Trương Minh Vũ lạnh lùng nói: "Mấy người đang làm gì vậy".
Một tên cao to lực lưỡng trong đám công nhân đứng dậy, khó chịu nói: "Mày là ai? Mày quản bọn tao làm cái gì?"
Trương Minh Vũ nhíu mày, lạnh lùng nói: "Trong thời gian làm việc không làm việc, mấy người thầu công trình kiểu này à?"
Tên công nhân tức giận nói: "Rốt cuộc mày là ai? Bọn tao làm việc thế nào thì liên quan gì đến mày!"
Lời lẽ thô tục, lại thêm việc lâu năm làm việc nặng nên trên người toàn là cơ bắp.
Trông hắn khí thế vô cùng.
Mấy tên công nhân khác ào ào đứng dậy, mắt ai cũng lóe lên lửa giận.
Trương Minh Vũ mỉm cười.
Không làm việc còn nói lý à?
Anh biết chuyện này không liên quan đến Lâm Kiều Hân, bây giờ Lâm Kiều Hân chỉ muốn hoàn thành công trình thật là nhanh.
Vấn đề nằm ở đội chủ thầu này!
Trương Minh Vũ cười nói: "Chỗ mấy người ai quản lý?"
Tên công nhân bước ra đầu tiên lạnh lùng nói: "Là tao, sao nào?"
Trương Minh Vũ híp mắt, lạnh lùng nói:"Anh là chủ thầu?"
Tên công nhân nghiến răng, tức giận nói: "Không phải! Mày rốt cuộc là ai? Chuyện của bọn tao không cần mày khua tay múa chân!"
Lời này cũng châm ngòi lửa giận của mấy tên kia!
Ai cũng đứng dậy!
Mấy công nhân ở đằng xa cũng ào ào bao vây lấy, tức giận nhìn!
Hàn Thất Thất nhíu mày.
Hạ Hâm Điềm nhướng mày, mắt lóe sáng, cô ấy không kìm được nhìn về phía Trương Minh Vũ.
Cô ấy cũng hiếu kỳ, Trương Minh Vũ sẽ giải quyết thế nào đây?
Trương Minh Vũ không thèm để ý, cười nói: "Tôi là ai không quan trọng, tôi thấy mấy người ở đây cầm tiền nhưng không làm việc nên không vui thôi".
Tên công nhân liền gầm lên: "Mẹ kiếp, mày cút cho tao!"
Hử?
Trương Minh Vũ nhíu mày, bị dọa sợ giật mình.
Ngẩng đầu nhìn mới phát hiện ra mọi người đang dùng ánh mắt giận dữ nhìn mình.
Đây... là tình huống gì vậy?
Tuy nhiên chưa kịp nghĩ gì, tên công nhân đã giơ tay lên, tức giận nói: "Tâm tình của ông đây không vui, mẹ kiếp, đừng có đứng đây lảm nhảm với tao!"
"Đây là chỗ bọn tao làm việc, mày... mau cút ra ngoài cho tao!"
Trương Minh Vũ cũng nổi giận đùng đùng.
Công nhân không chịu làm việc mà còn cãi chày cãi cối?
Anh lạnh lùng hỏi: “Nếu tôi không đi ra thì sao?”
Một gã công nhân cười lạnh đáp: “Không đi thì bọn tao sẽ tiễn mày đi!”
Dứt lời, gã ta vẫy tay ra hiệu, gào ầm lên: “Anh em đâu, mau quẳng nó ra ngoài cho tao!”
Ngay sau đó, mấy gã công nhân khác lập tức đi về phía anh.
Anh nghiến răng ken két nói: “Mọi người đi sang bên kia chờ đi! Nếu không dạy cho bọn người này một bài học, bọn họ sẽ không bao giờ biết thế nào là trời cao đất rộng!”