Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi

Chương 682



Nói xong, một người liền lấy điện thoại di động ra ngay!  

Bác gái kia ngồi ngay người lại, sắc mặt đầy hốt hoảng.  

Trương Minh Vũ lại nhếch môi cười lạnh.  

Anh cảm giác, bác gái này... không phải kẻ đơn giản.  

Nhân viên siêu thị đã bắt đầu bấm số gọi đi.  

Bác gái kia cũng đã hoàn toàn luống cuống.  

Ngay tại lúc này, một giọng nói lạnh như băng vang lên: "Đánh người còn dám chủ động báo cảnh sát, thật đúng là vừa ăn cướp vừa la làng, chẳng phải các người nên gọi cứu thương trước hay sao?"  

Mọi người đều quay đầu lại nhìn.  

Trương Minh Vũ cười lạnh một tiếng.  

Quả nhiên!  

Đám đông tách ra, ba người chậm rãi xuất hiện trong tầm mắt mọi người.  

Là hai nam một nữ.  

Dáng điệu thong dong, phong thái quý phái.  

Hai người đàn ông chính là Dịch Thanh Thần và Dịch Thanh Tùng.  

Bên cạnh họ là một cô gái đang nhóp nhép kẹo cao su, mặt mũi cũng coi như thanh tú.  

Cô ta mặc chiếc quần da kết hợp với chiếc áo T shirt đặc biệt khoa trương.  

Đầu tóc cô nàng sặc sỡ đủ màu.  

Trương Minh Vũ chau mày, lại một cô em đầu gấu nổi loạn!  

Đây chẳng phải chính là một phiên bản Hàn Thất Thất cấp thấp hay sao!  

Hàn Thất Thất liếc mắt một cái, lập tức lộ vẻ ghét bỏ.  

"Cậu Dịch, hu hu hu, tôi bị người ta đánh, không sống nổi nữa rồi! Cậu giúp tôi với, cậu hãy lấy lại công bằng cho tôi!"  

Bác gái thấy thế, lập tức vui mừng hẳn lên, bèn vội kêu la khóc lóc.  

Hai tay bà ta còn đập lên mặt đất liên tục.  

Nụ cười của Trương Minh Vũ càng thêm rõ nét.  

Quả nhiên là nhà họ Dịch giở trò!  

Hiển nhiên, nhà họ Dịch đã nhận ra nguy cơ, cho nên mới tìm người tới phá hoại danh tiếng của Marmart.  

Tuy thủ đoạn có thể nói là cấp thấp nhưng đây cũng là cách hữu hiệu nhất.  

Chỉ tiếc một điều, nhà họ Dịch lại đi thuê một bà giúp việc làm việc này.  

Dịch Thanh Thần cố làm ra vẻ công chính, đáy mắt lại lóe lên những tia sáng lạnh.  

"Người anh em à, chuyện gì xảy ra vậy? Siêu thị các người sao còn đánh người nhà họ Dịch tôi thế?"  

Dịch Thanh Thần nheo mắt, lạnh lẽo nói, lửa giận trong lòng đã điên cuồng bùng lên.  

Mối thù lần trước còn chưa báo được đây!  

Trương Minh Vũ cười bảo: "Sao anh biết là chúng tôi đánh người?"  

Dịch Thanh Tùng tức tối quát to: "Đừng có mà lải nhải vô nghĩa! Ở đây có bao nhiêu người chứng kiến kìa, chả lẽ còn có thể làm giả được?"  

Trương Minh Vũ lạnh nhạt nói: "Kế hoạch tốt đấy, chỉ tiếc các người đến chậm quá, mà cũng tìm nhầm người rồi".  

"Bác gái này... Diễn không tốt lắm nhỉ".  

Anh vừa nói đến đó, Dịch Thanh Thần và Dịch Thanh Tùng lập tức nhíu chặt mày.  

"Trương Minh Vũ, anh nói vậy là có ý gì hả? Chẳng lẽ định đổ cho nhà họ Dịch chúng tôi cố tình ăn vạ?", Dịch Thanh Tùng quát lạnh một tiếng.  

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.