Nhưng ngay lúc này, Trương Minh Vũ lại bước ra chắn trước mặt Hà Gia Hoa, cười nói: "Đừng vội thế, các người không muốn ở lại thì mặc các người, nhưng chuyện của tôi còn chưa giải quyết xong đâu".
Hà Gia Hoa chau mày tức giận hỏi: "Anh còn muốn thế nào nữa?"
Trương Minh Vũ nhếch mép cười bảo: "Phỉ báng danh dự khách sạn chúng tôi xong cứ thế lờ đi cho qua? Tôi còn phải đợi đội bảo vệ tới đã".
"Anh..."
Hà Gia Hoa chỉ tay vào Trương Minh Vũ, lửa giận trong mắt càng thêm hừng hực.
Mấy người mới tới cũng lại lần nữa hoảng sợ ra mặt.
Hà Gia Hoa lạnh lùng nói: "Chúng tôi không dư thời gian chờ ở đây".
Trương Minh Vũ cười ha hả, nói: "Chuyện này không liên quan đến tôi, tôi chỉ biết, trước khi đội bảo vệ tới, tôi sẽ không để các người rời khỏi đây".
"Trừ khi các người có thể tự mình xông qua".
Dứt lời, đáy mắt Trương Minh Vũ cũng lóe sáng.
Anh hiện đang vô cùng khát vọng đấu một trận!
Hà Gia Hoa nghe nói thế lại càng thêm tức giận, ngực phập phồng liên hồi.
Chỉ một gã Long Tam, Hà Gia Hoa đã không thể làm được gì.
Xông qua? Xông qua bằng cách nào?
Im lặng hồi lâu, Hà Gia Hoa mới hít sâu một hơi, tức tối hỏi: "Nói thẳng đi, anh muốn thế nào?"
Trương Minh Vũ hơi chau mày, anh biết Hà Gia Hoa đã bắt đầu thỏa hiệp.
Nhưng không biết vì sao, lòng anh lại chợt thấy thất vọng.
Song cũng chỉ thoáng chốc, Trương Minh Vũ đã cười cười, nói: "Đơn giản thôi, các người bỏ toàn bộ thiết bị ghi hình lại đây".
Vừa nghe đến đó, Hà Gia Hoa lập tức siết chặt nắm tay.
Giao ra toàn bộ thiết bị ghi hình, vậy thì công sức ngày hôm nay của bọn họ coi như đổ sông đổ biển hết!
Nhưng mà...
Hà Gia Hoa lại hít mạnh một hơi, lạnh lùng nói: "Không thành vấn đề".
Nói xong, hắn vung tay ra hiệu.
Từ trong đám đông, có vài người đứng ra, đặt camera của mình vào một bên.
Lập tức, người xung quanh đó xôn xao bàn tán.
Không ai ngờ, Hà Gia Hoa lại thực sự âm thầm bố trí quay lén.
Những người có thể có mặt tại đây đều không đơn giản, cho nên đều lập tức hiểu ngay ra vấn đề, tất cả đều khinh bỉ nhìn về phía Hà Gia Hoa và Lý Đình Đình.
Đám fan của Lý Đình Đình đều thất vọng vô cùng.
Hà Gia Hoa lạnh giọng hỏi lại: "Hiện giờ đi được chưa?"
Trương Minh Vũ thong dong nói: "Làm phí bao nhiêu thời gian của chúng tôi như thế, thậm chí còn suýt thì khiến bao nhiêu khách ở đây hiểu lầm chúng tôi, chẳng lẽ anh không định bồi thường chúng tôi chút sao?"
Hà Gia Hoa lập tức trợn to mắt, cả giận quát: "Bồi thường cái gì? Mắc gì tôi phải bồi thường cho anh?"
Trương Minh Vũ lại cười cười, nói: "Bồi thường tổn thất tinh thần này, cùng với phí bồi thường làm lỡ công việc nữa".
"Anh..."
Hà Gia Hoa chỉ tay về phía Trương Minh Vũ, cả người đã run lên vì tức giận.
Lần này chẳng những không thu được bất cứ điều gì, lại còn phải trả cho Trương Minh Vũ một khoản bồi thường?
Trương Minh Vũ bất đắc dĩ nhún vai, nói: "Không bồi thường thì thôi, chúng ta cứ chờ đội bảo vệ đến giải quyết đi".
Chỉ một câu đã khiến Hà Gia Hoa tức đến suýt thì ngất xỉu.
"Bồi thường thì bồi thường! Nói, bồi thường bao nhiêu?"