Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi

Chương 430



Chương 430

Trước lúc trời tối, hai người lên xe quay về Giang Thành, kết quả giữa đường Du Ân lại nhận được điện thoại của Tô Ngưng, nói rằng cô và Diệp Văn đã lên hot search, hơn nữa, nội dung cực kỳ tệ hại.

Sau khi tắt điện thoại, Du Ân vội vàng truy cập Weibo, lúc này cô mới phát hiện có người bịa đặt tung tin rằng cô và Diệp Văn có quan hệ không chính đáng, cô còn bị mắng là loại phụ nữ lăng loàn.

Phải biết rằng tối qua cô vừa lộ mặt đã lập tức leo thẳng lên hot search, khi ấy một đống người còn vào khen ngợi vẻ đẹp, khí chất và tài năng của cô.

Tiêu đề của tin tức là: Nhà biên kịch xinh đẹp hóa ra lại đẳng cấp đến mức này. Bài đăng dưới đây sẽ chỉ rõ việc cô ấy đã dựa vào sắc đẹp để đu lên người Diệp Văn, cũng nhờ đó mà có được cơ hội trở thành nhà biên kịch cho bộ phim mới của Diệp Văn.

Không chỉ có như thế, bài báo còn dùng những lời lẽ thậm tệ, xúc phạm danh dự mắng nhiếc Diệp Văn không ra gì, nói cái gì mà hình ảnh một người đàn ông tốt của ông ấy suốt bao năm qua chỉ là vỏ bọc, thứ giả tạo bên ngoài, chứ thực tế đời tư của ông ấy bung bét, đáng khinh đến nhường nào.

Du Ân đọc xong mà tức đến run người, quan hệ giữa cô và Diệp Văn còn trong sạch đến mức không thể trong sạch hơn nữa kìa.

Chưa kể, mấy cái ảnh chụp được tung ra đó, không có một bức nào là cô và Diệp Văn có hành động thân mật với nhau cả.

Chỉ có một bức ảnh, đó là lúc Diệp Văn bước xuống xe, cô đỡ ông ấy, lý do thì cũng rất đơn giản, đó là vì Diệp Văn đã lớn tuổi, chân ông ấy không còn được khỏe mạnh như trước.

Ngoại trừ lý do này ra thì chẳng còn gì hết. Kẻ tung tin đồn này rõ là đang muốn gán cái danh mối quan hệ không chính đáng cho cô và Diệp Văn.

Diệp Văn ngồi bên cạnh đã phát hiện ra sự khác thường của cô, ông ấy quan tâm hỏi: “Có chuyện gì vậy?”

Du Ân lập tức đưa điện thoại di động ra cho Diệp Văn xem, mở miệng nói: “Chú đọc tin tức này đi, họ viết quá khó nghe.”

Thời điểm Du Ân cất giọng nói, ngữ điệu của cô có phần nghẹn ngào, cô gần như đã khóc vì uất ức.

Mấy người đó mắng cô rồi thì thôi đi, nhưng họ lại còn lôi cả Diệp Văn vào để mắng, còn mắng ông ấy không ra gì như thế nữa, khiến cô vừa áy náy vừa tự trách.

Suy cho cùng thì cô cũng chỉ là một biên kịch nhỏ mà thôi, còn Diệp Văn thì khác, danh tiếng tốt và sự ngay thẳng chính là thứ mà ông ấy yêu quý suốt nhiều năm như vậy…

Diệp Văn nhận lấy điện thoại di động của cô, sau khi xem xong tin tức, ông ấy không hề có chút bực tức gì, ngược lại khóe môi khẽ cong lên, cười khẩy nói: “Quả nhiên, bọn họ đã ra tay.”

Du Ân khó hiểu hỏi: “Chú nói vậy là ý gì? Ai ra tay?”

Nhưng ngay giây tiếp theo, cô bỗng nhiên bừng tỉnh, nói: “Không lẽ là nhóm người Thẩm Dao, bọn họ cố ý vu khống nhằm hãm hại chúng ta sao?”

Diệp Văn gật đầu: “Chắc chắn là họ.”

“Thẩm Thanh Sơn chấp nhận để con gái ông ta đi xin lỗi cháu, bọn họ chắc chắn không thể nuốt trôi cục tức này.

Chú đã sớm lường trước được chuyện bọn họ sẽ bày ra một số thủ đoạn quỷ quyệt để đối phó chúng ta rồi.”

Dứt lời, Diệp Văn lại ra vẻ nắm chắc phần thắng trong tay quay ra an ủi Du Ân: “Cháu yên tâm, chú đã sắp xếp mọi chuyện ổn thỏa hết rồi.”

Du Ân vẫn trưng bộ mặt không thể hiểu nổi, Diệp Văn nhìn thẳng cô nói: “Giờ không tiện để nói chuyện này, đợi lát nữa quay về khách sạn chú sẽ nói cháu nghe.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.