Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi

Chương 224: Người đứng cạnh lập tức hiểu!



Lời này vừa dứt, mọi người lập tức cười chế giễu, ai ai cũng hiểu ý cô ta.





Lâm Kiều Hân nhíu mày.





Nếu như lấy nhà họ Lâm ra để khoe thì còn dễ khoe, dù sao cũng là sự thật.






Quan trọng bây giờ Trương Minh Vũ lại nói như vậy, khiến nhà họ Lâm mất mặt...





Trương Minh Vũ chẳng hề bận tâm, cười ngoác miệng đáp: "Trần Đại Phú là đàn em của tôi".





Ha ha!





Không ít người đang uống nước phải phun ra.







Một giây sau, tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn Trương Minh Vũ!





Họ từng gặp nhiều kẻ không biết xấu hổ rồi, nhưng chưa từng gặp ai không biết xấu hổ như thế này!





Não Lâm Kiều Hân lộn tùng phèo lên, mất mặt mình quá, mất mặt cả gia tộc nhà mình nữa.





Nhưng Trương Minh Vũ nói như vậy cũng để cô nở mày nở mặt, cô còn có thể nói gì nữa đây!





Trương Tuyết hít sâu một hơi, không biết nên nói gì!





Kẻ mặt dày mới là vô địch thiên hạ!





Trương Minh Vũ bất lực lắc đầu.





Nói thật mà chẳng ai tin!





Thế giới này...





Cả căn phòng rơi vào bầu không khí ngượng ngùng, tất cả mọi người đều bết Trương Minh Vũ đang chém gió, nhưng không biết phải vạch trần như nào!





Cuối cùng Hà Gia Hoa cũng chỉ có thể chuyển đề tài.





"À này..., mọi người thích gì, tí nữa ăn cơm xong tôi có thể mời mọi người đi chơi một chuyến".





Hà Gia Hoa thản nhiên nói, trong lời nói toát ra cảm giác của người có tiền.





Mắt mọi người sáng lên!





Con ngươi Trương Tuyết xoay tròn, cô ta nịnh nọt nói: "Nghe nói cậu chủ Hà của chúng ta từ khi còn ngồi trên ghế nhà trường đã chuyên tâm nghiên cứu Taekwondo, hay là ăn cơm xong chúng ta chọn chỗ nào đó để cậu chủ Hà biểu diễn đi, thế có được không?





Hà Gia Hoa nhướng mày, hí hửng nhìn Trương Tuyết.





Lại có người mở miệng nói hùa: "Thế cần gì tìm chỗ nào, bảo cậu chủ Hà thể hiện ngay tại đây là được!"





Nói xong liền nháy mắt với người bên cạnh.





Người đứng cạnh lập tức hiểu!





Mọi người vốn khó chịu với Trương Minh Vũ vì cứ ra vẻ giàu có, bây giờ chẳng phải là cơ hội để dạy cho anh một bài học sao?





Tất cả mọi người bắt đầu phối hợp với nhau.



Lâm Kiều Hân mím môi, sao cô không nhận ra chứ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.