Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi
Hiển nhiên, đây chính là hai thành viên của Thần Ẩn.
Nhưng...
Ánh mắt Trương Minh Vũ thoáng hiện nghi hoặc.
Sau khi hai người này đi ra, cửa phòng kia lại một lần nữa đóng kín, không ai trở ra.
Anh nhầm mục tiêu rồi à?
Trương Minh Vũ nhăn mày.
Tần Minh Nguyệt cũng thoáng vẻ nghi hoặc.
Hai người kia đã ra khỏi khách sạn.
Trương Minh Vũ lại một lần nữa nhìn về phía căn phòng kia, vẫn không ai đi ra.
Bỗng điện thoại của anh reo vang.
Trương Minh Vũ lấy điện thoại ra, thấy đó là cuộc gọi đến từ một số lạ.
Đây là...
Chần chừ một giây, Trương Minh Vũ ấn nút nghe.
Ngay sau đó, bên tai anh vang lên một tiếng la thất thanh: "Cứu với!"
Trương Minh Vũ nhíu mày!
Giọng nói này của bà hai?
Tần Minh Nguyệt cũng cảm thấy lo lắng.
Trương Minh Vũ nói: "Bình tĩnh đi, đừng hét! Bây giờ mấy người đang ở đâu?"
Hả...
Đầu dây bên kia chần chừ đôi chút.
Một lúc sau bà hai mới hoảng loạn nói: "Chúng tôi... đang ở khách sạn Hồng Thái!"
Trương Minh Vũ hỏi tiếp: "Phòng nào?"
Hả?
Một lúc sau bà hai mới trả lời: "Tôi đang ở... phòng riêng chí tôn số ba, cậu... cậu mau đến!"
"Nếu như đến muộn.... chúng tôi chết mất!?
Chí Tôn? Số ba?
Trương Minh Vũ nhíu mày, nhanh chóng tìm kiếm.
Cuối cùng anh nhìn về phía phòng riêng cặp sinh đôi kia vừa đi ra.
Quả nhiên là phòng này!
Trương Minh Vũ cảm thấy hoang mang.
Sao không có động tĩnh gì?
Tần Minh Nguyệt cảm thấy khó hiểu.
Một lúc sau Trương Minh Vũ mới lạnh lùng nói: "Được rồi, tôi sẽ qua đó ngay".
Nói xong anh liền cúp máy.
Tần Minh Nguyệt nhíu mày hỏi: "Có thật là khách sạn Hồng Thái này không?"
Trương Minh Vũ gật đầu.
Long Tam ở đây đương nhiên không thể là chỗ khác.
Nhưng...
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.