Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi
Trong mắt Trương Minh Vũ cũng hiện lên vẻ trầm trọng!
Cô ta thực sự rất lợi hại!
Tiểu Trạch cười lạnh một tiếng, khẽ quát: “Tiếp tục!”
Nói rồi cô ta sải bước tiến lên!
Anh nheo mắt lại, toàn thân căng cứng!
Nhưng nắm đấm của Tiểu Trạch lao đến quá nhanh!
Sức mạnh cũng vô cùng khủng bố!
Muốn đỡ đòn rất khó khăn!
Chỉ sau vài lần đỡ, cánh tay của anh đã dần tê cứng!
Không được!
Anh ngẩng đầu quan sát, trông thấy Long Tam và Long Thất đều đang chiếm ưu thế.
Nhưng muốn giải quyết triệt để đối phương vẫn cần một khoảng thời gian!
Anh híp mắt lại!
Nắm đấm vừa nhanh vừa mạnh! Phải giải quyết thế nào?
Bỗng hai mắt anh sáng rực lên!
Cái chị sáu dạy anh…
Anh nhếch miệng mỉm cười.
Mặc dù vẫn chưa tập luyện thành công nhưng vẫn có thể thử dùng một chút!
“Tiếp tục!”
Tiểu Trạch hét ầm lên, lại xông tới tấn công!
Trương Minh Vũ khẽ mỉm cười!
Giây tiếp theo, nắm đấm của cô ta vung tới!
Anh nhanh chóng mở rộng bàn tay!
Bóp chặt đối phương!
Hai tay dán chặt lấy nhau!
Anh bóp lệch chỗ, tốc độ không theo kịp, chuyển sang bóp lấy cánh tay Tiểu Trạch!
Hả?
Cô ta nhíu chặt chân mày.
Những người khác đang quan sát cũng ngẩn người!
Đòn tấn công gì vậy?
Anh không khỏi cảm thấy buồn bực!
Tiểu Trạch hất tung cánh tay, lại vung đấm lên!
Bóp lấy cô ta!
Lần này, anh lại ra tay quá sớm, bóp trúng bàn tay mềm mại của Tiểu Trạch!
Hả?
Mọi người đồng loạt trợn tròn hai mắt!
Trong đôi mắt xinh đẹp của Tiểu Trạch loé lên tia rét lạnh: “Mày
đang sàm sỡ tao đấy à?”
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.