Tuy nhiên đúng lúc này, một giọng nói dõng dạc vang lên: "Nhà họ Lý ở Hoa Châu, tặng ông cụ Lâm một cặp tượng phật bằng vàng!"
Vừa dứt lời, mọi người đều ngẩn người!
Thực sự vẫn có kể phối hợp với Trương Minh Vũ sao?
Mọi người ngẩng đầu nhìn lại chỉ thấy Lý Tuấn Nhất đang đưa theo quà mừng thọ bước lên.
Trương Minh Vũ mỉm cười.
Lý Tuấn Nhất, tốt lắm.
Trương Minh Vũ đặt quà trước mặt ông cụ Lâm, ông cụ mỉm cười gật đầu.
"Nhà họ Trịnh ở Hoa Châu, tặng một bức tượng Quan Âm bằng ngọc!"
Lại một giọng nói vang lên.
Trương Minh Vũ sững sờ.
Nhìn qua mới phát hiện ra là Trịnh Quốc Nguyên!
Lâu rồi không gặp, anh cũng suýt quên người này!
Ông cụ Lâm ở mỉm cười gật đầu.
"Vương Tài ở Hoa Châu, tặng..."
"Nhà họ Đỗ ở Hoa Châu, tặng..."
"Nhà họ Trần ở Hoa Châu, tặng..."
....
Có người bắt đầu, một số kẻ trung lập cũng tặng quà theo.
Buổi tiệc cũng được tiếp tục tiến hành!
Mọi người ở sau lần lượt làm theo.
Ông cụ Lâm vẫn mỉm cười chào đón!
Không bao lâu sau, mọi người cũng đã tặng quà xong rồi.
Người nhà họ Lâm cũng thở phào nhẹ nhõm.
Dù thế nào đi chăng nữa, buổi tiệc mừng thọ cũng tiến hành tiếp được rồi, không ai mất mặt cả!
Ánh mắt khi nhìn Trương Minh Vũ của bọn họ vẫn tràn ngập lửa giận!
Trương Minh Vũ mỉm cười.
Trong đám người này còn có ba gia tộc chưa tặng quà!
Trương Minh Vũ và ông cụ Lâm nhìn nhau.
Ông cụ Lâm khẽ gật dầu.
Trương Minh Vũ cười khẩy nói: "Các gia tộc đều đã tặng quà rồi, nhưng còn thiếu ba gia tộc, ba gia tộc này không tặng quà, không biết đến nhà họ Lâm chúng tôi là có ý gì?"
Lời nói truyền đến tai mọi người!
Mọi người đều sững sờ.
Trố mắt nhìn nhau, khó có thể tin nổi.
Người nhà họ Lâm cũng sững sờ, bọn họ đột nhiên cảm thấy hình như Trương Minh Vũ trên sân khấu... thay đổi rồi!
Cụ thể ở đâu, bọn họ không nói rõ được!
Ánh mắt Lâm Quốc Phong và Lâm Quốc Long vẫn ác liệt như cũ!
Không tặng quà cũng chẳng sao cả!
Cần gì phải hỏi chứ?
Đây chẳng phải đang bôi nhọ nhà họ Lâm sao?
Nhưng Trương Minh Vũ không để ý, ánh mắt di chuyển, từ từ nhìn về phía ba người Dịch Thanh Tùng, Hà Gia Hoa và Triệu Khoát.