*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Trương Minh Vũ cũng như vừa đi đánh trận, cả người mất hết sức lực.
Hàn Thất Thất cười nói: "Được đấy, anh nhanh thật đó".
Trương Minh Vũ cười đắc ý: "Đương nhiên, cô mà gặp nạn tôi sẽ là người đầu tiên lao ra".
Hàn Thất Thất tức giận liếc mắt nói: "Bớt bớt đi! Anh tưởng tôi không biết vụ anh cần thiết kế gấp à?"
Trương Minh Vũ lập tức lúng túng.
"Biết nhưng cần gì phải nói toẹt ra vậy, chả hiểu chuyện gì cả", Trương Minh Vũ lẩm bẩm.
Hàn Thất Thất trốn ra được, tâm trạng cũng tốt nên chẳng nói gì nhiều.
Chiếc xe nhanh chóng đỗ lại.
Sau khi xuống xe, Trương Minh Vũ nhìn quanh một vòng.
Nơi đây là một con phố buôn bán, xung quanh có rất nhiều cửa hàng.
Bên ngoài mọi người đi tới đi lui, tấp nập vô cùng.
Trước mặt trương Minh Vũ có một tòa nhà.
Đây rõ ràng là tòa nhà Trương Minh Vũ đã mua.
Nhìn đi nhìn lại, anh vẫn cảm thấy rất hài lòng.
Hai người đi thẳng vào trong khách sạn, bên trong chỉ có mấy công nhân đang bận rộn, không ai để ý đến bọn họ.
Trương Minh Vũ gọi điện thoại cho Vương Vũ Nam.
Sau khi cúp máy, anh cười nói: "Việc sau đây giao cho cô đấy, cô Hàn!"
Hàn Thất Thất kiêu ngạo nói: "Yên tâm, chuyện nhỏ như con thỏ".
Trương Minh Vũ hứng khởi nói "Kết cấu của khách sạn trước có sẵn rồi nên phương án thiết kế cũng có hạn, lần này cô cứ thoải mái thể hiện tài năng".
Anh rất mong đợi không biết kết quả cuối cùng sẽ thế nào!
Hàn Thất Thất ra dấu oke, hai người bắt đầu đi loanh quanh nơi này.
Hàn Thất Thất nhanh chóng có một cái nhìn đại khái về kết cấu của khách sạn.
Sau khi quay lại đại sảnh, đúng lúc Vương Vũ Nam đi vào.
Trương Minh Vũ toét miệng cười nói: "Nào tôi giới thiệu một chút..."
Nhưng chưa nói xong, Hàn Thất Thất đã kinh ngạc lên tiếng: "Vũ Nam? Sao cậu lại ở đây?"
Trương Minh Vũ sững sờ.
Vương Vũ Nam cũng sững sờ một lúc, không dám tin nên hỏi: "Cậu là... Thất Thất? Cậu..."
Dù sao chuyển biến hai ngày nay của Thất Thất thực sự quá lớn.
Trương Minh Vũ kinh ngạc hỏi: "Hai người... quen nhau à?"
Hàn Thất Thất kiêu ngạo nói: "Đương nhiên rồi, chúng tôi là bạn học, thế sao hai người quen nhau vậy"
Bạn học?
Trương Minh Vũ ngẩn người, một lúc sau mới phản ứng lại.
Cũng đúng, họ đều đang đi học...
Chỉ là Vương Vũ Nam tự mình đi thực tập thôi.
Vương Vũ Nam cười nói: "Bây giờ tớ làm thuê cho anh Trương Minh Vũ, tớ vừa vào làm xong".
Hàn Thất Thất kinh ngạc.