Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi

Chương 982



Chương 982

Ông ta hiểu ý của Phó Đình Viễn, chính con trai ông ta đã chủ động đến thành phố G để tìm Chu Mi.

Ông ta cho rằng chính Chu Mi đã dụ dỗ con trai mình, cho nên mới làm vậy để cho Chu Mi biết khó mà rút lui, đồng thời cũng để dạy cho Chu Mi một bài học.

Không ngờ lại là con trai của ông ta trêu chọc trước…

Cha Dịch xấu hổ đến mức muốn chui xuống đất để né tránh.

Phó Đình Viễn nheo mắt và tuyên bố: “Chúng cháu không chủ động khiêu khích bác. Nếu sau này bác cư xử hồ đồ như vậy, đừng trách cháu không nể mặt.”

Trong lời nói của Phó Đình Viễn tràn đầy uy hiếp, sau này nếu Chu Mi có tai họa gì nữa, anh tuyệt đối sẽ trở mặt với nhà họ Dịch.

Cha Dịch mím môi và nhìn anh chằm chằm, không thể nói lời nào.

Cha Dịch biết rằng Dịch Thận Chi và Phó Đình Viễn có mối quan hệ rất tốt và có nhiều hợp tác trong kinh doanh, nếu Phó Đình Viễn xé rách mặt với nhà họ Dịch, những hợp tác đó sẽ tự nhiên trở nên vô hiệu, nhà họ Dịch chắc chắn sẽ tổn thất rất nhiều.

Trong mắt cha Dịch chỉ có tương lai và lợi ích của nhà họ Dịch, đương nhiên không muốn nhà họ Dịch chịu tổn thất, cho nên lúc này mới bị một câu của Phó Đình Viễn bắt chẹt.

“Cháu nghe nói sức khỏe của bác không được tốt. Cháu xin nhắc nhở bác một câu, bác phải sống thật tốt, sau này biết đâu sẽ có điều kỳ diệu xảy ra.”

Phó Đình Viễn để lại những lời này và đứng dậy rời đi.

Mặc dù trước đây anh có quan hệ tốt với Dịch Thận Chi, nhưng điều đó không có nghĩa là anh coi trọng cha Dịch.

Ngoài ra, bây giờ anh không muốn nhận Dịch Thận Chi là bạn nữa.

Anh nói rằng sẽ có điều kỳ diệu xảy ra, chính là ám chỉ đứa con của Chu Mi.

Đến lúc đó, Dịch Thận Chi không có đứa con nào khác, e rằng cha Dịch sẽ khóc lóc van xin Chu Mi gả vào nhà họ Dịch, hoặc khóc lóc van xin Chu Mi để họ nhận đứa trẻ.

Không phải rất náo nhiệt sao?

Anh chờ đợi ngày đó đến.

Tải ápp ноlа để đọc full và miễn phí nhé.

Sau khi rời khỏi nhà hàng và lên xe, việc đầu tiên Phó Đình Viễn làm là báo cáo thành tích của mình với Du Ân:”Nhiệm vụ đã hoàn thành xuất sắc, lời cảnh báo đã được truyền đạt rõ ràng, hiện tại em có thể yên tâm rồi.”

Ngữ khí của Du Ân quả nhiên nhẹ hơn rất nhiều: “Thật tốt quá, anh vất vả rồi.”

Du Ân lại lo lắng hỏi anh: “Vậy cha của Dịch Thận Chi có làm gì anh không?”

Mặc dù Du Ân chưa bao giờ gặp cha Dịch, nhưng cô đã nghe rất nhiều về cha Dịch và theo bản năng cảm thấy cha Dịch không phải là người tốt.

“Ông ta có thể làm gì anh chứ? Anh biết rõ nhược điểm của ông ta, rất dễ bắt chẹt.” Cha Dịch chỉ quan tâm đến tương lai và lợi ích của nhà họ Dịch, chỉ cần anh nắm được điểm này, cha Dịch sẽ không dám hành động thiếu suy nghĩ đâu.

“Vậy thì tốt.” Du Ân thở phào nhẹ nhõm, sau đó dịu dàng thưởng cho anh một câu: “Yêu anh.”

Phó Đình Viễn nở nụ cười xán lạn: “Cho tới bây giờ, anh chưa từng nghe em chủ động nói lời ngọt ngào như vậy. Không ngờ lần này em lại vì chuyện của người khác mà nói với anh, anh không biết nên ghen tị hay vui mừng đây.”

Vì chuyện của Chu Mi, cô đã cố gắng hết sức để dỗ dành anh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.