Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi
Trương Minh Vũ vô cớ rùng mình.
Chuyện này...
Cuối cùng, Trương Minh Vũ thẫn thờ đi lên tầng hai trở về phòng.
Bước chân đã đi xa.
Lâm Kiều Hân chậm rãi nới lỏng nắm đấm, nhưng đôi mắt đẹp của cô vẫn đầy vẻ ngượng ngùng xấu hổ!
Tên... xấu xa này!
Nghĩ đến đây, cơ thể Lâm Kiều Hân lại căng chặt!
Xấu xa ư?
Không phải là nũng nịu à?
Lâm Kiều Hân hung hăng giậm chân, sau đó bắt đầu tắm rửa.
Trong phòng.
Trương Minh Vũ ngồi trên giường, trên mặt vẫn còn biểu cảm ngượng ngùng.
Vừa nãy... ma xui quỷ khiến gì vậy nhỉ?
May mà... cô ấy không nghe thấy.
Phù!
Trương Minh Vũ thở phào nhẹ nhõm, yên lặng dựa lưng vào giường.
Đột nhiên, anh nhớ đến năm người đó.
Khóe miệng Trương Minh Vũ chậm rãi nở nụ cười.
Rốt cuộc thực lực của năm người này thế nào? Lại lọt vào mắt xanh của Âu Dương Tịnh.
Trương Minh Vũ càng thêm tò mò.
Ngay sau đó, Trương Minh Vũ lấy điện thoại di động ra gọi cho Trần Thắng Nam.
Điện thoại được kết nối.
Giọng nói cung kính của Trần Thắng Nam vang lên: "Thưa anh, anh có gì dặn dò?"
Trương Minh Vũ cười nói: "Chúng ta vừa có năm đối tác mới, bên phía cô có lẽ đã nhận được tin tức rồi nhỉ?"
Trần Thắng Nam cung kính trả lời: "Nhận được tin tức rồi ạ”.
Giọng điệu của cô ta cũng đầy kích động!
Chỉ trong thời gian một bữa ăn tối, đã tìm được năm đối tác làm ăn lớn!
Năng lực này... còn có ai?
Trương Minh Vũ cười toe toét nói: "Cô đưa cho tôi một bản thông tin chi tiết về năm doanh nghiệp này, tôi muốn nghiên cứu nó”.
Trần Thắng Nam đồng ý.
Chẳng mấy chốc, điện thoại đã bị cúp.
Trương Minh Vũ đặt điện thoại xuống, trong mắt hiện lên vẻ chờ mong.
Âu Dương Tịnh, hy vọng cô không làm tôi thất vọng!
Reng reng reng!
Ngay sau đó, điện thoại anh rung lên.
Trương Minh Vũ nhấc điện thoại lên, nhìn thấy tài liệu do Trần Thắng Nam gửi đến.
Anh vội vàng mở ra.
Thông tin chi tiết của năm doanh nghiệp lần lượt xuất hiện.
Một giây sau, hai mắt Trương Minh Vũ trợn tròn!
Doanh nghiệp đầu tiên còn tốt.
Nhưng doanh nghiệp thứ hai...
Trương Minh Vũ tiếp tục kéo xuống, càng xem càng kinh hãi!
Đọc đến cuối cùng, khuôn mặt Trương Minh Vũ đanh lại!
Âu Dương Tịnh... đã không làm anh thất vọng, năm người này... đều là những doanh nhân giàu có!
Trương Minh Vũ rất kích động!
Điều quan trọng nhất là trong số năm doanh nhân giàu có này có doanh nghiệp mà anh đang nhắm đến!
Còn là ba doanh nghiệp!
Ừng ực!
Trương Minh Vũ nuốt nước bọt.
Trong lòng mừng như điên!
Trong số sáu doanh nghiệp có giá trị thị trường hơn một trăm triệu ở Ninh Châu, ở đây có tới ba!
Hai nhà sản xuất ô tô, một nhà phát triển bất động sản!
Trước đó anh đã hợp tác được với ba doanh nghiệp, hai doanh nghiệp dịch vụ ăn uống, một doanh nghiệp về đầu tư!
Nói cách khác...
Sáu doanh nghiệp mà anh đã lên kế hoạch ban đầu phải hợp tác được... bây giờ đều đang nằm trong tầm tay!
Chuyện này...
Trương Minh Vũ siết chặt nắm đấm, trong mắt tràn đầy vẻ hào hứng!
Có được không mất công sức!
Phù!
Trương Minh Vũ hít sâu một hơi.
Lần này, Âu Dương Tịnh đã giúp anh rất nhiều!
Trương Minh Vũ nằm thoải mái trên giường.
Bây giờ những gì nên có đã có được!
Vậy mình có phải là tỷ phú giàu nhất Ninh Châu không?
Trương Minh Vũ càng thêm phấn khích.
Mặc dù tiền mặt vẫn không bằng được Trần Đại Phú và Hàn Thiên Hoa nhưng giá trị thị trường...
Hơn nữa, nếu tiếp tục phát triển như vậy, thì việc vượt qua Trần Đại Phú và Hàn Thiên Hoa chỉ là vấn đề thời gian mà thôi!
Ha ha!
Trương Minh Vũ hoàn toàn phấn khích.
Nhiệm vụ của chị ba... có thể coi là bước đầu tiên!
Tiếp theo... là cả tỉnh!
Đột nhiên, tiếng gõ cửa vang lên.
Trương Minh Vũ sửng sốt.
Ngước mắt nhìn, anh vừa hay nhìn thấy Lâm Kiều Hân bước từ bên ngoài vào.
Khuôn mặt của cô vẫn không được tự nhiên lắm. Trương Minh Vũ không còn tâm trí để suy nghĩ về chuyện vừa xảy ra, anh kích động nói: "Cô mau đến đây!"
Nói xong, anh vội vàng vỗ vào vị trí bên cạnh mình.
Hả?
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.