Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi

Chương 880



Chương 880

Du Ân lấy lại tinh thần, vội vàng nói: “Một mình Chu Mi xử lý chuyện này chắc chắn rất khó, vậy anh nhanh đi đi, em giúp anh thu dọn hành lý.”

Phó Đình Viễn giữ chặt cô: “Như vậy thì anh không thể cùng em đến chỗ bà Hàn rồi.”

Hai người vốn định ngày mai khởi hành đến chỗ bà Hàn, Du Ân tiếp tục điều trị cơ thể, toàn bộ kế hoạch lần này đều bị xáo trộn.

Nói thật, Phó Đình Viễn không hề muốn tách khỏi Du Ân, anh chơi chiêu bài khổ nhục kế, khó khăn lắm mới ở chung được với cô mấy ngày…

Du Ân an ủi anh: “Bản thân em tự đi được, chuyện nhà họ Đổng là chuyện lớn, anh yên tâm đi xử lý đi.”

Phó Đình Viễn chăm chú nhìn cô, đáy mắt đều là không nỡ.

Cũng không biết khi ấy đầu óc Du Ân đụng phải chỗ nào, bật thốt một câu: “Bằng không em đến thành phố G với anh vậy.”

Đến chỗ bà Hàn, muộn mấy ngày cũng không quan trọng.

Du Ân không biết mình bị choáng đầu thế nào, vừa thấy vẻ mặt không nỡ của Phó Đình Viễn là cảm thấy không đành lòng.

“Thật sao?” Trên mặt Phó Đình Viễn lập tức hiện lên vẻ vui mừng: “Thật tốt quá!”

Bởi vì quá vui mừng, anh không nhịn được cúi đầu dùng sức hôn Du Ân một miếng: “Như vậy anh không cần chịu nỗi khổ tương tư nữa rồi.”

Du Ân bị anh hôn cho đỏ mặt, giơ tay đẩy anh: “Em đi thu dọn hành lý.”

Du Ân thu dọn hành lý đơn giản cho hai người, lại gọi điện thoại cho bà Hàn, nói mình muốn cùng Phó Đình Viễn đi công tác một chuyến.

Mấy ngày nay thông qua mẹ Hứa Hàng, bà Hàn cũng biết được rõ ràng tình huống giữa hai người, cái gì mà mất trí nhớ, cái gì mà vợ chồng.

Bà Hàn đã cả bó tuổi, có sóng gió nào mà chưa trải qua?

Cho nên từ đầu đến cuối bà đều không phát biểu ý kiến gì, nếu còn có tình, hai người có thể tiếp tục đi tiếp, đương nhiên là chuyện tốt.

Trước lúc cúp điện thoại, bà Hàn cân nhắc một chút mới mở miệng: “Nếu bà đã điều trị cho con một thời gian, cũng đến lúc nên thử xem nó có hiệu quả hay không rồi.”

Lúc này Du Ân còn chưa hiểu lời này của bà Hàn là có ý gì, bà Hàn dứt khoát chọc thủng tầng cửa sổ kia: “Ý của bà là, không có việc gì thì sinh hoạt vợ chồng nhiều chút, nếu không làm sao biết được hiệu quả điều trị đến đâu?”

Du Ân hơi đỏ mặt, cầm di động một lúc lâu cũng không nói nên lời.

Cô đâu biết rằng bà Hàn sẽ đột nhiên dẫn ra đề tài này với mình, xấu hổ quá đi mất.

Bà Hàn còn nói: “Hai người các con đều còn trẻ, đang tuổi sung sức như lang như hổ, cho dù điều trị tạm thời không có hiệu quả thì cũng coi như là hưởng thụ mà?”

Lần này Du Ân mặt đỏ tới mang tai.

“Được rồi, bà không trêu cháu nữa, nhớ kỹ lời bà nói là được.” Bà Hàn cười cúp điện thoại.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.