Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi

Chương 519: Thật sảng khoái!



Hự!  

Trương Minh Vũ vừa dứt lời, tiếng hít khí lạnh liền vang lên dồn dập!  

Tất cả mọi người đều trố mắt nhìn anh!  

Lời nói này…  

Bà Hà lại càng tức nổ đom đóm mắt, tay run run chỉ vào người anh!  

“Mày… mày…”  

Bà ta lắp bắp hồi lâu cũng chẳng nói nên lời!  

Lý Phượng Cầm cũng trợn mắt há hốc mồm nhìn anh!  

Bà ta mắng anh nhiều năm như vậy nhưng đến tận bây giờ mới biết miệng lưỡi của anh cũng sắc bén không kém!  

Lần đầu tiên trong mắt bà ta hiện lên vẻ tán thưởng dành cho anh!  

Một lúc lâu sau, bà Hà mới nổi giận gào thét: “Còn đứng ngây ra đó làm gì? Mau bắt thằng ranh con này lại cho tao!”  

Nghe thấy mệnh lệnh của bà ta, ánh mắt hai gã vệ sĩ lập tức loé sáng!  

Nụ cười trên mặt Lý Phượng Cầm cũng trở nên cứng ngắc, vẻ mặt lại tràn đầy lo sợ!  

Ngay sau đó, gã vệ sĩ đang bị anh túm tay đột nhiên dùng lực vùng vẫy!  

Sau khi thoát khỏi bàn tay của anh, gã ta nhanh chóng tung đấm tấn công!  

Trương Minh Vũ nhếch miệng cười khinh bỉ.  

Chân anh khẽ nhích, dễ dàng tránh thoát đòn tấn công của đối phương.  

Tiếp đó, anh cũng tung ra một đấm!  

Tốc độ nhanh tới mức gã vệ sĩ không kịp phản ứng lại đã dính đòn!  

Bốp!  

Cùng với tiếng va đập trầm đục vang lên, gã vệ sĩ bị anh đấm ngã thẳng tắp xuống sàn nhà!  

Hự!  

Trương Minh Vũ cũng không nhịn được hít một hơi khí lạnh!  

Đau quá!  

Tối hôm qua tập đánh nhau với hình nộm đến giờ bàn tay vẫn còn sưng vù lên đây này!  

Lại còn ra sức đánh đấm, đau chết đi được…  

Thế nhưng khi nhìn thấy thành quả của mình, anh lập tức hưng phấn hẳn lên!  

Quả nhiên… sức lực của anh đã tăng thêm không ít!  

Nhưng anh chưa kịp nghĩ ngợi gì thì gã vệ sĩ còn lại đã vọt tới!  

Anh cau mày, ý chí chiến đấu trong lòng dâng lên bừng bừng!  

Anh không chút do dự sải bước xông thẳng lên!  

Đánh trực diện!  

Nắm đấm của đối phương bay tới!  

Anh cũng tung đấm đáp trả!  

Bốp!  

Tiếng va chạm trầm thấp vang lên!  

Hai người họ nhanh chóng tách ra!  

Trương Minh Vũ chỉ lùi lại vỏn vẹn nửa bước chân, thế nhưng gã vệ sĩ kia phải lùi ra sau mấy bước mới đứng vững được!  

Thật sảng khoái!  

Anh thầm gào thét trong lòng!  

Sau đó, anh lại lao lên chiến đấu!  

Gã vệ sĩ trợn tròn mắt choáng váng nhìn anh!  

Đến khi lấy lại tinh thần, gã ta đã thấy nắm đấm của anh đang không ngừng phóng to ngay trước mắt mình!  

Tốc độ kh ủng bố này…  

Khiến gã vệ sĩ trở nên ngây dại!  

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.