Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi
Trương Minh Vũ mỉm cười đắc ý.
Âu Dương Triết trầm mặt, lo lắng nói: "Thanh Duyệt, trong tay anh có tin tức em muốn!"
Liễu Thanh Duyệt dừng bước.
Trương Minh Vũ bất giác cảm thấy thất vọng.
Nhưng anh nhanh chóng hiểu ra.
Dù sao Liễu Thanh Duyệt cũng có vấn đề riêng của mình.
Trương Minh Vũ cười nói: "Chị tư, nếu chị bận thì chị cứ đi đi, em ngồi đây đợi chị".
Liễu Thanh Duyệt giật mình.
Một lúc sau, con ngươi xinh đẹp ánh lên vẻ dịu dàng.
Âu Dương Triết cuộn chặt nắm đấm, ánh mắt tràn ngập vẻ đợi chờ!
Liễu Thanh Duyệt khẽ mím môi nói: "Có tin tức gì quan trọng hơn cậu ấy được chứ".
Nói xong cô ấy liền kéo tay Trương Minh Vũ rời đi.
Âu Dương Triết ngớ người.
Mắt Trương Minh Vũ hiện lên sự kinh ngạc.
Chuyện này...
Âu Dương Triết cuộn chặt nắm đấm, trong mắt tràn ngập sự âm u.
Thằng nhãi, mày chết chắc rồi!
Họ nhanh chóng đi ra ngoài.
Trương Minh Vũ giờ mới hoàn hồn, trong lòng cảm động vô cùng.
Liễu Thanh Duyệt mỉm cười.
Một lúc sau, Trương Minh Vũ cười nói: "Chị tư, hay là... chị quay về đi, em cũng không vội".
Dù cảm động, nhưng trong lòng vẫn có chút không nỡ.
Mặc dù không rõ.
Nhưng anh hiểu, tin tức ấy rất quan trọng với Liễu Thanh Duyệt.
Liễu Thanh Duyệt cưng chiều xoa đầu Trương Minh Vũ, cô ấy cười nói: "Được rồi em trai thối, em nghĩ chị đùa với em sao?"
"Mau đi thôi".
Nói xong cô ấy liền đi tiếp.
Khóe miệng Trương Minh Vũ co giật.
Haizz.
Một lúc sau Trương Minh Vũ mới lặng lẽ thở dài.
Rốt cuộc là tin tức gì vậy?
Trương Minh Vũ bắt đầu cảm thấy hiếu kỳ.
Liễu Thanh Duyệt nhanh chóng ngồi lên một chiếc Audi.
Trương Minh Vũ ngồi xuống ghế phó lái.
Liễu Thanh Duyệt không chần chừ nữa, cô ấy đạp chân ga, chiếc xe lao đi.
Trương Minh Vũ kinh ngạc hỏi: "Chị tư, chị biết lái xe ạ?"
Liễu Thanh Duyệt cười đắc ý: "Đương nhiên, chị tư của em cái gì cũng biết".
Trương Minh Vũ bất lực lắc đầu.
Chị tư cũng biết lái, mà mình vẫn chưa biết...
Có vẻ như sau này phải thi bằng lái thôi!
Chiếc xe nhanh chóng dừng lại ở cổng một nhà hàng Trung Hoa.
Liễu Thanh Duyệt kiêu ngạo nói: "Xuống xe, chị tư đưa em đi ăn đồ ngon!"
Trương Minh Vũ mỉm cười.
Hai người sánh vai nhau đi vào.
Sự xuất hiện của Liễu Thanh Duyệt thu hút rất nhiều ánh mắt.
Trông ai cũng như hổ đói.
Liễu Thanh Duyệt chẳng thèm quan tâm, cô hét lớn: "Băng Băng, tớ đến rồi".
Trương Minh Vũ nhướng mày.
Băng Băng?
Một giọng nói vui vẻ vang lên: "Á, khách quý đến rồi".
Nhìn qua đó.
Chỉ thấy một người phụ nữ xinh đẹp đã bước ra từ quầy lễ tân.
Trên mặt tràn ngập ý cười.
Trương Minh Vũ không kìm được cảm thấy kinh ngạc.
Chẳng phải chị tư mới đến Tĩnh Châu sao? Sao đã quen người ta rồi?
Trần Bằng Băng đến trước mặt họ.
Cô ấy trợn tròn mắt, kinh ngạc hỏi: "Trời ạ, Thanh Duyệt, đây là... bạn trai cậu sao?"
Khóe miệng Trương Minh Vũ co giật.
Liễu Thanh Duyệt khó chịu liếc mắt: "Tớ cũng muốn lắm đấy".
Trương Minh Vũ bất lực lắc đầu.
Mắt Trần Băng Băng lóe lên vẻ khiếp sợ.
Muốn?
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.