Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi

Chương 1280



Rốt cuộc là thần thánh phương nào?  

Hàn Thất Thất nhanh tay mở rộng cửa.  

Bên ngoài là Liễu Thanh Duyệt đang lạnh mặt đứng chờ, trên tay xách một hòm dụng cụ y tế nho nhỏ.  

Cô ta mừng rỡ, phấn khích reo lên: “Chị tư! Cuối cùng chị cũng đến rồi! Mạng của mẹ em nhờ cả vào chị đấy!”  

Nghe thấy thế, Liễu Thanh Duyệt không khỏi nhíu mày.  

Cô ta gọi chị tư cái quái gì?  

Thế nhưng cô ấy chưa kịp nghĩ ngợi gì nhiều thì đã bị cô ta kéo vào bên trong.  

Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào cô ấy.  

Chu Vân Đình cười lạnh một tiếng, ánh mắt tràn đầy vẻ châm chọc.  

Nhưng đúng lúc này, vẻ cười cợt trên mặt bọn họ đều trở nên cứng đờ!  

Cô ấy… thật xinh đẹp!  

Cho dù tất cả đều đã quen ngắm người đẹp siêu cấp như Hàn Thất Thất.  

Nhưng đến khi nhìn thấy Liễu Thanh Duyệt, bọn họ vẫn không khỏi bị choáng ngợp!  

Quá đẹp!  

Hai mắt Chu Vân Đình sáng rực lên, mồm há hốc không khép lại được!  

Trương Minh Vũ khẽ cười lên tiếng: “Chị tư đến rồi”.  

Liễu Thanh Duyệt bực tức trợn mắt lườm anh một cái.  

Khiến anh thấy vô cùng ngượng ngùng.  

Đến tận lúc này, đám người xung quanh mới lần lượt lấy lại tinh thần.  

Công nhận là xinh thật đấy.  

Nhưng… có biết chữa bệnh không?  

Chu Thiên Minh lạnh lùng cất giọng quát ầm lên: “Vớ vẩn!”  

“Chúng mày gọi bác sĩ tới tao còn chấp nhận được, nhưng gọi người đẹp tới làm gì?”  

“Chúng mày tưởng nhà họ Chu bọn tao dễ bị lừa lắm à?”  

Mọi người nhao nhao gật đầu.  

Cô gái này… đâu có giống một bác sĩ?  

Chu Vân Đình cũng lên tiếng phụ hoạ: “Hừ, em họ gấp quá hoá hồ đồ à?”  

“Cô thực sự tin… loại người như thằng nhóc kia có thể giúp được cô sao?”  

“Buồn cười chết mất!”  

Dứt lời, anh ta nở nụ cười giễu cợt nhìn sang! 

Liễu Thanh Duyệt cau mày, lạnh giọng hỏi: “Sao hả? Không muốn

cho tôi chữa sao?”  

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.