Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi
Cô ta khẽ cử động tay, vẫn còn hơi tê dại!
Đám người xung quanh đều sợ ngây người!
Không ngờ Trương Minh Vũ không hề thua kém kẻ thù!
Sao lại…
Tiểu Trạch nổi giận gào thét: “Tiếp tục!”
Dứt lời, cô ta lao vọt lên!
Dùng sức vung đấm!
Anh khẽ mỉm cười, ánh mắt hiện lên một tia hưng phấn!
Tràn đầy tự tin!
Anh lại bóp!
Lần này bóp vô cùng chuẩn!
Dứt khoát ấn chặt mạch của Tiểu Trạch!
Cả cánh tay của cô ta tức thì mềm nhũn!
Giây tiếp theo, nắm đấm của Trương Minh Vũ lại vung tới!
Bịch!
Tiểu Trạch hoảng hốt chống đỡ, lại trúng thêm một đòn!
Cơ thể mềm mại vội vàng lùi lại!
Hự!
Tiếng hít khí lạnh dồn dập lại vang lên!
Ai nấy đều trợn tròn mắt nhìn theo!
Chuyện này… là thế nào?
Tiểu Trạch nhíu mày chất vấn: “Mày… mày đang giở trò gì vậy?”
Cả cánh tay cô ta đều tê cứng lại!
Trương Minh Vũ nhếch miệng mỉm cười, mỉa mai nói: “Trò chuyên để đối phó cô”.
Đến tận lúc này, những người khác mới hiểu được!
Thì ra không phải anh đang trêu gái.
Mà là tấn công kẻ thù!
Chuyện này…
Mọi người đều không hiểu chuyện gì đang xảy ra, ánh mắt tràn đầy mờ mịt.
Lâm Kiều Hân không kìm được hơi mỉm cười.
Bịch bịch!
Hai tiếng đánh đấm kịch liệt bỗng nhiên vang lên!
Đám người quay sang quan sát.
Bấy giờ mới giật mình phát hiện gã đàn ông cầm đầu và tên đàn ông còn lại đều đã bị đánh bay!
Nặng nề rơi bịch xuống đất!
Miệng phun máu tươi!
Chuyện này…
Bọn họ ngẩng đầu lên.
Trông thấy Long Tam và Long Thất hiên ngang đứng đó, vô cùng oai phong!
Thắng rồi…
Thắng thật rồi!
Người nhà họ Lâm dần trở nên kích động!
Không ai có thể ngờ được, cuối cùng bọn họ lại dựa vào Trương Minh Vũ… chặn lại
tai hoạ, ngăn cơn sóng dữ!
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.