính là như vậy, yêu hận rõ ràng.

Du Ân bất lực nhắc nhở cô ấy: “Cậu nhất định phải chú ý, lúc nhập nick đừng nhập sai.”

Tâm trạng của Tô Ngưng còn kích động hơn so với người trong cuộc như cô, cô đã không muốn theo đuổi bất cứ thứ gì từ lâu.

Mà không muốn theo đuổi, có lẽ là vì trái tim từ lâu đã nguội lạnh tê dại.

Trên mặt Tô Ngưng tràn đầy vẻ thờ ở: “Nhập nhầm thì nhập nhầm, cùng lắm bị người ta nói tớ và Thẩm Dao bất hòa, sau lưng bôi nhọ cô ta, thực tế tớ với cô ta quả thực cũng bất hòa, sau khi bị vạch trần, tớ sẽ công khai bôi nhọ cô ta.”

Chu Văn Thành vừa từ phòng bếp đi ra, nghe xong lời nói của Tô Nhưng, có chút bất lực nói: “Trước mặt ông chủ công ty nói những câu như thế này có thích hợp không?”

Là một nghệ sĩ đã ký hợp đồng, nếu như Tô Ngưng tự mình gây chuyện bị mắng chửi, người làm chủ như anh ấy sẽ phải giải quyết.

Tô Ngưng mỉm cười: “Xin lỗi sếp Chung, tôi sẽ chú ý, bảo đảm sẽ không làm ảnh hưởng xấu đến công ty.”

Chung Văn Thành cũng chỉ có thể buông tay, hoa đẹp có gai, có thể dùng để nói về kiểu người như Tô Ngưng, nhưng sự kiêu ngạo của cô ấy lại không khiến người khác chán ghét, ngược lại sự thành thực không giả tạo của cô ấy lại là điểm cộng cho cô ấy.

“Tôi đã nấu cháo cho các cô, sáng sớm mai các cô thức dậy có thể uống.” Chung Văn Thành chỉ đơn giản dặn dò một chút: “Thời gian không còn sớm nữa, tôi không làm phiền các cô nữa, các cô nghỉ ngơi đi.”

Du Ân rất cảm kích sự chăm sóc của Chung Văn Thành: “Cảm ơn.”

Chung Văn Thành dặn dò cô bằng một giọng ấm áp: “Nhớ uống thuốc, có thể không di chuyển thì đừng di chuyển.”

Du An gật đầu đồng ý. Chung Văn Thành không nán lại nữa mà quay người rời đi.

Tô Ngưng ở lại chăm sóc Du An, bao nhiêu năm tình cảm của hai người vẫn luôn rất tốt, chăm sóc lẫn nhau, bảo vệ lẫn nhau.

Một đêm này Thẩm Dao bị toàn mạng xã hội tẩy chay, khiến cô ta suýt nữa thì tức phát điên.
Việc Phó Đình Viễn hoàn toàn phân rỡ giới hạn với cô ta đã đi khiến cô ta tuyệt vong, bây giờ toàn mạng xã hội lại mắng chửi cô là là trà xanh, bạch liên hoa, sau khi cô ta đọc được tức đến không thở được.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.