Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi

Chương 2183



Tần Minh Nguyệt mờ mịt hỏi: "Anh có lửa hả?"  

Trương Minh Vũ cười đắc ý nói: "Tôi là lửa đây”.  

Nói xong, anh lập tức ngồi vào bên trong hốc cây.  

Không gian không nhỏ.  

Trương Minh Vũ cười tươi, trong mắt anh tràn đầy sự tự mãn.  

Có thể tiến hành tiếp rồi.  

Tần Minh Nguyệt do dự một lúc, sau đó lấy ra một con dao găm bắt đầu làm sạch con thỏ.  

Còn Trương Minh Vũ đang bắt đầu mày mò.  

Cách nguyên thủy nhất... đánh gỗ tạo lửa.  

Chẳng mấy chốc, Trương Minh Vũ gần như đã chuẩn bị xong mọi thứ, đặt đám cỏ bù xù lên bề mặt các mảnh gỗ.  

Rồi anh bẻ mấy khúc củi khô bỏ vào.  

Xoay xoay!  

Trương Minh Vũ bắt đầu dùng sức chà xát.  

Thấy vậy, đôi mắt xinh đẹp của Tần Minh Nguyệt tràn đầy sự bất lực, lẩm bẩm nói: "Anh thực sự nghĩ rằng bản thân có thể tạo lửa...”  

Nói xong, cô ta yên lặng đặt dao găm xuống.  

Thế này có bắt lửa được không?  

Dọn dẹp cũng đã dọn dẹp rồi...  

Tần Minh Nguyệt mệt mỏi thở dài, trong mắt chỉ có thất vọng.  

Vốn tưởng rằng có thể ăn.  

Trương Minh Vũ không để ý đến cô ta.  

Thời gian chậm rãi trôi qua, trời đã tối hẳn.  

Tần Minh Nguyệt lặng lẽ thở dài.  

Đột nhiên, một mùi hương lạ chui vào mũi cô ta.  

Tần Minh Nguyệt khẽ cau mày.  

Nghiêng đầu nhìn lại, đôi mắt đẹp lập tức đầy ngạc nhiên.  

Trương Minh Vũ... bốc khói?  

Không đúng…  

Vậy mà Trương Minh Vũ thật sự đánh được lửa.  

Chuyện này...  

Đôi mắt đẹp của Tần Minh Nguyệt tràn đầy sự khiếp sợ.  

Cháy thật hả?  

Phù!  

Đột nhiên, một âm thanh rất nhỏ vang lên.  

Có một tia sáng lóe lên trước mắt cô ta.  

Cái này...  

Tần Minh Nguyệt ngạc nhiên, gương mặt xinh đẹp đầy vẻ khó tin.  

Nhìn kỹ lại thì...  

Trên khúc củi trong tay Trương Minh Vũ có đốm lửa nhỏ đang cháy lên.  

Thật sự… cháy rồi.  

Phù!  

Trương Minh Vũ thở phào nhẹ nhõm, vội vàng thả nhánh cây tùng bên cạnh vào ngọn lửa.  

Chẳng mấy chốc, ngọn lửa càng lúc càng lớn.  

Trương Minh Vũ nhoẻn miệng cười, ánh mắt tràn đầy hưng phấn.  

Sắp được ăn rồi.  

Tần Minh Nguyệt cứ há hốc mồm nhìn chằm chằm anh.  

Trương Minh Vũ nghi ngờ hỏi: "Cô rửa thỏ rừng xong chưa?"  

Ơ...  

Mãi đến lúc này, Tần Minh Nguyệt mới tỉnh táo lại sau cú sốc.  

Thỏ rừng?  

Ngay sau đó, Tần Minh Nguyệt xấu hổ nói: "Sắp, sắp xong rồi”.  

Dứt lời, cô ta lập tức nhặt con dao găm lên.  

Nhanh chóng làm sạch. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.