Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi
Trương Minh Vũ không có tâm tình nghĩ nhiều, anh bước nhanh ra khỏi sân.
Một chiếc Xiali màu đen đỗ ngay trước cổng.
Cửa sổ xe hạ xuống.
Long Tam?
Khóe miệng Trương Minh Vũ co giật.
Mặc dù chiếc Mecerdes tối qua bị nổ, nhưng... không đến mức đi Xiali chứ...
Sắc mặt Long Tam hiện lên vẻ lúng túng hiếm thấy.
Trương Minh Vũ mở cửa, ngồi lên xe.
Long Tam đạp chân ga.
Không bao lâu sau, chiếc xe đã đỗ ở cổng Sơ Tinh.
Trương Minh Vũ xuống xe.
Vừa định đi vào đã phát hiện ra ở cổng có một hàng dài.
Hình như... đang xếp hàng?
Hả?
Trương Minh Vũ sững sờ, mắt lóe lên sự hoang mang.
Cổng công ty bị chặn mất rồi.
Đây... đều là những người muốn anh đầu tư cho dự án của họ sao?
Mắt Trương Minh Vũ lóe lên sự hoang mang.
Nhiều người như vậy....
Haizz.
Trương Minh Vũ âm thầm thở dài.
Anh tiến lên trước.
Nhưng anh vừa xuất hiện đã thu hút ánh mắt của rất nhiều người.
Mắt ai cũng lóe lên sự tức giận.
Trương Minh Vũ sững sờ.
Sao vậy?
Đúng lúc này, một giọng nói chua ngoa vang lên: "Tôi bảo này, đây là thời đại nào mà có kẻ mặt dày như vậy chứ?"
Trương Minh Vũ nhíu mày.
Nhìn về phía phát ra giọng nói, một anh chàng hào hoa phong nhã đang khoanh tay trước ngực.
Mặt mày kỳ lạ.
Anh ta không nhìn anh, nhưng giọng nói rất to.
Đúng vậy!
Vừa dứt lời, mọi người xung quanh liền rối rít phụ họa.
Trương Minh Vũ nhướng mày, đây chính là cơ hội tốt.
Anh âm thầm nhìn quanh, nhớ kỹ những kẻ hung hăng nhất.
Đây... là nhóm người phải loại.
Trương Minh Vũ quay người, đi tiếp.
Giọng nói chanh chua kia lại vang lên: "Êu! Tôi đã bảo rồi, sao lại có loại không biết ngượng như vậy chứ?"
"Nói ai người đó không tự biết sao?"
Trương Minh Vũ dừng bước.
Quay đầu nhìn, anh chàng kia vẫn đang khoanh tay, nhìn khắp nơi.
Không dám nhìn mình?
Trương Minh Vũ cười nói: "Anh nói tôi sao?"
Anh chàng ngẩn người.
Nhưng giả bộ không có chuyện gì xảy ra.
Không nói một lời.
Trương Minh Vũ lắc đầu.
Bị sao vậy, tại sao đến đây tỏ ra mình căm giận vì bị đối xử bất công chứ...
Bỗng nhiên một giọng nói hài hước vang lên: "Đại ca, hình như ngoài anh ra chẳng còn ai khác đâu!"
Nhìn qua nơi phát ra giọng nói.
Một cô gái mặc váy lolita đứng giữa hàng.
Khuôn mặt xinh đẹp, vô cùng rạng rỡ.
Nụ cười trên khuôn mặt khiến người ta cảm giác mùa xuân đang đến.
Trương Minh Vũ cười nói: "À... vậy ai nói tôi thế?"
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.