Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi
Nghe thấy vậy, Trương Minh Vũ ngay lập tức cau mày lại!
Là giọng nói của Long Tam!
Đôi mắt xinh đẹp của Tần Minh Nguyệt hiện lên vẻ nghiêm túc!
Trương Minh Vũ nhỏ giọng hét lên: “Đi!”
Long Tam nói thì phải nghe theo!
Người của Âu Dương Triết chắc chắn không chỉ có những người đang ở trước mặt này đâu!
Trương Minh Vũ kéo Tần Minh Nguyệt nhanh chóng quay lại chỗ đậu xe!
Dạ Thập Nhất cười nhạo quát: “Đuổi theo cho tao!”
Tám người đàn ông vạm vỡ nhanh chóng đuổi theo Trương Minh Vũ và Tần Minh Nguyệt.
Khí thế hung hăng!
Trương Minh Vũ cau mày, nghiêm túc nói: “Không đánh được, chắc chắn bọn chúng vẫn còn người khác!”
Tần Minh Nguyệt nặng nề gật đầu.
Ngay sau đó, chân của hai người lại tăng tốc.
Nhanh chóng chạy về phía trước!
Tám người đàn ông vạm vỡ đuổi theo sau!
Chiếc xe đang ở trước mặt!
Trong mắt của Trương Minh Vũ hiện lên vẻ lo lắng.
Quay đầu nhìn về phía sau...
Hả?
Trương Minh Vũ đột nhiên sững sờ.
Anh phát hiện khoảng cách giữa mình và tám người đàn ông vạm vỡ đó hình như đã được nới ra một chút!
Họ không khỏe sao?
Không thể nào...
Có một sự nghi ngờ hiện lên trong mắt của Trương Minh Vũ.
Nhưng vào lúc này mà nói, Trương Minh Vũ không có tâm tư để suy nghĩ nhiều, rời khỏi chỗ này mới là điều quan trọng nhất!
Ngay sau đó, hai người lao vọt tới bên cạnh xe!
Trương Minh Vũ quay đầu nhìn lại thêm một lần nữa!
Lúc này mới phát hiện tốc độ của tám người đàn ông vạm vỡ hình như lại giảm đi một chút nữa!
Khoảng cách càng xa hơn!
Chuyện này...
Trong mắt Trương Minh Vũ hiện lên sự nghi ngờ.
Không đúng...
Nhưng anh chưa kịp nghĩ nhiều, Tần Minh Nguyệt đã đặt tay lên nắm cửa.
Không đúng, chắc chắn là không đúng!
Cảm giác hoảng loạn trong lòng của Trương Minh Vũ trở nên rõ ràng hơn!
Ngay sau đó, Trương Minh Vũ hét lên: “Đừng cử động!”
Hả?
Đôi mắt xinh đẹp của Tần Minh Nguyệt hiện lên sự nghi ngờ.
Nhưng động tác trên tay lại theo bản năng dừng lại, hoàn toàn tin tưởng vào những gì Trương Minh Vũ nói!
Trương Minh Vũ cau mày.
Anh luôn cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng... vẫn không thể nghĩ ra không đúng ở chỗ nào!
Đột nhiên, Long Tam hét lên: “Cậu Minh Vũ, đừng lên xe, chạy mau!”
Hả?
Nghe thấy vậy hai mắt Trương Minh Vũ lóe lên!
Xe có vấn đề sao?
Chẳng trách...
Trương Minh Vũ nghiến răng hét lớn: “Chạy mau!”
Nói xong, anh nắm lấy cánh tay của Tần Minh Nguyệt, lao vào trong rừng cây!
Tần Minh Nguyệt sững sờ!
Đôi mắt của Dạ Thập Nhất hiện lên vẻ lạnh lùng!
Bùm!
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.