*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nghĩ tới đó, anh cười bảo: "Cũng được, tiện thể để tôi xem xem những hoạt động cô tổ chức rốt cuộc ra sao".
Ánh mắt Trần Thắng Nam lại một lần nữa sáng lên.
Lát sau, ba người ra khỏi trung tâm thương mại.
Hàn Thất Thất trước sau chỉ nhìn chằm chằm vào Trương Minh Vũ, ánh mắt tràn đầy nghi hoặc.
Ba người ngồi vào chiếc Mercedes.
Long Tam lái xe về phía một siêu thị phụ thuộc.
Nơi đó cách đây không xa, nằm trong một khu dân cư.
Dù sao, siêu thị tiện lợi cấp thấp là phải dựa vào lợi nhuận từ đồ dùng sinh hoạt hàng ngày mà.
Khu dân cư là lựa chọn tốt nhất.
Chẳng bao lâu sau, xe đã ngừng lại.
Trương Minh Vũ nhìn thoáng qua, biển hiệu trước cửa siêu thị đề "Siêu thị tiện lợi Marmart".
Siêu thị tiện lợi này cũng rất lớn.
Ngoài cửa, người đến người đi tấp nập liên tục.
Trương Minh Vũ mỉm cười hài lòng.
Mua bán nhộn nhịp thế này, sao có thể không lợi nhuận được?
Trần Thắng Nam cười nói: "Ông chủ, mời theo tôi".
Trương Minh Vũ gật đầu, cất bước đi vào siêu thị.
Anh quét mắt nhìn quanh, nhận thấy, chỉ cần nơi nào có khu trống là sẽ thấy có treo biểu ngữ “Làm thẻ hội viên tặng món xxx”.
Chế độ hội viên...
Trương Minh Vũ bất đắc dĩ lắc đầu.
Mặc dù nói đến chế độ hội viên ở loại siêu thị tiện lợi như nơi này nghe chẳng khác nào nói giỡn, nhưng không thể phủ nhận một điều, chiêu này thực sự có hiệu quả.
Trương Minh Vũ nhanh chóng đi vào khu trung tâm siêu thị.
Anh đưa mắt quan sát xung quanh, thấy các nhân viên đều mặc đồng phục thống nhất, hàng hóa bày bán trong này cũng đa dạng và phong phú.
Trước cửa mỗi quầy hàng đều có rất nhiều người đang đứng xếp hàng.
Dạo qua một vòng, Trương Minh Vũ rất hài lòng.
Phải khẳng định một điều, phương thức kinh doanh của Trần Thắng Nam rất ổn thỏa.
Như vậy xem ra, chuyện lật đổ nhà họ Dịch dường như thực sự... không khó nhỉ!
Nghĩ tới đó, Trương Minh Vũ lại một lần nữa mỉm cười vui vẻ.
Nhưng ngay lúc Trương Minh Vũ đang định quay đầu rời khỏi nơi này, bên trong siêu thị bỗng ồn ào nhốn nháo lên.
Trương Minh Vũ nhăn mày.
Những khách hàng xung quanh cũng đã nghe thấy có chuyện xảy ra, bèn xúm lại xem, mọi người đều tỏ vẻ kinh ngạc.
Trần Thắng Nam nhíu mày.
Trương Minh Vũ bình thản nói: "Qua đó xem thế nào".
Trần Thắng Nam gật đầu đồng ý.
Ba người nhanh nhẹn chen vào trong đám đông.
Còn chưa tới gần, họ đã nghe thấy bên trong truyền ra những tiếng kêu khóc.
Đó là một bác gái trung niên...