Trương Minh Vũ lập tức khựng lại, liếc nhìn Long Thất đầy kinh ngạc.
Long Tam vẫn yên lặng ngồi tại chỗ, không hề lên tiếng.
Hiển nhiên anh ta cũng công nhận tính chính xác của tin tức này.
Trương Minh Vũ bèn cười nói: "Cảm ơn anh!"
Có tin tức của Long Thất, anh cũng đỡ được nhiều việc phiền phức.
Có điều...
Dịch Bác Võ?
Trương Minh Vũ nhăn mày, cái tên này... sao nghe quen thế nhỉ?
Nhà họ Dịch... Dịch Bác Văn? Dịch Bác Võ?
Anh còn chưa kịp nghĩ kĩ, giọng nói lạnh nhạt của Long Thất lại một lần nữa vang lên: "Cậu đoán đúng rồi, Dịch Bác Võ chính là anh trai Dịch Bác Văn, chỉ có điều đã thất bại trong cuộc cạnh tranh thừa kế gia sản với Dịch Bác Văn".
"Từ đó về sau, người này đã không còn liên hệ gì với nhà họ Dịch nữa, tự bản thân ra ngoài xây dựng sự nghiệp".
"Song, hẳn cô Lâm Kiều Hân cũng không biết sếp lớn của Vương Long chính là Dịch Bác Võ".
Trương Minh Vũ nghe nói thế, lập tức sửng sốt.
Làm sao Long Thất lại biết anh đang nghĩ gì?
Hơn nữa... ngay cả việc Lâm Kiều Hân không biết Dịch Bác Võ, anh ta cũng biết luôn?
Sắp xếp lại thông tin một chút, Trương Minh Vũ cũng hiểu.
Long Tam lại nghi hoặc hỏi: "Tiểu Cửu nói cho em biết à?"
Long Thất gật đầu: "Trừ em ấy ra... còn ai có thể điều tra cặn kẽ như vậy?"
Long Tam mỉm cười.
Trương Minh Vũ lại nghe không hiểu.
Tiểu Cửu? Là ai?
"Thôi được rồi, chúng ta tới hộp đêm đó đi", Trương Minh Vũ lên tiếng.
Long Tam không hề nấn ná thêm, lái xe thẳng tới hộp đêm Dạ Sắc.
Ba chiếc xe Van lặng lẽ đi theo.
Khi bọn họ tới nơi, trời cũng đã tối hẳn.
Đèn đường đã được thắp sáng, chốn này nhộn nhịp sáng sủa như ban ngày.
Xuống xe, Trương Minh Vũ dẫn Hạ Hâm Điềm và Hàn Thất Thất tới cửa hộp đêm.
Anh ngẩng đầu nhìn lên, ánh đèn neon lấp lóe sắc màu, tựa như chốn thiên đường.
Trên bảng hiệu tráng lệ có gắn hai chữ "Dạ Sắc" cực lớn.
Xuyên qua cửa thủy tinh có thể thấy đám đông bên trong đang uốn éo nhảy nhót điên cuồng.
Trương Minh Vũ ngại ngùng bối rối cười trừ.
Những nơi như thế này, anh chưa từng tới một lần, không biết bên trong...
Anh chưa kịp nghĩ gì thêm, Hàn Thất Thất đã hào hứng nói: "Đã lâu không tới đây, cảm giác nhớ phết đấy, không ngờ hôm nay lại được nhờ phúc anh tới đây một lần".
Trương Minh Vũ bất đắc dĩ lắc đầu, suýt thì quên mất cô em đầu gấu ăn chơi này.
Theo như tính cách cô nàng, có phải đã coi nơi này thành nhà mình luôn rồi không?
Trương Minh Vũ cười nói: "Vậy cô dẫn đường đi".
Hàn Thất Thất cười cười: "Không thành vấn đề, chị Điềm Điềm, chúng ta vào đi".