Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi

Chương 505: Cậu ta vô thức đưa mắt nhìn quanh!



Bọn họ đều không ngờ Dịch Thanh Thiên… lại quen biết Trương Minh Vũ!  

Còn sợ Trương Minh Vũ như vậy!  

Quan trọng nhất là… đến cả Marmart cũng bị Trương Minh Vũ cướp đi từ trong tay nhà họ Dịch!  

Rốt cuộc thực lực của Trương Minh Vũ khủng bố tới mức nào?  

Ai cũng trở nên ngây dại, kinh ngạc không nói nên lời!  

Những người đứng ở phe bên trái đều kinh hãi!  

Còn đám người bên phải thì cả người như hoá đá!  

Vương Thiết Trụ cứng đờ toàn thân! Ánh mắt đờ đẫn không dám tin tưởng!  

Trương Minh Vũ lại chẳng thèm để ý tới họ, chỉ lạnh lùng chất vấn: “Các người chèn ép người dân khổ sở như vậy còn không cho chúng tôi phản kháng lại sao?”  

“Hơn nữa, chính nhà họ Dịch của cậu mới là kẻ cướp mối làm ăn của tôi trước!”  

Nói xong anh lập tức cảm thấy hối hận, thầm mắng mình lắm lời với một thằng nhóc làm gì!  

Dịch Thanh Thiên ấp úng nói: “Anh… anh…”  

Nhưng cậu ta lắp bắp hồi lâu vẫn không nói được câu nào.  

Cậu ta đã được nghe kể về sự đáng sợ của anh từ trước, dù lòng đang nổi giận đùng đùng nhưng vẫn chẳng dám phản bác!  

Anh hơi híp mắt lại, lạnh giọng quát: “Ấp a ấp úng cái gì? Cậu chui ra từ đâu thì cút về đấy ngay cho tôi! Muốn hợp tác với người trong thôn này thì bảo Dịch Bác Văn vác mặt tới đây tìm tôi!”  

Trong giọng nói của anh tràn đầy khí thế!  

Trong vô thức, anh đã dần thích ứng với những hoàn cảnh như thế này.  

Đối với anh, những kẻ như Dịch Thanh Thiên Dịch Thanh Tùng đã không còn đủ tư cách đấu với mình nữa!  

“Anh…”  

Dịch Thanh Thiên run rẩy chỉ vào anh nhưng lại không nói được câu nào!  

Cậu ta đã bị anh doạ sợ mất mật!  

Đám người xung quanh cũng sợ ngây người!  

Vương Thiết Trụ đứng nghệt mặt ra đó, ánh mắt tràn đầy khiếp sợ!  

Sao có thể… sao có thể như vậy được?  

Anh bước lên một bước, lạnh lùng hỏi: “Không chịu đi hả? Thế thì các cậu đừng hòng đi được nữa!”  

Chỉ một câu nói đã khiến Dịch Thanh Thiên lộ ra vẻ mặt hoảng loạn!  

Cậu ta vô thức đưa mắt nhìn quanh!  

Cậu ta biết bên cạnh anh có một cao thủ vô cùng xuất chúng!  

Sau khi liếc nhìn một vòng, tuy không thấy gì cả nhưng cơ thể cậu ta vẫn không kìm được run lẩy bẩy!  

Ừng ực!  

Cậu ta gian nan nuốt nước bọt.  

Do dự xoắn xuýt hồi lâu mà vẫn chưa thể lấy được can đảm! 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.