Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi

Chương 870



Lại là người này!  

Triệu Khoát nôn nóng la lên: "Thưa sếp, chúng tôi là khách của nơi này, bọn họ... người của khách sạn bọn họ tấn công chúng tôi!"  

Đáy mắt Trương Minh Vũ lóe lên một tia giễu cợt.  

Ăn cướp còn la làng?  

Tần Minh Nguyệt bước lên, lạnh lùng hỏi: "Vị này là do các anh làm cho bị thương?"  

Trương Minh Vũ nhếch miệng cười nói: "Lần này là chúng tôi tự vệ, bọn họ tấn công trước, chúng tôi có camera giám sát làm bằng chứng".  

Vừa nghe anh nói thế, đám Triệu Khoát và Hà Gia Hoa lập tức sững sờ.  

Trương Minh Vũ tiếp tục nói: "À đúng rồi, sếp à, hai kẻ này còn có hiềm nghi phỉ báng, xúi người khác tới gây sự, gây nhiễu loạn tại khách sạn, chúng tôi có camera giám sát làm bằng chứng".  

Triệu Khoát và Hà Gia Hoa đã hoàn toàn chết sững.  

Tần Minh Nguyệt chần chờ giây lát rồi mới lạnh nhạt nói: "Dẫn toàn bộ những người liên quan về đồn cảnh sát, trích xuất camera lấy chứng cứ".  

"Rõ".  

Mấy viên cảnh sát cấp dưới nhận lệnh rồi bắt tay thực hiện.  

Lúc này cả Triệu Khoát và Hà Gia Hoa đều âm trầm xụ mặt xuống, sắc mặt nặng như đeo đá, nhưng lại không thể phản bác một lời.  

Chỉ lát sau, Triệu Khoát, Hà Gia Hoa và cả Dịch Thanh Tùng cùng Chung Hải đã nằm trên mặt đất đều bị cảnh sát mang đi.  

Tần Minh Nguyệt lại bước tới, lạnh nhạt nói: "Anh cũng phải đi cùng chúng tôi về đồn cảnh sát, chúng tôi cần điều tra cụ thể hơn".  

Trương Minh Vũ sửng sốt.  

Tôi đi theo làm gì?  

Nhưng anh còn chưa kịp lên tiếng thắc mắc, Hàn Quân Ngưng đã lạnh lùng phản đối: "Chúng tôi còn có việc, cô cứ điều tra bọn họ là đủ".  

Tần Minh Nguyệt cau mày, lòng cũng bắt đầu tức giận.  

Hôm nay đã bị Hàn Quân Ngưng ra lệnh một lần, giờ người này còn dám ra lệnh cho cô ta lần nữa?  

Tần Minh Nguyệt lại lạnh lùng nói: "Anh ta bị tình nghi ẩu đả người khác, tôi cần đưa anh ta về đồn lấy lời khai".  

Trương Minh Vũ lúng túng không biết nói sao.  

Hàn Quân Ngưng bước lên một bước, thờ ơ khẳng định: "Tôi đã nói em tôi không thể đi là không thể đi!"  

Nói xong, cô ấy nhìn thẳng về phía Tần Minh Nguyệt, ánh mắt lạnh như băng.  

Trời!  

Những người xung quanh lại hít hà thật mạnh!

Cô nàng này... điên rồi sao?  

Tuy mọi người đều đã rõ thực lực của Hàn Quân Ngưng đáng sợ cỡ nào, nhưng dù sao Tần Minh Nguyệt kia cũng là người của đội cảnh sát.  

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.