Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi
Đám người chắn trên đường kia lập tức thất kinh.
Không chịu dừng xe?
Chỉ trong chớp mắt, xe đã phóng đến trước mặt.
Lâm Kiều Hân nhắm nghiền mắt lại.
Hai chục người kia nhảy lên tán loạn như đám ếch sợ hãi.
Xoảng xoảng!
Những tiếng va chạm chói tai vang lên.
Xe bọn họ đã đâm bay những chiếc xe chắn giữa đường.
Trương Minh Vũ mừng rỡ.
Hôm nay, Lâm Kiều Hân... có vẻ khác lạ thật đấy!
Két!
Bỗng lại có tiếng va chạm chói tai vang lên.
Trương Minh Vũ căng thẳng cả người.
Xe bị đâm hỏng rồi?
Anh nhổm lên nhìn.
Đầu xe đã bốc khói rồi.
Trời đất!
Trương Minh Vũ kinh hãi.
Lâm Kiều Hân nhanh chóng điều chỉnh lại, nhưng lại không thể khống chế được tay lái nữa.
Cô bèn phanh xe lại theo bản năng.
Két!
Tiếng phanh xe chói tai lại vang lên.
Cô không khống chế được xe nữa, chiếc xe lao thẳng về phía rừng cây bên cạnh.
Xe xóc nảy kịch liệt.
May sao, xe không đâm phải thân cây nào, chỉ loạng choạng dừng lại.
Thân thể hai người bị nảy lên một trận.
Đầu xe đã bắt đầu bốc khói đặc.
Trương Minh Vũ nhanh nhẹn quát to: "Mau xuống xe!"
Lâm Kiều Hân vội vàng mở cửa xe.
Trương Minh Vũ bước sang, nắm chặt cánh tay cô, nhanh chóng chạy vội.
Phừng!
Một ngọn lửa bùng lên.
Trương Minh Vũ tăng nhanh bước chân.
Lâm Kiều Hân cũng cố gắng trấn tĩnh, chạy theo anh.
Ầm!
Bỗng một tiếng nổ lớn vang lên.
Trương Minh Vũ kinh hãi.
Anh vội nhào lên phía trước, đẩy Lâm Kiều Hân ngã xuống đất.
Bản thân anh đè lên người cô, che chở thật kín.
Lâm Kiều Hân cắn chặt răng.
Lòng cô vô cùng hoảng sợ, đồng thời cũng rất cảm động.
Một lúc sau, vụ nổ xe đã bình ổn lại.
Trương Minh Vũ ngẩng đầu nhìn.
May sao, bọn họ đã chạy khá xa, không bị vụ nổ gây ảnh hưởng gì.
Trương Minh Vũ lo lắng hỏi Lâm Kiều Hân: "Cô không sao chứ?"
Lâm Kiều Hân nhìn anh đầy phức tạp, nhưng chỉ nhẹ nhàng lắc đầu.
Phù!
Trương Minh Vũ thở phào nhẹ nhõm.
Lại thoát được một nạn!
Lâm Kiều Hân chỉ lẳng lặng nhìn khuôn mặt gần sát bên mình, ánh mắt sáng lấp lánh.
Trái tim cô đã đập loạn lên.
Trương Minh Vũ không chú ý tới điều này.
Brừm!
Bỗng bọn họ nghe thấy có tiếng nổ của động cơ vẳng đến.
Trương Minh Vũ căng thẳng cả người.
Anh ngước mắt nhìn.
Bấy giờ, anh mới phát hiện có mấy chiếc xe đã vòng tới phía sau họ.
Phía trước... cũng có hơn hai chục người chạy tới chặn!
Nguy rồi!
Trương Minh Vũ nhăn mày.
Không còn đường chạy!
Quan sát kĩ hơn, anh mới nhận ra, bước chân của đám người kia cực kì vững vàng.
Bọn họ đều là cao thủ!
Trái tim Trương Minh Vũ như trầm xuống.
Xong đời!
Lâm Kiều Hân đứng lên, sắc mặt lạnh lẽo như băng.
Nhưng...
Trương Minh Vũ cắn chặt răng.
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.