Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi
Long Tam cất bước tiến lên, cất giọng trầm thấp đáp: “Không đi thì bỏ mạng lại”.
Thái độ vẫn rất bình thản!
Người nhà họ Lâm liên tục cười nhạo.
Người ta có hai người đánh bại được hơn chục người, hai người họ thì làm được cái quái gì?
Lâm Kiều Hân căng thẳng nắm chặt hai tay, nỗi lo trong lòng càng thêm mãnh liệt.
Gã cầm đầu giận dữ ra lệnh: “Xông lên đi!”
Gã ta vừa dứt lời, đôi nam nữ kia lập tức quay ngoắt lại, lấy đà lao lên!
Long Thất xông thẳng về phía trước!
Long Tam thì nhằm vào gã cầm đầu!
Trông thấy cảnh tượng này, người nhà họ Lâm đều thấy nực cười!
Đúng là tự đâm đầu vào chỗ chết!
Cứ tưởng là người đến cứu, ai ngờ lại là hai thằng ngu!
Giây tiếp theo, hai phe lao vào nhau chiến đấu!
Bịch bịch bịch!
Tiếng va đập trầm thấp liên tiếp vang lên!
Thoáng chốc đã trôi qua hơn mười hiệp!
Long Tam vững vàng chiếm ưu thế!
Long Thất cũng cầm chân được đối phương, khó phân thắng bại!
Hự!
Tiếng hít khí lạnh dồn dập vang lên!
Tất cả mọi người đều bị làm cho choáng váng!
Không ngờ hai người kia lại có thể đánh ngang tay với đám sát thủ này!
Chẳng lẽ…
Người của Trương Minh Vũ lợi hại tới vậy sao?
Trong mắt bọn họ đều hiện lên vẻ khiếp sợ tột độ!
Vẻ cười cợt trên mặt họ nhanh chóng biến mất!
Lâm Kiều Hân kích động nắm chặt tay lại!
Cuộc chiến vẫn tiếp diễn!
Cả đám người nhà họ Lâm đều căng thẳng nắm tay thật chặt!
Thật sốt ruột!
Bịch!
Tiếng đánh đấm trầm đục vang lên!
Gã cầm đầu trúng một đấm, vội vàng lùi lại ra sau!
Sắc mặt trở nên nghiêm trọng!
“Hay!”
Người nhà họ Lâm thi nhau hò hét!
Long Thất ở bên kia vẫn đang giữ chân kẻ thù!
Gã cầm đầu nheo mắt lại, giận dữ hét ầm lên: “Bắt người
trước đã!”
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.