Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi
Trương Minh Vũ đấu với ông ta một cách khó nhọc!
Trong chớp mắt đã mười mấy hiệp!
Trương Minh Vũ đã thấm mệt!
Chung Hải híp mắt, lại đánh thêm một quyền!
Đột nhiên con ngươi của Trương Minh Vũ co rút.
Sắp trúng đòn rồi!
Lúc này lại có một giọng nói nhỏ vang lên: “Ông già! Xem tôi đây!”
Trương Minh Vũ trợn to đôi mắt.
Tần Minh Nguyệt tiến lên!
Một chân đá tới!
Chung Hải nhíu mày, bị ép tránh ra nên phải lui về sau mấy bước
Trương Minh Vũ và Tần Minh Nguyệt sánh vai đứng cùng nhau.
Vẻ mặt của Chung Hải cứng lại!
Có tới hai người, ông ta hoàn toàn không đánh lại.
Tần Minh Nguyệt nói bằng giọng trầm trọng: “Chúng ta phải đi nhanh, một lát sẽ có người khác đến đây!”
Trương Minh Vũ gật đầu đồng ý.
Tần Minh Nguyệt dồn sức vào chân, lao thẳng qua bên kia!
Trương Minh Vũ đi sát phía sau.
Chung Hải híp mắt lại, tia sáng lạnh lùng lóe lên trong mắt!
Nhưng dù sao hai tay khó địch lại bốn tay!
Trương Minh Vũ và Tần Minh Nguyệt cùng tung cú đấm ra.
Chung Hải vội vàng tránh né.
Ba người lao đầu vào đánh nhau.
Mặc dù Chung Hải phải lùi lại từng bước nhưng không hề bị đánh trúng lấy một lần!
Trương Minh Vũ cực kỳ nôn nóng!
Nhưng năng lực không đủ, anh cũng không có cách nào!
Khát vọng tăng cường sức mạnh ngày càng bức thiết!
Tần Minh Nguyệt bắt lấy cơ hội, đạp chân bay ra!
Chung Hải duỗi hai tay tóm lấy chân cô ta.
Đôi mắt Trương Minh Vũ sáng lên.
Đây là cơ hội tốt!
Dùng lực chân nhảy lên, anh đấm vào đầu Chung Hải!
Chung Hải trợn to mắt!
Nhưng ông ta chỉ đành rút tay về để ngăn cản quyền của Trương Minh Vũ.
Tần Minh Nguyệt thừa cơ đá chân ra!
Đá một cước nặng nề vào ngực của Chung Hải!
Thân thể ông ta bay ngược ra.
Nặng nề rơi xuống đất!
Vèo!
Bỗng nhiên một tiếng xé gió vang lên!
Con ngươi Trương Minh Vũ co rút lại.
Một dự cảm không lành lập tức
dâng lên trong lòng!
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.