Ngay sau đó, một lực khổng lồ từ cẳng chân anh kéo tới.
Thân thể Trương Minh Vũ nháy mắt rơi vào trạng thái không trọng lực, nặng nề ngã xuống giường.
Thật là khủng khiếp!
Trương Minh Vũ hít sâu một hơi, đang định bật dậy.
Nhưng chỉ tích tắc sau, một thân thể mềm mại đã đè luôn lên người anh.
Trương Minh Vũ hoàn toàn choáng váng.
Ngay sau đó, một đôi môi mềm ấm đã ấn lên môi anh.
Mùi hương quen thuộc điên cuồng chui vào từng hơi thở của anh.
Đây là... chị sáu?
Trương Minh Vũ trợn to mắt, cảm giác căng thẳng và cảnh giác lập tức tan biến.
Mình... lại bị cưỡng hôn!
Chị sáu... sao lúc nào cũng bá đạo như vậy chứ...
Trương Minh Vũ thật sự khóc không ra nước mắt.
"Ha ha ha!"
Tiếng cười như tiếng chuông bạc vang lên.
Hàn Quân Ngưng đắc ý lật người sang một bên, vẻ mặt đầy hưng phấn.
Trương Minh Vũ hít sâu một hơi.
Không hiểu sao, anh chợt có cảm giác mình vừa... bị...
Haiz.
Trương Minh Vũ thở dài một tiếng, tức giận lầm bầm: "Chị sáu, sao chị lại cứ xuất quỷ nhập thần như vậy..."
Hàn Quân Ngưng đắc ý cười nói: "Em trai thối, tiến bộ nhanh ghê đó, vậy mà đã có thể phát hiện ra chị".
Trương Minh Vũ lúng túng gãi đầu, cười nói: "Như vậy cũng đâu có tác dụng gì, chị ở bên ngoài em còn nghe được, nhưng chị vào bằng cách nào, em lại hoàn toàn không biết..."
Hàn Quân Ngưng vỗ vỗ đầu Trương Minh Vũ, cười bảo: "Thôi được rồi, được rồi, tiến bộ đến mức này đã không dễ dàng gì, nếu chị sáu em muốn, thế giới này còn chưa có mấy người có thể phát hiện được chị đâu".
Giọng cô ấy còn mang theo một niềm kiêu hãnh và ngạo nghễ đặc biệt.
Trương Minh Vũ hơi chau mày.
Chị sáu... rốt cuộc lợi hại cỡ nào?
Hàn Quân Ngưng vẫn đắc ý cười hì hì, bảo: "Đều do Long Tam dạy em à?"
Trương Minh Vũ gật đầu đáp: "Đúng vậy".
Hàn Quân Ngưng bĩu môi, nói: "Nhìn là biết ngay, cái tên ngu ngốc kia dạy đã lâu mà vẫn còn kém cỏi như vậy".