Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi
Câu nói này đằng đằng sát khí!
Ừng ực!
Dạ Thập Nhất chật vật nuốt nước bọt.
Thật đáng sợ!
Tất cả mọi người đều kinh ngạc.
Trong mắt Trương Minh Vũ cũng thoáng qua vẻ phức tạp.
Đây… chính là cảm giác an toàn sao?
Ngay sau đó, Trương Minh Vũ nở một nụ cười.
Thật tốt khi có mấy người chị gái.
Những người khác đều ngơ ngác, trong lòng vô cùng chấn động!
Quá mạnh mẽ!
Hàn Quân Ngưng nhìn thẳng, không ngừng ép sát.
Dạ Thập Nhất cũng luống cuống!
Thực lực cách biệt quá lớn, căn bản là không có bất kỳ năng lực phản kháng nào!
Hàn Quân Ngưng đột nhiên dùng lực ở dưới chân!
Đá thẳng đến chỗ Dạ Thập Nhất!
Con ngươi Dạ Thập Nhất bỗng co lại, hoảng hốt né tránh!
Bịch!
Tiếng va chạm nặng nề vang lên!
Mặc dù hắn đã chạy ra rất xa, nhưng vẫn không thể tránh khỏi cú đá xoáy của Hàn Quân Ngưng!
Chân của Hàn Quân Ngưng đập mạnh vào lưng hắn!
Cơ thể Dạ Thập Nhất bay ra xa!
Mẹ kiếp!
Thấy vậy, Trương Minh Vũ trợn tròn hai mắt!
Chết tiệt... thật không thể tin được!
Thực lực của chị sáu rốt cuộc kinh khủng đến mức nào?
Liệu có thể giết Long Tam trong nháy mắt không?
À…
Trương Minh Vũ kinh ngạc.
Trong mắt mọi người cũng đầy vẻ kinh ngạc!
Dạ Thập Nhất ngã xuống đất, khó khăn chống cơ thể đứng dậy!
Hàn Quân Ngưng lật tay lại.
Ngay sau đó, một chiếc phi tiêu lại xuất hiện trong tay!
Ôi!
Mọi người xung quanh lại cảm thấy sống lưng ớn lạnh!
Một chiếc phi tiêu… một mạng người!
Khóe mắt Dạ Thập Nhất co rút dữ dội, vẻ mặt sợ hãi!
Hàn Quân Nhưng không chút do dự, phi thẳng ra!
Phi tiêu bay tới!
Con ngươi Dạ Thập Nhất bỗng nhiên co lại, một sự im lặng chết chóc hiện lên trước mắt!
Xong thật rồi!
Trong lòng Trương Minh Vũ sôi sục nhiệt huyết.
Ngàn cân treo sợi tóc!
Đinh!
Bỗng nhiên, một âm thanh trong trẻo vang lên!
Hả?
Hàn Quân Ngưng hơi nhíu mày.
Trong mắt Trương Minh Vũ cũng hiện lên vẻ nghi ngờ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.