Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi
Nói rồi cô đứng lên với vẻ mặt không chút cảm xúc.
Trương Minh Vũ cảm thấy cực kỳ hoang mang.
Hôm nay Lâm Kiều Hân… rất lạ.
Việc này mà cũng giành à?
Cuối cùng Trương Minh Vũ bất lực lắc đầu.
Trương Minh Vũ đi ra ngoài.
Mai Dược cong môi nói: “Ông chủ Trương, xem ra vợ anh rất để tâm đến anh đấy”.
Hả?
Trương Minh Vũ há hốc miệng hỏi: “Cô ấy… để tâm đến tôi ư? Ờ thì… sao có thể nhìn ra được?”
Mai Dược hơi đắc ý nói: “Trực giác của phụ nữ”.
“Nếu tôi đoán không lầm thì Trần Thắng Nam mà anh vừa nhắc đến là nữ nhỉ?”
Trương Minh Vũ cứng nhắc gật đầu.
Chuyện này… có liên quan gì?
Mai Dược nhướng mày nói: “Vậy thì đúng rồi, xem ra… hình như chị Trương ghen rồi”.
Phụt!
Trương Minh Vũ suýt nữa nôn ra máu.
Cô ấy… ghen?
Đùa gì thế chứ…
Trương Minh Vũ cười gượng nói: “Ờ… có lẽ thế…”
Anh không thèm tin.
Ánh mắt Mai Dược lóe lên tia ý sâu xa.
Không nhiều lời nữa.
Không lâu sau, tiếng bước chân vang lên.
Lâm Kiều Hân đẩy cửa bước vào.
Trương Minh Vũ quay đầu lại nhìn.
Lâm Kiều Hân vẫn mang vẻ mặt không cảm xúc, chẳng thèm nhìn anh lấy một cái.
Khóe môi Trương Minh Vũ khẽ giật.
Cảm giác rất bất lực.
Lâm Kiều Hân đặt hợp đồng xuống trước mặt Mai Dược nói: “Bà chủ Mai, mời cô đọc hợp đồng”.
Mai Dược khách sáo gật đầu.
Cô ấy cầm hợp đồng trong tay, đọc thật kỹ.
Không bỏ qua bất kỳ điều khoản nào.
Trương Minh Vũ cong môi nở nụ cười.
Thảo nào lại thành công, còn đọc kỹ như thế…
Anh cũng không vội, cứ thế yên lặng đợi.
Bỗng chốc lại chẳng có gì làm, anh lén nhìn sang bên cạnh nhưng anh không ngờ Lâm Kiều Hân đang nhìn anh chằm chằm.
Bốn mắt nhìn nhau.
Trương Minh Vũ nhanh chóng dời tầm mắt sang chỗ khác.
Cảm thấy chột dạ.
Lâm Kiều Hân cũng trợn mắt nhìn Trương Minh Vũ, bĩu môi.
Cô cũng không biết rốt cuộc mình bị làm sao.
Chỉ là không kiềm chế được.
Hừ!
Lâm Kiều Hân thầm khẽ hừ một tiếng.
Thu hồi tầm mắt.
Ánh mắt Trương Minh Vũ lóe lên tia bất lực.
Một lúc sau, Mai Dược đặt hợp đồng trong tay xuống.
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.